Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2680: Huyền Dương sơn trang Diệp gia (2)

Thiên Lan giới và Đông Ly giới dẫn đại quân tiến vào Thiên Hồ giới. Diệp gia cũng thu được tiếng gió, nếu Hoá Thần tu sĩ của ma tộc đều đã chết, Diệp gia đương nhiên sẽ không vì gia tộc báo thù. Tìm một cái đùi to để ôm mới là quan trọng nhất.

Phòng nghị sự, Diệp Thiên Long và hơn mười vị tộc lão đang thương thảo đối sách, bọn họ ai nấy đều chau mày.

Tu sĩ Thiên Lan giới và Đông Ly giới như châu chấu xâm lấn vậy, công kích các thể lực, đoạt lấy tài nguyên tu tiên. Nhiều cứ điểm của Diệp gia đều bị tập kích.

“Lão tổ tông, nghe nói Thiên Lan giới có một tông môn tên là Thiên Lan tông. Thiên Lan tông có thực lực không kém, chúng ta đầu nhập Thiên Lan tông đi!”

“Đúng vậy! Nghe nói tông chủ Thiên Lan tông là Hoá Thần tu sĩ, thần thông quảng đại. Diệp gia chúng ta đầu nhập vào đó đi, nói không chừng có thể mượn cơ hội này để phát triển lớn mạnh.”

“Thiên Lan tông cũng không phải vững chắc như thép, ta thấy còn không bằng đầu nhập vào Vạn thú đảo. Vạn thú đảo có hai vị Hoá Thần tu sĩ, nghe nói Tôn tiền bối của Vạn thú đảo cũng là tu sĩ Hoá Thần trung kỳ.”

Phần đông tộc nhân xôn xao trao đổi, bọn họ cấp thiết muốn ôm một cái đùi to.

Diệp Thiên Long chau mày, hắn cũng xem trọng Thiên Lan tông. Tông môn thống trị một giới, thực lực khẳng định không kém.

“Lão tổ tông, không bằng đầu nhập vào Thanh Liên đảo Vương gia đi! Nghe nói Thanh Liên tiên lữ tinh thông hợp kích thuật. Thái Hạo chân nhân và Thiên Lan tông chủ từng giao thủ, không rơi vào thế hạ phong. Thời gian quật khởi của Vương gia tương đối ngắn, càng cần Diệp gia chúng ta.”

Thiên Lan tông có thực lực quá mạnh mẽ, Diệp gia đầu nhập vào chưa chắc có thể được coi trọng. Gia tộc có truyền thừa mấy vạn năm của Thiên Hồ giới và mấy chục môn phái. Nội tình Vương gia nông cạn, Diệp gia đầu nhập vào khẳng định có thể có được trọng dụng.

“Thanh Liên tiên lữ?”

Diệp Thiên Long hơi sửng sốt.

Đúng lúc này, một người nam trung niên dáng người cao ráo bước nhanh đến, cung kính nói: “Lão tổ tông, bên ngoài có hai vị Nguyên Anh tu sĩ đến. Bọn họ tự xưng là tu sĩ Thanh Liên Vương gia, người xem?”

“Vương gia tốc độ nhanh như vậy? Đi, đi ra xem xem.”

Trong mắt Diệp Thiên Long loé lên kinh ngạc, đứng dậy đi ra ngoài.

Bên ngoài Huyền Dương sơn trang, Vương Hữu Vi, Âu Dương Minh Nguyệt và một người nam áo đỏ thắt lưng to béo đứng trên một phi chu thanh quang lập loè. Trên thân phi chu có khắc đồ án hình hoa sen xanh.

Ngay từ đầu, Vương Hữu Vi và Âu Dương Minh Nguyệt đi theo đám người Vương Mạnh Bân tập kích các thế lực lớn của Thiên Hồ giới, đoạt lấy tài nguyên tu tiên. Nhưng trong một lần hành động, bọn họ không thể liên hệ với đám người Vương Mạnh Bân. Vương Hữu Vi và Âu Dương Minh Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, lấy thực lực của Vương Mạnh Bân, trừ phi đụng phải Hoá Thần tu sĩ, hẳn là sẽ không có việc gì.

Theo lượng lớn tu sĩ tiến vào Thiên Hồ giới, các thế lực Thiên Hồ giới cũng nghe được tiến gió. Biết được ma tộc đã xong đời, đều đang dựa tìm núi để dựa vào.

Vương Hữu Vi theo dõi Diệp gia, không hề thiếu thế lực có thực lực và truyền thừa lâu hơn Diệp gia. Nhưng những thế lực này đều là khúc xương cứng, dựa vào hai người bọn họ để bắt chuyện thì không được. Diệp gia có truyền thừa đã lâu, nhưng thực lực không quá mạnh mẽ, là mục tiêu tốt nhất.

“Vương tiền bối, Âu Dương tiền bối, nếu Diệp gia chúng ta đầu nhập vào, mong rằng các ngươi không quen hứa hẹn. Vãn bối nguyện ý cống hiến sức lực cho các ngươi.”

Thanh niên áo đỏ dùng một loại giọng điệu nịnh nọt nói. Hắn gọi là Diệp Quân Lang, cũng không phải thứ xuất, thật vất vả mới tiến vào Kim Đan kỳ. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đời này của hắn chỉ có thể chết ở Kim Đan kỳ.

Vương Hữu Vi gật gật đầu, xem như đáp lại, trong mắt hiện lên một chút chán ghét.

Hắn vô tình đụng phải Diệp Quân Lang, người này chủ động mở miệng, nguyện ý dẫn đường cho bọn hắn thu phục Diệp gia.

Đối mặt với kẻ vong ân phụ nghĩa, Vương Hữu Vi tâm sinh chán ghét. Nhưng vì để thuận lợi nắm được Diệp gia, hắn có thể tha cho kẻ này một mạng. Nếu không đã sớm giết hắn.

Mặc kệ là ở nơi nào, kẻ phản đồ đều không nhận được hậu đãi.

Diệp Thiên Long và hơn mười vị tu sĩ bay lại, dừng ở trước mặt Vương Hữu Vi.

“Lão phu gọi là Diệp Thiên Long, đạo hữu xưng hô như thế nào?”

Diệp Thiên Long khách khí nói, sâu trong đôi mắt lộ ra chút khinh miệt.

Tu vi của đối phương quá thấp, hai tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ đã muốn thu phục Diệp gia? Cũng quá khinh thường Diệp gia rồi!

“Tại hạ là Vương Hữu Vi, đây là phu nhân của ta Âu Dương Minh Nguyệt. Diệp đạo hữu, tình huống hiện tại của Thiên Hồ giới hẳn là các ngươi cũng biết. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nghe Diệp tiểu hữu nói, Diệp gia các ngươi nguyện ý quy thuận Vương gia chúng ta, có chuyện như vậy sao?”

Vương Hữu Vi bình tĩnh hỏi.

Diệp Thiên Long hơi sửng sốt, nhìn về phía Diệp Quân Lang, trong mắt hiện ra chút hàn quang.

“Thì ra là Vương đạo hữu và Vương phu nhân, không tiếp đón từ xa, thật là thất lễ. Mạo muội hỏi một câu, gia tộc các ngươi chỉ phái hai người các ngươi đến đây sao?”

Diệp Thiên Long khách khí hỏi.

“Sao nào? Hai người chúng ta đến đây còn chưa đủ?”

Vương Hữu Vi cười lạnh một tiếng, tay áo run lên. Bay ra hai viên cầu kim loại kim quang lập loè, lại đánh vào đó một đạo pháp quyết. Hai viên cầu kim loại hoá thành hai con cự viên màu vàng với hình thể thật lớn.

Chính là khôi lỗi thú cấp bốn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận