Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2913: Huyền Phong động thiên và tin tức về Thanh Loan quả (2)

“Không có gì, chỉ muốn nói với ngươi người của ta không tìm ra Kim Quy chân quân. Các ngươi nếu không chê, có thể tiếp tục ở lại Huyền Ưng đảo. Ta sẽ phái người tiếp tục hỏi thăm tin tức của Kim Quy chân quân.”

Giọng điệu Phong Diêu thân thiện.

Vương Trường Sinh đương nhiên nhìn ra được, Phong Diêu cũng không có lời thật lòng. Nếu đổi vị trí mà nói, nếu có hai Hoá thần tu sĩ thực lực mạnh mẽ chạy đến động phủ của hắn, hắn cũng sẽ khẩn trương.

“Mấy năm nay quấy rầy Phong đạo hữu rồi. Chờ phu nhân của ta xuất quan, chúng ta sẽ rời khỏi.”

Vương Trường Sinh khách khí nói. Không có chuyện cần thiết, hắn không muốn tiếp tục ở lại Huyền Phong hải vực, mà dự tính quay về địa bàn của Nhân tộc. Nhưng đường xá xa xôi, bọn họ lạc quá xa, không biết cần bao lâu mới có thể quay về địa bàn của Nhân tộc.

Phong Diêu hơi sửng sốt, hắn chần chờ một chút rồi nói: “Giao đạo hữu, nếu không có chuyện gì quan trọng thì không ngại ở thêm một đoạn thời gian. Phong mỗ còn có rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo ngươi.”

“Chúng ta còn có chuyện quan trọng trong người, nếu không thật sự sẽ ở thêm một đoạn thời gian. Nếu ngày sau có rảnh, chúng ta nhất định sẽ quay lại Huyền Phong hải vực.”

Vương Trường Sinh uyển chuyển cự tuyệt. Bọn họ ở lại Huyền Phong hải vực cũng chẳng có chuyện gì cần làm. Nếu đã tu luyện thành công ba tầng đầu của “Thái Hư đoán thần quyết”, cũng không cần tiếp tục ở lại đây.

Có Giao vân bội trong tay, Phong Diêu không nhận ra thân phận của bọn họ. Nhưng thường đi ở bờ sông sẽ có ngày ướt giày. Bọn họ không dự tính ở lâu, lỡ như bại lộ thân phận thì rất phiền toái.

Phong Diêu nhướng mày, lộ thần sắc suy nghĩ.

Hắn trầm ngâm nửa ngày rồi nói: “Giao huynh, ngươi là Hải tộc, có từng nghe qua về Huyền Quy chân quân?”

“Đương nhiên từng nghe nói qua. Vị tiền bối này thần thông quảng đại, lấy một địch nhiều lại không nằm ở thế hạ phong. Nhưng vị tiền bối này đã rất nhiều năm không lộ diện rồi, nghe nói là đã chết trong đại thiên kiếp.”

Trên mặt Vương Trường Sinh là vẻ mặt hồi ức, ánh mắt có chút không chắc chắn.

“Vậy Giao huynh có biết, Huyền Quy chân quân vì sao lại có thần thông lớn như vậy không?”

Phong Diêu có chút thần bí hỏi.

Vương Trường Sinh lắc đầu rồi nói: “Không biết, chuyện này thì ta chưa từng nghe qua.”

“Huyền Quy chân quân từng tiến vào Huyền Phong động thiên, chiếm được truyền thừa của Huyền Phong thượng nhân. Lúc này thần thông mới đại trướng như vậy.”

Phong Diêu nói xong lời cuối cùng, mặt lộ thần sắc khát khao.

“Huyền Phong động thiên? Trừ phi Huyền Phong động thiên ở ngay tại Huyền Phong hải vực?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi. Hắn luôn cảm thấy lời nói của Phong Diêu có ý khác.

“Không sai, Huyền Phong động thiên là một hiểm địa của Huyền Phong hải vực. Cho dù là Luyện hư tu sĩ tiến vào, cũng có khả năng sẽ ngã xuống. Huyền Phong động thiên là nơi toạ hoá của Huyền Phong thượng nhân. Nói đến Huyền Phong thượng nhân ngươi có khả năng không biết, nói đến Huyền Linh thiên tôn, khẳng định ngươi đã từng nghe nói qua.”

“Huyền Phong thượng nhân và Huyền Linh thiên tôn có quan hệ với nhau sao?”

Vương Trường Sinh đầu đầy mờ mịt. Huyền Linh thiên tôn là nhân vật truyền kỳ của Huyền Linh đại lục. Nhưng hắn chưa từng nghe nói về Huyền Phong thượng nhân, có lẽ vì hiểu biết của hắn còn hạn hẹp.

Phong Diêu gật gật đầu, rồi nói: “Huyền Linh thiên tôn có một con linh cầm bậc tám là Thanh dực kim trảo ưng. Thời điểm đàn tràng của Huyền Linh thiên tôn hiện thế, Thanh dực kim trảo ưng cũng sẽ xuất hiện theo. Sau này lại không hề có tin tức gì, mà Huyền Phong thượng nhân là hậu nhân của Thanh dực kim trảo ưng, cũng là niềm kiêu ngạo của Huyền ưng tộc chúng ta. Nhưng tầng quan hệ này người ngoài đều không biết đến.”

“Huyền Phong thượng nhân năm đó tu luyện đến Hoá thần trung kỳ. Huyền Phong động thiên là một không gian độc lập do hăn thi triển đại thần thông mở ra. Nghe nói hắn có hy vọng tiến vào Đại Thừa kỳ, đáng tiếc lại không thể như nguyện, chết dưới đại thiên kiếp. Huyền Phong động thiên trở thành một bảo địa, nhưng bên trong có nhiều cấm chế, cho dù là Luyện hư tu sĩ tiến vào cũng có khả năng sẽ ngã xuống. Cứ mỗi ngàn năm, cấm chế của Huyền Phong động thiên sẽ tới thời kỳ suy yếu, lúc đó là thời gian tầm bảo tốt nhất.”

Vương Trường Sinh xoay chuyển ánh mắt, nghi hoặc hỏi: “Phong đạo hữu, nếu Huyền Phong động thiên có nhiều bảo vật, vì sao không để tiền bối Hoá thần kỳ tiến vào lấy tài vật? Mà lại để toà bảo khố ở đó không quản?”

“Đương nhiên là có, năm Huyền Phong động thiên bị người phát hiện, Huyền Quy chân quân cũng tiến vào Huyền Phong động thiên. Mấy vị tu sĩ Hợp thể kỳ vì tranh đạo bảo vật mà ra tay đánh nhau, làm cho cửa vào thiếu chút nữa thì sập xuống. Hiện tại tu sĩ từ Luyện hư trở xuống mới có thể tiến vào, qua thêm một trăm năm nữa, Huyền Phong động thiên sẽ mở ra. Ta có hẹn hai vị bạn tốt cùng nhau tiến vào Huyền Phong động thiên tầm bảo, nhưng thực lực của chúng ta quá yếu. Ta muốn mời hai vị cùng nhau tiến vào Huyền Phong động thiên tầm bảo, không biết ý hai vị như thế nào?”

Phong Diêu chậm rãi nói, vẻ mặt đầy chờ mong.

Nếu không phải thực lực hắn thấp kém, hắn cũng sẽ không mời người khác cùng tiến vào Huyền Phong động thiên.

Không có miếng bánh từ trên trời rớt xuống. Vương Trường Sinh cũng không tin Phong Diêu có tâm tốt như vậy. Nói không chừng là muốn bọn họ hiệp trợ hắn phá cấm chế hoặc đại trận có uy lực lớn.

Vương Trường Sinh lộ thần sắc suy nghĩ, lặng lẽ không đáp lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận