Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2851: Định hải châu tiểu thí ngưu đao

Tay áo Vương Trường Sinh run lên, một hồ lô màu máu lớn bằng bàn tay bay ra. Bên ngoài hồ lô có một đồ án hình con cóc màu máu, đánh vào một đạo pháp quyết. Con cóc màu màu hào quang đại lượng, từ bên trong linh quang lập loè bay ra một cỗ sa lịch màu máu. Mỗi một hạt sa lịch đều có phù văn khó hiểu, bay thẳng đến tròng mắt màu vàng.

Đại hán hồng y đương nhiên sẽ không mặc kệ, muốn thúc giục tròng mắt màu vàng tránh đi. Nhưng ngay tại thời khắc mấu chốt này, một tiếng kêu rên truyền vào bên tai hắn, thức hải truyền đến một trận đau đớn khó có thể chịu được. Giống như có người dùng gai nhọn đâm vào đầu hắn vậy.

Thức hải cuẩ người tu tiên là địa phương tương đối yếu ớt, không có bảo vật phòng thân. Gặp phải công kích thần thức, đương nhiên không thể chống đỡ.

Đại hắn hồng y ngũ quan vặn vẹo, mặt lộ thần sắc thống khổ.

Thừa cơ hội này, sa lịch màu máu che kín tròng mắt màu vàng, bay vây làm thành một quả cầu cát màu tháu thật lớn.

Huyết thiềm hồ, lấy độc huyết của huyết thiểm thú bậc năm, Huyết hồn sa làm tài liệu chính luyện chế thành. Bảo này là một món thông thiên linh bảo hạ phẩm, có thể làm dơ bẩn thông thiên linh bảo, khiến cho linh tính đại thất.

Lúc này, trụ sáng hai màu cũng đến trước mặt Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, mắt thấy muốn xuyên thủng thân thể bọn họ.

Ngoài thân Vương Trường Sinh và Uông Như Yên sáng lên một đạo lam quang chói mắt. Một màn hình màu lam xuất hiện giữa không gian trống rỗng, che kín bọn họ. Chính là Thuỷ nguyệt huyền quang.

Bọn họ sửa tu công pháp, nhưng thần thông nắm giữ vẫn có thể sử dụng.

Trụ sáng hai màu đánh lên trên Thuỷ nguyệt huyền quang, Thuỷ nguyệt huyền quang nhất thời lõm xuống. Nhưng rất nhanh, hào quang bên ngoài thân Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đại trướng, Thuỷ nguyệt huyền quang lại khôi phục như thường. Đánh trụ sáng hai màu bay ngược trở về, lấy tốc độ nhanh hơn bay đến phía đại hán hồng y và thiếu phụ váy lam.

“Quỳ thuỷ thần quang? Các ngươi là đệ tử ưu tú của Trấn Hải cung?”

Đại hán hồng y kinh ngạc nói, ánh mắt lộ ra vài phần hoang mang.

Đệ tử ưu tú của Trấn Hải cung cũng không nhều. Thường mà nói, đệ tử tu luyện trấn tông công pháp chỉ có thể là đệ tử ưu tú. Đệ tử ưu tú chưa luyện được thành tựu, sẽ không dễ dàng điều ra ngoài. Hoá thần kỳ đã phái đi chấp hành nhiệm vụ, chuyện như vậy rất hiếm thấy.

Hắn kinh ngạc rất nhiều, cũng có chút hưng phấn. Thân phận của hai người này càng cao, nếu giết được bọn họ, công của hắn càng lớn.

Hắn biến đổi pháp quyết, sa cầu màu máu chợt bắn ra mấy chục đạo kim quang, xuyên thủng sa cầu màu máu, Sau đó bay thẳng đến Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Sau vài tiếng trầm đục, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên chợt hoá thành nhiều điểm linh quang biến mất không thấy.

“Ảo thuật?”

Thiếu phụ váy lam nhíu mày liễu, hai mắt linh quang đại phóng nhìn ra bốn hướng.

Hư không vài dặm phía trước, có hai bóng dáng như ẩn như hiện.

Linh quang chợt loé, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chợt hiện thân.

Vương Trường Sinh bấm pháp quyết thúc giục, sa cầu màu máu sáng lên vô số phù văn, mạnh mẽ xuất hiện một cỗ hoả diễm màu máu. Kim quang chậ rãi ảm đạm xuống dưới, rất nhanh biến mắt không thấy.

Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, vận tốc lốc xoáy tăng lên, khí lưu chợt tăng mạnh. Hư không giống như bị uốn vậy, vặn vẹo biến hình. Tựa như có chút không chịu nối, bộ dáng suy yếu muốn sụp đổ.

Mấy chục con yêu cầm cấp bốn bay ngang qua, bị khí lưu mạnh mẽ hút vào bên trong lóc xoáy thật lớn. Trực tiếp bị nghiền thành một mảng mưa máu, đến tĩnh hồn cũng không thể chạy ra.

Thiếu phụ váy lam nhướng mày, biến đổi pháp quyết. Tròng mắt màu lam trên đỉnh đầu chợt linh quang đại trướng, nở rộ ra vạn đạo ánh sáng che kín mặt biển trong phạm vi trăm dặm. Lốc xoáy thật lớn giống như bị định trụ vậy, đình chỉ không thể chuyển động.

Bên ngoài thân đại hắn hồng y và thiếu phụ váy lam linh quang đại trướng, dung hợp lại làm một. Biến thành một đôi anh nhi.

Tròng mắt trên mặt hai người linh quang đại lượng, nở rộ ra cột sáng đủ loại màu sắc, bay thẳng đến Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh không chút hoang mang, tay áo run lên bay ra Huyền nguyệt thuẫn. Lại đánh vào một đạo pháp quyết, Huyền Nguyệt thuẫn nháy mắt trướng đại, che chắn trước người hắn.

Mấy chục đạo trụ quang lục tục đánh lên Huyền nguyệt thuẫn, truyền ra từng trận âm thanh trầm đục.

Đại hắn hồng y chau mày, bên ngoài thân mạnh mẽ xuất hiện vô số linh văn huyền ảo. Bụng hắn chợt sáng lên hồng quang chói mắt, một con mắt màu vàng rồng xuất hiện. Sắc mặt hắn tái nhợt xuống, tựa như đang thi triển bí thuật nào đó.

Con mắt màu vàng ròng không ngừng chuyển động, chợt vắn ra một đạo hoả diễm thô to màu vàng ròng. Dẫn theo một cỗ sóng nhiệt ngập trời đánh úp lại.

Nơi nào hoả diễm màu vàng ròng đi qua, hư không vặn vẹo, lượng lớn nước biển bốc hơi, sương trắng cuồn cuộn.

Oành đùng đùng!

Hoả diễm màu vàng ròng đánh lên trên Huyền nguyệt thuẫn, hoá thành một cỗ hoả diễm khí thể hung hãn che kín Huyền nguyệt thuẫn, nhiệt độ xung quanh tăng vọt.

Ngay cả khi cách một lớp linh quang hộ thể,Vương Trường Sinh và Uông Như Yên vẫn cảm thấy miệng kho lưỡi khô. Làn da truyền đến một trận đau đớn.

Vương Trường Sinh khẽ hừ một tiếng, khí tức của hắn chợt tăng vọt, từ Hoá thần trung kỳ lên đến Hoá thần hậu kỳ. Khí tức của Uông Như Yên uể oải xuống dưới. Tay áo hắn run lên, chín khoả Định hải châu linh quang lập loè bay ra, nhập vào đáy biển biến mất không thấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận