Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3549: Vương Anh Kiệt trùng kích Luyện Hư kỳ (1)

Nhiệt độ cao khủng bố nháy mắt thổi quét ra, sóng nhiệt cuồn cuộn.

Một đài sen màu lam, bảy người Vương Viễn Hoành ngoài thân đều có một màn hào quang dày đặc, mỗi người khống chế hai con rối thú bậc ba, một con rối thú cận chiến, một con rối thú đánh xa, công kích bảy người bọn Triệu Cảnh Phong.

Trên trời có con rối thú phi hành, dưới đất có hổ báo sài lang các con rối thú cận chiến, bảy người bọn Triệu Cảnh Phong sử dụng kiếm trận nghênh địch.

Vương Hoa Duyệt bọn chín kiếm tu Nguyên Anh kỳ đều lấy ra phi kiếm, phát ra kiếm khí dày đặc. Những kiếm khí này đủ mọi màu sắc, chợt ngưng tụ lại, hóa thành một đạo kiếm quang chọc trời dài hơn ngàn trượng, mang theo một luồng khí tức hủy thiên diệt địa, chém về phía chín người bọn Lâm Ngọc Nhạn.

Trên tay chín người Lâm Ngọc Nhạn đều cầm một lá cờ phướn lấp lánh ánh sáng đỏ, bọn họ đồng thời vung cờ phướn màu đỏ, phóng ra những ngọn lửa màu đỏ, bộ phận lửa hóa thành một bức tường lửa màu đỏ, bảo vệ bọn họ, đại bộ phận lửa hóa thành một con mãng xà lửa màu đỏ dài hơn ngàn trượng, nghênh đón.

Ầm ầm ầm, bốn đài sen không chút sứt mẻ, linh quang các loại pháp thuật sáng lên, hai bên cùng thi triển thần thông, công kích đối phương.

Hàn Trường Phong âm thầm gật đầu. Hơn một ngàn năm trước, Vương gia vừa mới lập tộc, tu sĩ cấp cao trong tộc cũng không nhiều. Hơn một ngàn năm trôi qua, Vương gia liền thay đổi một bộ diện mạo, nhân tài đông đúc, phát triển rất nhanh.

Bất cứ thế lực nào ở giai đoạn tăng lên đều không khác nhau lắm, toát ra các loại nhân tài, chỉ là không biết Vương gia có thể phát triển đến tình trạng nào.

Nếu là cơ duyên đủ lớn, xuất hiện tu sĩ Đại Thừa cũng không phải vấn đề, tu tiên giới chưa bao giờ thiếu thế lực hoặc cá nhân cơ duyên nghịch thiên, Tinh Hỏa tộc và Huyền Linh Thiên Tôn chính là đại biểu.

Tinh Hỏa tộc ở trong vạn năm đã từ một tộc nhỏ phát triển trở thành một trong năm đại chủng tộc Huyền Linh đại lục, đây là cơ duyên to lớn, Huyền Linh Thiên Tôn ở trong vạn năm đã từ Hóa Thần kỳ tu luyện đến Đại Thừa kỳ, là người số một Huyền Dương giới năm mươi vạn năm qua.

Cơ duyên lớn nhỏ khác nhau, thành tựu lớn nhỏ cũng không giống nhau, mỗi người khác nhau.

Tiểu bối luận bàn không có gì đáng xem, Tống Vân Vũ sau khi nhìn vài lần, liền không có hứng thú.

“Hàn đạo hữu, nghe nói đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn từng hiện thế ở Thanh Ly hải vực, nhiều vị tu sĩ Đại Thừa của Thanh Ly hải vực các ngươi đánh nhau to, thật sự sao?”

Tống Vân Vũ tò mò nói. Tu sĩ Nhân tộc Huyền Linh đại lục đều rất để ý đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn, nghe nói bên trong bảo vật vô số, còn có công pháp bí thuật truyền thừa.

“Không phải đàn tràng Huyền Linh Thiên Tôn, là động phủ tọa hóa của tu sĩ Đại Thừa khác mà thôi, quả thật có nhều vị tu sĩ Đại Thừa đánh nhau to, tu sĩ Đại Thừa của Cửu Long cung cũng tham chiến, bị Vạn Bảo Thần Quân đánh bị thương nặng, Cửu Long cung là từ thời điểm đó bắt đầu xuống dốc, trước mắt chỉ một vị tu sĩ Đại Thừa, nhiều năm không lộ mặt.”

Hàn Trường Phong giải thích. Rất nhiều tu sĩ cấp cao của Huyền Linh đại lục đều từng hỏi thăm hắn một lần xung đột đó, không có cách nào cả, chuyện liên quan Huyền Linh Thiên Tôn.

“Cửu Long cung, nghe nói là thế lực Giao Long nhất tộc thành lập, thời kỳ huy hoàng, có ba vị tu sĩ Đại Thừa, không ngờ đã xuống dốc.”

Diệp Thiên Tuyết cảm khái nói.

“Lên voi xuống chó rất bình thường, có thế lực nào có thể hưng thịnh mãi? Năm đó Hư Thiên nhất tộc là đại tộc cầm cờ đi trước Huyền Linh đại lục, không phải vẫn biến mất ở trong dòng sông lịch sử?”

Tống Vân Vũ không tán đồng nói.

“Nghe nói đường huynh của Tống đạo hữu là linh thể giả, đã tiến vào Hợp Thể kỳ, cho thêm thời gian, nói không chừng có thể tiến vào Đại Thừa kỳ.”

Hàn Trường Phong khen tặng. Vô luận thế lực nào, linh thể giả đều là bánh trái thơm, cá biệt linh thể giả có thể đưa một thế lực tới huy hoàng, ví dụ như vậy không ít.

“Ha ha, Hàn đạo hữu quá khen rồi, Vân Long đường huynh ở trên tu luyện có chút thiên phú, cũng không phải tư chất tốt có thể tiến vào Đại Thừa kỳ. Nghe nói Ngũ Nhạc Chân Quân của Thanh Ly hải vực các ngươi là tu sĩ ngũ linh căn, vẫn tiến vào Đại Thừa kỳ.”

Tống Vân Vũ khiêm tốn nói.

Hàn Trường Phong gật đầu nói: “Tư chất chỉ có thể quyết định tốc độ tu luyện giai đoạn đầu, tư chất không đại biểu tất cả.”

Tống Vân Vũ đang muốn nói cái gì, sắc mặt đám người Diệp Thiên Tuyết hơi ngưng trọng, nhìn về phương hướng nào đó.

Tống Vân Vũ nhìn theo ánh mắt Diệp Thiên Tuyết, một tòa đài sen màu xanh, chín tên âm tu bọn Vương Viễn Vi cầm trong tay các loại nhạc cụ, một màn ánh sáng chín màu dày đặc bao phủ bọn họ.

Chín người bọn Tống Lập Minh vẻ mặt khác nhau, có người đang ngây ngô cười, có người đang khóc, có người hai tay ôm đầu, phát ra từng đợt tiếng kêu thảm, có người vẻ mặt đầy tức giận.

Chín người bọn Vương Viễn Vi cùng nhau thi triển âm luật công kích kẻ địch, một khi kẻ địch không thể ở trong ngắn hạn công phá phòng ngự của bọn họ, sẽ lâm vào trong ảo thuật, kiếm tu cũng không ngoại lệ.

Tống Lập Minh sắc mặt đỏ bừng, mặt lộ vẻ thống khổ.

“Tộc nhân của Vương đạo hữu quả nhiên tài cao hơn một bậc, xem ra bọn Lập Minh còn cần khổ tu một đoạn thời gian, mới có thể theo kịp hậu bối của ngươi. Trận tỷ thí này, Tống gia chúng ta thua rồi.”

Tống Vân Vũ mở miệng nói, tiếp tục đánh, sẽ chỉ làm con cháu Tống gia càng thêm mất mặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận