Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6098: Đạo thuật triển thần uy

“Hỗn độn thú bảy màu! Hỏa Diệu Tử bị nó giết rồi, không tốt, nó đang chạy tới nơi này.”

Vương Trường Sinh nhíu mày nói.

Uông Như Yên vội vàng lấy ra Truyền Tiên Kính, liên hệ đám người Vương Thôn Thiên, bảo bọn họ về trước.

Một con hỗn độn thú bảy màu ngoại hình giống giao long từ nơi xa bay tới, điều khác với giao long là, trên lưng con hỗn độn thú bảy màu này có một đôi cánh thịt thật lớn.

Hỗn độn thú bảy màu Kim Tiên hậu kỳ, hai người bọn Hỏa Diệu Tử đều bị nó giết rồi.

“Hôm nay vận khí không tệ, có thể ăn no rồi.”

Hỗn độn thú bảy màu mở miệng nói, cái đuôi rồng to dài quật về phía Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Lấy thân thể mạnh mẽ của nó, căn bản không sợ trung phẩm tiên khí.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, Thuyền Thanh Minh nhất thời nở rộ hào quang màu xanh, biến mất khỏi chỗ cũ, tránh được hỗn độn thú bảy màu công kích.

Uông Như Yên lấy ra một cây sáo ngọc hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng, đặt ở bên miệng, một tiếng sáo vui vẻ vang lên.

Từng làn sóng âm màu lam thổi quét ra, lao thẳng đến hỗn độn thú bảy màu.

Cùng lúc đó, Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, trong hư không chợt hiện ra lượng lớn giọt nước màu lam, hóa thành những nắm đấm khổng lồ màu lam, giống như sao băng cắt qua bầu trời, đánh về phía hỗn độn thú bảy màu. Ngoài thân Vương Trường Sinh nở rộ ra một quầng sáng màu trắng, nơi đi qua, mặt biển cùng hư không kết băng, Băng pháp tắc.

Tầng băng nhanh chóng lan tràn, mặt biển phạm vi mười vạn dặm nhanh chóng kết băng, tầng băng còn đang khuếch tán.

Sóng âm màu lam lướt qua thân thể hỗn độn thú bảy màu, nó bình yên vô sự, quyền ảnh màu lam dày đặc lục tục đánh lên trên thân nó, cũng không có tác dụng gì.

“Thần Hồn pháp tắc! Đáng tiếc chỉ là Kim Tiên trung kỳ.”

Thân thể hỗn độn thú bảy màu khẽ run lên, kinh ngạc nói, lắc đầu quẫy đuôi, lao về phía Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên.

Nắm tay phải Vương Trường Sinh chợt hiện ra hào quang màu lam chói mắt, đánh ra một quyền.

Hư không vặn vẹo biến hình, xé rách ra, một nắm đấm khổng lồ màu lam bay ra, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, nghênh đón.

Hỗn độn thú bảy màu vung long trảo thật lớn, bổ về phía nắm đấm khổng lồ màu lam.

Tiếng ầm ầm ầm nổ vang, hỗn độn thú bảy màu đập nắm đấm khổng lồ màu lam vỡ nát, cái đuôi to dài một lần nữa quật về phía Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh nhíu mày, một đòn Dung Khiếu Quyết cũng không đánh bị thương nặng được hỗn độn thú bảy màu, thân thể hỗn độn thú bảy màu mạnh như vậy?

Hắn bấm pháp quyết, nước biển quay cuồng dâng trào, nhấc lên một cơn sóng lớn ngập trời cao mấy chục vạn trượng, bổ về phía hỗn độn thú bảy màu. Ngoài thân hỗn độn thú bảy màu sáng lên linh quang bảy màu chói mắt, hai móng vuốt đón đỡ.

Tiếng ầm ầm ầm nổ vang, sóng lớn ngập trời chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số nước biển màu lam.

Đỉnh đầu hỗn độn thú bảy màu chợt hiện ra một mảng hơi nước màu lam, hóa thành bộ dáng Vương Trường Sinh, hai nắm đấm của hắn chợt hiện ra sáu loại linh quang, tản mát ra sáu loại pháp tắc dao động, đánh về phía đầu của hỗn độn thú bảy màu.

Một đợt tiếng “Phành phành” vang lên trầm đục, Vương Trường Sinh cảm giác hai nắm đấm đánh lên tường đồng vách sắt, thân thể hỗn độn thú bảy màu khẽ run lên, đuôi rồng to dài bắn nhanh đến, đập lên trên thân Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh giống như diều đứt dây bay ngược đi, sắc mặt đỏ bừng, phun ra một ngụm tinh huyết. Trong mắt hắn tràn đầy sự kiêng kị, không hổ là hỗn độn thú bảy màu, mạnh hơn hỗn độn thú sáu màu nhiều lắm.

Thần Hồn pháp tắc tiểu thành không dễ đánh bị thương nặng hỗn độn thú bảy màu như vậy, cái này nếu đổi thành hỗn độn thú sáu màu, đã sớm bị thương nặng.

Con hỗn độn thú bảy màu này hiển nhiên không phải hỗn độn thú biến dị, chưa nắm giữ pháp tắc, cũng không có vũ khí.

Tay phải Uông Như Yên chợt hiện ra linh quang sáu loại màu sắc khác nhau, tản mát ra sáu luồng pháp tắc dao động, hướng về hư không vỗ một phát, một bàn tay khổng lồ màu lam trải rộng âm phù huyền ảo bay ra, bổ về phía hỗn độn thú bảy màu.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, Thuyền Thanh Minh lần nữa sáng lên một đợt hào quang màu xanh chói mắt, tránh được hỗn độn thú bảy màu công kích. Bàn tay khổng lồ màu lam vỗ lên trên thân hỗn độn thú bảy màu, truyền ra một tiếng vang trầm, giọng điệu của hỗn độn thú bảy màu tràn ngập kinh ngạc: “Ngươi cũng nắm giữ Thần Hồn pháp tắc, hôm nay chính là ngày chết của các ngươi.”

“Ngày chết của ai còn chưa nhất định đâu!”

Một thanh âm nam tử lạnh lùng vô cùng vang lên.

Bầu trời sáng sủa nháy mắt tối đi, một đợt thanh âm sóng triều ngập trời vang lên.

Thân thể Vương Trường Sinh truyền đến một tràng tiếng xương khớp vang “phốc phốc”, thân thể nhanh chóng phóng to cao đến trăm trượng, trong cái giơ tay nhấc chân tản mát ra khí thế mạnh mẽ ngạo nghễ thiên địa.

Hắn giơ tay phải, ba viên Định Hải Châu rời tay, nhanh chóng phình to, hóa thành ba hạt châu khổng lồ lóe ra hào quang màu lam, giống như ba ngọn núi chọc trời đập về phía hỗn độn thú bảy màu.

Lấy thân thể mạnh mẽ của hỗn độn thú bảy màu, cho dù là trung phẩm tiên khí loại thần hồn, cũng không cách nào làm nó bị thương nặng, nhưng nó cũng không tính cứng đối cứng.

Hỗn độn thú bảy màu lắc đầu quẫy đuôi, muốn tránh đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận