Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6543: Nguyên do trong đó

“Đó là Thái Ất Huyền Hồn Cấm trong mười đại tiên cấm, nghiêm khắc mà nói là bản đơn giản hóa, nếu là Thái Ất Huyền Hồn Cấm thật sự, Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân chưa chắc có thể cởi bỏ.”

Huyền Phù Ma Quân giải thích.

Tiên giới có mười loại cấm chế uy lực đặc biệt mạnh, Thái Ất Huyền Hồn Cấm chính là một trong số đó.

“Cái đó chưa chắc, nếu Vương đạo hữu hoặc Vương phu nhân tu luyện Thần Hồn pháp tắc đến viên mãn, cũng có thể cởi bỏ, nắm giữ đạo thuật loại thần hồn, cũng có thể cởi bỏ.”

Mộc Oản Oản mỉm cười.

“Pháp tắc viên mãn! Đạo thuật loại thần hồn! Vương phu nhân thực biết nói giỡn.”

Uông Như Yên mỉm cười.

“Tiên Vẫn cốc!”

Vương Trường Sinh nhíu mày, lộ vẻ mặt suy nghĩ.

Hắn tự nhiên từng nghe nói hung danh của Tiên Vẫn cốc, nói thật, hắn cũng không muốn đi.

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, các ngươi nếu có thể giúp ta việc này, ta nợ ngươi một cái nhân tình lớn, có chỗ nào dùng tới ta, cứ mở miệng, Vương mỗ cũng nắm giữ một môn chí tôn pháp tắc.”

Huyền Phù Ma Quân nói xong lời này, giơ tay phải, một vòng sáng vàng óng hiện ra, bao phủ hắn cùng Mộc Oản Oản, có thể nhìn thấy rõ ràng, giữa hai người có một sợi tơ màu bạc.

“Sợi nhân quả, Nhân Quả pháp tắc!”

Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc.

Huyền Phù Ma Quân thế mà nắm giữ Nhân Quả pháp tắc, điều này trái lại ra ngoài Vương Trường Sinh dự kiến.

“Trong động phủ tọa hóa kia có cái gì?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Có thể có Cửu Chuyển Luân Hồi Thạch, thứ khác ta đều không cần, ta chỉ cần Cửu Chuyển Luân Hồi Thạch, thứ khác có thể cho các ngươi. Chẳng qua ta có một yêu cầu, Vương đạo hữu phải giúp ta luyện chế một món thượng phẩm tiên khí.”

Huyền Phù Ma Quân lấy ra một cái ngọc giản màu vàng, đưa cho Vương Trường Sinh.

Thần thức Vương Trường Sinh đảo qua, trong mắt lóe lên sự ngạc nhiên.

“Cửu Chuyển Luân Hồi Kính! Vương đạo hữu là muốn dùng bảo vật này tìm hiểu Luân Hồi pháp tắc?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

“Cái đó thì không phải, một vị đạo lữ của ta thất lạc với ta, kẻ xấu lợi dụng tiên khí ẩn chứa Nhân Quả pháp tắc, chặt đứt sợi nhân quả của ta với nàng, nàng bây giờ căn bản không nhận ra ta, mọi thứ về ta đều không nhớ rõ, ta muốn mượn dùng Cửu Chuyển Luân Hồi Kính để nàng khôi phục ký ức, nối tiếp sợi nhân quả của chúng ta.”

Huyền Phù Ma Quân nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt đau thương.

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, chỉ cần các ngươi giúp chúng ta việc này, về sau dùng tới chúng ta cứ việc mở miệng, cho dù các ngươi muốn chúng ta giết đồ tôn của Đạo Tổ, chúng ta cũng dám ra tay, một câu thôi, núi đao biển lửa, quyết không chối từ.”

Sắc mặt Mộc Oản Oản ngưng trọng.

“Chặt đứt sợi nhân quả.”

Vương Trường Sinh nhíu mày.

Hắn cùng nhiều vị Thái Ất Kim Tiên từng trao đổi Nhân Quả pháp tắc, giữa sinh linh cùng sinh linh có sợi nhân quả, tiên nhân và bảo vật cũng có sợi nhân quả. Lấy Vương Trường Sinh làm ví dụ, giữa hắn cùng Thanh Liên Tạo Hóa Đỉnh, Định Hải Châu, Càn Ngọc Thuẫn cũng có sợi nhân quả, chặt đứt sợi nhân quả, hắn liền không nhớ rõ có bảo vật này, cho dù đặt ở trước mặt hắn, hắn cũng không nhớ rõ.

Nếu chặt đứt sợi nhân quả của hắn cùng Uông Như Yên, hắn liền không nhớ Uông Như Yên, chẳng qua tộc nhân bọn Vương Thanh Thành sẽ nhớ rõ Uông Như Yên. Hắn nghe nói có tà tu lợi dụng Nhân Quả pháp tắc hoặc tiên khí đặc thù ẩn chứa Nhân Quả pháp tắc chặt đứt sợi nhân quả của một người, bồi dưỡng thành cỗ máy giết người.

“Không sai, núi đao biển lửa, quyết không chối từ.”

Huyền Phù Ma Quân nghiêm mặt nói, cầm chặt bàn tay Mộc Oản Oản.

“Được rồi! Chúng ta đi Tiên Vẫn cốc một chuyến với ngươi đi! Ta muốn hỏi một chút, vị đạo lữ kia của ngươi ở bên người không?”

Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi.

“Nàng hiện ở Diêm La cung, bị người ta biến thành công cụ sát thủ, thậm chí bị người ta phái tới giết ta.”

Huyền Phù Ma Quân lộ vẻ mặt đau thương.

Bảo đạo lữ của hắn giết hắn, đây là điều hắn không thể chịu được.

“Diêm La cung? Công cụ giết người? Mạo muội hỏi một câu, đạo lữ của Vương đạo hữu xưng hô như thế nào?”

Vương Trường Sinh tiếp tục hỏi.

“Mộ Dung Băng!”

Huyền Phù Ma Quân nói tình hình thực tế.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên ngây người, một vị đạo lữ khác của Huyền Phù Ma Quân thế mà là Mộ Dung Băng.

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, các ngươi từng gặp Mộ Dung tỷ tỷ?”

Mộc Oản Oản nghi hoặc nói.

“Ngày xưa từng gặp một vị Mộ Dung tiên tử, nàng cũng là người Diêm La cung, có tu vi Thái Ất Kim Tiên, chẳng qua ta không biết có phải trùng tên trùng họ với người nọ các ngươi nói hay không.”

Vương Trường Sinh giải thích.

Huyền Phù Ma Quân lấy ra một bức tranh, đưa cho Vương Trường Sinh.

Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo qua, gật gật đầu, nói: “Chính là nàng!”

Nếu có thể giúp Mộ Dung Băng khôi phục ký ức, Vương gia ở Diêm La cung có thể thêm trợ thủ, Diêm La cung nếu muốn đối phó bọn họ, có lẽ Mộ Dung Băng có thể hỗ trợ báo tin.

“Vậy thì đúng rồi, ta thật không dễ gì tìm được nàng, kết quả nàng quên ta, ta thi triển Nhân Quả pháp tắc, lúc này mới phát hiện, sợi nhân quả của nàng với ta đã bị chặt đứt, muốn nối tiếp cũng không dễ dàng.”

Huyền Phù Ma Quân chậm rãi nói.

“Chúng ta ở Kỳ Lân tiên thành có một tòa Địa thành, còn có thể có tiếng nói, ngày sau các ngươi cần hỗ trợ, cứ việc mở miệng.”

Mộc Oản Oản nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận