Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2702: Thạch linh và cổ tế đàn (2)

Nửa khắc đồng hồ sau, bọn họ chợt dừng bước chân. Phía trước cách mấy trăm trượng, có một gốc cây cỏ linh chi màu xanh nhạt. Cỏ linh chi hình trứng, mặt ngoài có chín đạo kim sắc hoa văn, tản mát ra một trận mùi thơm lạ lùng.

"Kim u chi, ít nhất có năm ngàn năm!"

Bạch Linh Nhi hít một ngụm khí lạnh, ánh mắt trở nên rực cháy hẳn lên.

Vương Thanh Sơn thần thức đại khai, cẩn thận nhìn quét phạm vi mười dặm, đều không có phát hiện gì dị thường.

Tay phải hắn vừa bổ tới hư không, hơn mười đạo kiếm khí màu xanh mờ mờ thổi quét mà ra, phách trên mặt đất.

Oành đùng đùng!

Mặt đất xuất hiện ra mấy hố to, cũng không có bóng dáng yêu thú gì.

Hai con viên hầu khôi lỗi thú đi nhanh về phía Kim u chi, tốc độ có vẻ nhanh. Chúng nó vừa tới gần Kim u chi, mặt đất chợt chui ra vô số sợi dây thừng màu vàng lớn bằng nắm tay, cuốn lấy thân thể chúng nó.

Một trận trầm đục, hai con viên hầu khôi lỗi thú bị dây thừng thô to màu vàng đập nát, hóa thành một đống đồng nát.

Cùng lúc đó, mặt chợt chui ra vô số sợi dây thừng màu đen, phách về phía Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi.

Vương Thanh Sơn phản ứng rất nhanh, nhún hai vai. Cái hộp kiếm truyền ra một trận kiếm minh thanh chói tai, chín thanh Thanh ly kiếm bắn ra, vòng quanh bay lộn quanh Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi không chừng. Dây thừng màu đen nhất tới gần Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi cách mười trượng, lập tức bị Thanh ly kiếm trảm vỡ nát, hóa thành một mảng lớn bụi đất.

Mặt đất kịch liệt run hẳn lên, xuất hiện từng đạo vết rách, giống như có cái gì từ lòng đất muốn chui ra.

"Giả thần giả quỷ!"

Vương Thanh Sơn cười lạnh một tiếng, biến đổi kiếm quyết, chính thanh Thanh ly kiếm đều truyền ra một trận kiếm minh thanh chói tai. Chín thanh Thanh ly kiếm một hóa hai, hai hóa bốn...

Không đến ba cái hô hấp, mấy ngàn thanh Thanh ly kiếm giống nhau như đúc chợt xuất hiện ở quanh thân Vương Thanh Sơn.

"Đi."

Cùng với một tiếng quát khẽ của Vương Thanh Sơn, vô số Thanh ly kiếm đánh tới bốn phương tám hướng.

Chỉ nghe một trận tiếng gầm rú thật lớn vang lên. Một gốc cây trúc thân màu đen chặn ngang rồi ngã xuống. Thanh ly kiếm đánh trên mặt đất, mặt đất nhất thời hiện thêm một cái hố to, bụi đất bay lên.

Đúng lúc này, Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi cảm giác dưới thân căng thẳng, giống như nam châm vậy, ghim bọn họ ở đây.

Vương Thanh Sơn cảm giác trên vai có một tòa kình thiên cự phong nặng hơn trăm vạn cân, hai chân run lên, tựa như phải quỳ xuống dưới.

Bạch Linh Nhi há mồm, một đạo bạch quang bay ra, đánh trên mặt đất.

Một tiếng trầm nặng, pháo hoa văng khắp nơi.

Hai bàn tay to màu vàng chui từ dưới đất lên, chụp vào Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi, tựa như muốn chụp vỡ nát thân thể bọn họ.

Vương Thanh Sơn trên người lao ra một cỗ kiếm ý kinh người, chín thanh Thanh ly kiếm chợt nở rộ ra thanh quang chói mắt, phóng xuất ra vô số kiếm khí màu xanh lợi hại vô cùng, phách chém vào mặt trên hai bàn tay to màu vàng.

Hai màu vàng bàn tay to giống như giấy vậy, bị dày đặc màu xanh kiếm khí trảm vỡ nát, khói bụi cuồn cuộn.

Bên ngoài thân Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi độn quang đại trướng, bay về phía trời cao.

Vương Thanh Sơn bấm niệm kiếm quyết, hư không chấn động vặn vẹo. Vô số đạo thanh quang đột nhiên hiện lên. Từng đợt kiếm minh thanh chói tai, hóa thành từng đạo kiếm khí màu xanh. Sau khi thanh quang chợt lóe, kiếm khí màu xanh nháy mắt thực hóa, ở trời cao xoay quanh không chừng, ngưng tụ thành một cái kiếm giao dữ tợn màu xanh.

"Đi."

Vương Thanh Sơn quát khẽ một tiếng, kiếm giao màu xanh đánh về phía mặt đất.

Oành đùng đùng nổ, mặt đất bị kiếm giao màu xanh xé rách mở ra, lượng lớn linh trúc màu đen bị kiếm giao khổng lồ chém nát, chặn ngang bẻ gẫy.

Một đạo hoàng quang từ lòng đất bắn ra, chuẩn xác đánh ở trên người kiếm giao. Kiếm giao bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ hóa thạch, biến thành một khối thạch điêu màu xám trắng.

Oành đùng đùng!

Mặt đất bốn phần ngũ liệt, một con cự nhân màu vàng cao hơn mười trượng từ lòng đất chui ra. Cự nhân màu vàng tay chân thô to, hình dáng rõ ràng, nhưng trên đầu nó chỉ có một con mắt, ánh mắt là thổ hoàng sắc.

Cự nhân màu vàng vừa lộ diện, chân phải hung hăng đạp xuống mặt đất. Mặt đất kịch liệt run hẳn lên, vô số đá vụn bay lên, nèm về phía Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi.

Nó nâng tay phải, lên lòng bàn tay sáng lên chói mắt hoàng quang, hoàng quang chợt lóe, một khối tảng đá màu vàng xuất hiện trên tay. Cả vật thể tảng đá màu vàng hoàng quang lóe ra không ngừng, bằng mắt thường có thể thấy được tốc độ trướng đại. Không đến năm hô hấp, tảng đá màu vàng liền biến thành một tòa núi nhỏ màu vàng cao mấy chục trượng.

Cổ tay cự nhân màu vàng nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, núi nhỏ màu vàng rời tay, dẫn theo một trận tiếng hô xé gió, tạp hướng Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi.

Bạch Linh Nhi vội vàng tế ra một mặt tiểu thuẫn bạch quang lập lòe, đánh vào một đạo pháp quyết. Tiểu thuẫn màu trắng nháy mắt trướng đại, bay lộn vòng quanh bọn họ không chừng.

Vô số tảng đá nện ở mặt trên thuẫn bài màu trắng, truyền ra một trận trầm đục. Núi nhỏ màu vàng tạp lại, chín thanh thanh ly kiếm hóa thành chín đạo cầu vồng màu xanh, nghênh đón.

Một trận nổ, đại sơn màu vàng bị chín đạo cầu vồng màu xanh trảm vỡ nát, khói bụi bay múa đầy trời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận