Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4738: Nam Minh Ly Hỏa Kiếm (1)

Hai tiếng kêu thảm vang lên, đao khí màu vàng xẹt qua thân thể Vương Dương Thắng cùng Lưu Ngọc Sương, vô số mưa máu đổ ập xuống, hai Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, mặt chúng nó lộ vẻ điên cuồng, nhanh chóng bành trướng lên, hình thể tăng vọt, hai đạo linh quang chói mắt phóng lên cao, một khu vực lớn bị san thành bình địa, sóng khí cuồn cuộn, khói bụi tràn ngập.

Vương Mạnh Sơn từ trong khói bụi bay ra, ngoài thân hắn máu tươi đầm đìa, chỗ vai phải có một vết thương khủng bố.

“Lưu phu nhân, Tôn đạo hữu bọn họ bị hại rồi, hai người đó thần thông quá mạnh, cũng may bị ta giết rồi.”

Vương Mạnh Sơn thở hổn hển nói, giọng điệu có chút vô lực.

“Đa tạ, Vương đạo hữu, ta từng nói, giúp ta giết bọn họ, ta chắc chắn thâm tạ, tài vật trên người bọn họ đâu? Có tìm được Cửu Kiếm Lệnh hay không?”

Lưu Diêu cảm ơn một tiếng, hỏi tài vật trên người Vương Dương Thắng cùng Lưu Ngọc Sương. Vương Mạnh Sơn lấy ra một cái nhẫn trữ vật màu vàng, ném cho Lưu Diêu.

Thần thức Lưu Diêu đảo qua, trong mắt lóe lên sự ngạc nhiên, lấy ra Cửu Kiếm Lệnh, muốn trả lại nhẫn trữ vật cho Vương Mạnh Sơn, bị Vương Mạnh Sơn từ chối: “Lưu phu nhân, ngươi thu lấy đi! Nếu không phải ngươi cuốn lấy con cháu trung tâm Vương gia, ta còn không có cách nào giết bọn họ. Ngày sau còn cần ngươi chiếu cố nhiều hơn, nếu như bị Vương gia biết ta giết tộc nhân trung tâm của bọn họ, ta liền thê thảm rồi.”

Vương Dương Thắng và Lưu Ngọc Sương thần thông không nhỏ, nếu không cũng không thể tiêu diệt năm vị Luyện Hư, khẳng định là tộc nhân trung tâm của Vương gia.

Lý do này của Vương Mạnh Sơn trái lại cũng hợp tình hợp lý. Lưu Diêu gật gật đầu, cũng không khách khí, nhận nhẫn trữ vật.

“Đi, chúng ta đi Cửu Kiếm Tháp! Hy vọng có thể đạt được truyền thừa của Cửu Kiếm Chân Quân.” Lưu Diêu phất phất tay, theo Vương Mạnh Sơn hướng đường lúc tới đây quay về.

Dưới lòng đất vạn trượng, Vương Mộng Ly, Vương Dương Thắng, Lưu Ngọc Sương cùng Vương Chung Thần đứng ở trong một hang động lớn hơn trăm trượng, vách hang lóe lên phù văn, tản mát ra một đợt dao động cấm chế mãnh liệt.

Vương Mộng Ly cùng Vương Chung Thần vốn muốn giúp Vương Mạnh Sơn giải quyết phiền toái, biết được con cháu Vương gia cùng Lãnh Diễm phái tranh đoạt truyền thừa Cửu Kiếm Chân Quân xảy ra chiến đấu, cần chi viện, bọn họ tạm thời thay đổi mục tiêu, tới trợ giúp, không ngờ Vương Mạnh Sơn cũng đi theo tới.

Nếu không phải cần yểm hộ Vương Mạnh Sơn, Vương Mộng Ly sớm đã giết Lưu Diêu.

Nếu là cao thủ Lãnh Diễm phái chết sạch, chỉ có Vương Mạnh Sơn sống sót, rất khó không làm người ta hoài nghi, Vương Mộng Ly thi triển ảo thuật, để Lưu Diêu nghĩ lầm Vương Mạnh Sơn đã giết Vương Dương Thắng cùng Lưu Ngọc Sương, Vương Mạnh Sơn nháy mắt trở thành ân nhân của Lưu Diêu.

Chỉ cần Lưu Diêu còn sống, nàng có thể chứng minh Vương Mạnh Sơn đã tiêu diệt con cháu trung tâm của Vương gia.

Cao tầng Lãnh Diễm phái tuyệt đối không thể ngờ được, Vương Mạnh Sơn góp sức cho Lãnh Diễm phái nhiều năm, còn tiêu diệt con cháu trung tâm Vương gia, lại là tu sĩ Vương gia.

Vì để Lưu Diêu hoàn toàn tín nhiệm Vương Mạnh Sơn, Lưu Ngọc Sương và Vương Dương Thắng giao nhẫn trữ vật cho Vương Mạnh Sơn, Vương Mạnh Sơn giao ra nhẫn trữ vật của một người, như vậy, Lưu Diêu đạt được đồ vật trong nhẫn trữ vật, càng thêm tin tưởng không nghi ngờ.

Đương nhiên, đồ vật trong nhẫn trữ vật đã kiểm tra, không có điển tịch hoặc bảo vật quan trọng của Vương gia, cái này cũng rất bình thường, đệ tử tinh anh bất cứ thế lực lớn nào, không có khả năng mang theo bên mình điển tịch quan trọng, tu sĩ Luyện Hư ghi nhớ nội dung một quyển điển tịch vẫn là không có vấn đề.

Ngoài ra, còn để lại bản mạng pháp bảo của bọn họ, đồ vật khác giao cho Vương Mạnh Sơn, mục đích là để Vương Mạnh Sơn trở thành ân nhân của Lưu Diêu.

Vương Dương Thắng và Lưu Ngọc Sương giết đạo lữ của Lưu Diêu, Vương Mạnh Sơn giúp nàng báo thù giêt chồng, Lưu Diêu khẳng định sẽ cảm động đến rơi nước mắt.

Sau khi Phi Tuyết cư sĩ sư phụ của Tô Thanh Hành và Liễu Truyền Đình chết, đãi ngộ của bọn họ ở Lãnh Diễm phái cũng bị ảnh hưởng, không bằng được Lưu Diêu.

Lưu Diêu là tu sĩ lôi linh căn, là đối tượng Lãnh Diễm phái trọng điểm bồi dưỡng, nếu tiến vào Hợp Thể kỳ, có thể cung cấp cho Vương Mạnh Sơn càng nhiều che chở hơn.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của bọn họ, giải quyết khốn cảnh trước mắt của Vương Mạnh Sơn là được, chưa từng nghĩ xảy ra việc này. Cứ như vậy, Vương Mạnh Sơn chẳng những kéo gần lại quan hệ với Lưu Diêu, còn có thể dựng lên thiết lập nhân vật tử địch của Vương gia.

“Chung Thần, ngươi tự mình hộ tống bọn họ trở về, thay đổi diện mạo, đừng để tu sĩ khác phát hiện thân phận chân thật của bọn họ, báo cáo tình huống với Mô Sơn, hắn biết làm thế nào.”

Vương Mộng Ly phân phó.

Nếu là để bên ngoài biết Vương Dương Thắng và Lưu Ngọc Sương còn sống, Vương Mạnh Sơn khẳng định bại lộ, bởi vậy, Vương Dương Thắng cùng Lưu Ngọc Sương phải giả chết, từ ngoài sáng chuyển vào tối.

Bọn họ gia nhập Ám đường là lựa chọn tốt nhất, cũng có thể yểm hộ Vương Mạnh Sơn.

Vương Chung Thần đáp một tiếng, lấy ra một cây thước ngọc lóe ra hào quang màu vàng, vung nhẹ một cái, một màn hào quang màu vàng thổi quét ra, bao phủ ba người bọn họ.

Vương Mộng Ly lấy ra một tấm trận bàn lóe ra hào quang màu vàng, đánh vào một pháp quyết, vách đá sáng lên một đợt hào quang màu vàng lóa mắt, màn hào quang màu vàng chui vào bên trong vách đá không thấy nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận