Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1705: Trùng trùng cấm chế (2)

“Đi.”

Cá mập màu lam nhảy vào bên trong con sông, không phát hiện điều gì dị thường.

Không qua bao lâu, cá mập màu lam trồi lên khỏi mặt nước. Vương Trường Sinh thu hồi Mộc yêu, cùng Tử Nguyệt tiên tử đi lên trên lưng cá mập màu lam. Cá mập màu lam khởi động chở bọn họ đi qua bờ sông bên kia.

Thời điểm đến giữa lòng sông, Vương Trường Sinh nhướng mày nói: “Có thứ gì đang bơi lại đây, số lượng không ít.”

Tử Nguyệt tiên tử bấm niệm pháp quyết, cá mập màu lam đẩy nhanh hơn tốc độ độn tốc.

Trong mắt Vương Trường Sinh chợt loé lên tàn khốc, hai đấm đấm về hai bên sườn trái phải, bay ra hai quyền ảnh màu lam dài hơn hai mươi trượng, nện lên trên mặt sông.

Oành đùng đùng!

Nước sông chợt vỡ tạt ra, dậy nên bọt sóng cao mấy trượng, có thể nhìn thấy rõ hai con cá sấu màu đen hình thể to lớn.

Nước sông kịch liệt quay cuồng, giống như có thứ gì đó muốn lao lên từ đáy sông vậy.

Tiếng gió vang lên “xẹt xẹt”, rậm rạp thuỷ tiễn màu đen bay ra từ dưới đáy sông. Một bộ dáng phải xuyên Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử thành con nhím.

Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, quanh thân xuất hiện vô số thuỷ khí. Hoá thành thuỷ mạc màu lam nhạt, che kín bọn họ.

Tử Nguyệt tiên tử lấy ra một thanh đoản thước màu tím, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, bay ra một mảng sáng mờ màu tím, bảo vệ hai người bọn họ.

Thuỷ tiễn màu đen đánh lên lớp sáng mờ màu tím, truyền ra tiếng va chạm trầm đục.

Mấy chục con cá sấu màu đen từ hai bên sườn sông bơi đến, mở ra mồm máu to, đánh về phía Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử.

Song chưởng của Vương Trường Sinh vừa động, bay ra rập rạp quyền ảnh màu lam, chuẩn xác nện lên nguồi mấy chục con cá sấu.

Một trận tiếng kêu thảm thiết vang lên, cá sấu màu đen bị quyền ảnh màu xanh đập chết. Bay đến trên mặt đất, da tóc thịt bong, máu chảy không ngừng.

Nhân cơ hội này, cá mập màu lam đẩy nhanh tốc độ độn tốc.

Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, lam quang bên ngoài hào quang đại phóng. Mấy cơn lốc xoáy đường kính mười mấy trượng xuất hiện trên mặt sông trống rỗng.

Vương Trường Sinh nâng cao hai tay, hơn mười lốc xoáy chợt vỡ tạc ra. Mấy chục cột nước thô to màu đen phóng lên cao. Mấy chục con cá sấu màu đen dài hai trượng bị cột nuóc màu đen cuốn lên trời cao. Mấy chục con cá sấu màu đen lần lượt vỡ tạc ra, biến thành một mảng lớn mưa máu.

Linh thuật Kinh đào hải lãng.

Năm khắc qua đi, gió êm sóng lặng, không còn yêu thú tập kích bọn họ.

Một lát sau, bọn họ thuận lợi tới được bên bờ bên kia. Bờ bên kia là một mẩng thảo nguyên màu xanh bát ngát.

Vương Trường Sinh thả ra Mộc yêu đi trước, bọn họ đi theo phía sau.

Không qua bao lâu, bọn họ biến mất ở bên trong thảo nguyên rộng lớn.

...

Năm ngày sau, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử xuất hiện ở trên một toà cao phong sừng sưng xanh biếc, vô số yêu phong màu đen dang điên cuồng công kích bọn họ.

Ong mật màu đen lưng sinh bốn cánh, cái miệng sắc bén lộ ra bên ngoài. Phía đuôi có một mũi kim màu đen bén nhọn, nhìn có chút khủng bố.

Tử Nguyệt tiên tử hơi nhíu mày liễu, tay ngọc vuầw lật, hoả tước phiến xuất hiện trên tay nàng. Nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, nhiều ánh lửa hiện lên giữa không gian trống rỗng. Chợt hoáa thành một con hoả tước màu đỏ dài hơn mười trượng, nhào vào bên trong yêu phong.

Nơi nào hoả tước màu đỏ đi qua, yêu phong màu đne trực tiếp bốc hơi khỏi nhân gian, giống như chưa từng xuất hiện vậy.

Hoả tước màu đỏ bay lộn hai vòng vòng quanh bọn họ, toàn bộ yêu phong màu đen đều biến mất không thấy.

Ngay cả khi có bản đồ, bọn họ vẫn gặp phải không ít phiền toái. Yêu thú bên trong Vạn Tiên trủng cũng không ít, cũng may trước mắt bọn họ chưa đụng phải yêu thú cấp bốn.

Tử Nguyệt tiên tử thu hồi hoả tước phiến, bọn họ cùng nhau đi xuống núi.

...

Mười ngày sau, bọn họ xuất hiện bên ngoài một sơn cốc màu đỏ dài hẹp. Hai sương sơn cốc là vacchs đá màu đỏ, giống như thiết bị thiêu đỏ vậy.

Trong cốc không có một ngọn cỏ, trên mặt đất có nhiều hố to. Bùn đất đều có màu đỏ đạm, xem ra có chút hoang vắng.

Hai sườn sơn cốc là hai toà núi cao vạn trượng, một toà phong phiêu đãng lượng lớn lôi vân màu đen. Một toà phong khắc bị sương mù màu đen dày đặc che kín, tản mát ra một trận cấm chế dao động mập mờ.

“Dựa theo bản đồ, xuyên qua sơn cốc này là tới điểm đến.e”

Vương Trường Sinh chỉ vào một sơn cốc màu đỏ rồi nói. Ngay cả khi có bản đồ trong tay, bọn cũng cũng phải dùng tới mười ngày mới có thể đuổi đến đây. Nơi này khu vực trung ương của Vạn Tiên trủng.

Tử Nguyệt tiên tử gật gật đầu, đoản thước màu tím tỏng tay hào quang đại trướng, thả ra một mảng màu tím sáng mờ, che kín hai người bọn họ.

Vẻ mặt hai người tràn đầy thấn sắc đề phòng.

Bọn họ vừa đi vào sơn cốc, dị biến nổi lên, hai sườn vách đá hai bên toát ra một mảng lớn hoả diễm màu đỏ, mặt đất cũng trào ra lượng lớn hoả diễm.

Phập!

Cuồn cuộn lửa cháy đánh úp tới từ bốn phương tám hướng, sóng nhiệt ngập trời.

Tử Nguyệt tiên tử vội vàng lấy ra Hoả Nha bình, đánh vào đó một đạo pháp quyết. Hoả Nha bình hào quang đại trướng, trào ra một mảng sáng mờ màu đỏ. Xuất hiện một màn kinh diễm, hoả diễm màu đỏ giống như được vật gì đó chỉ dẫn, vọt vào bên trong Hoả Nha bình, nhập vào Hoả Nha bình rồi biến mất không thấy.

Thấy một màn như vậy, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Bọn họ chẩm ãi đi về phía trước, nhưng hoả diẽm màu đỏ như vô cùng vô tận, xuất hiện từ bốn phương tám hướng, công kích về phía bọn họ.

Hoả Nha bình hào quang đại trướng, màu đỏ hoả diễm tới gần Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử ba trượng, liền bị một lực lượng thần bí nào đó dẫn dắt, nhập vào Hoả Nha bình, biến mất không thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận