Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5294: Nhất Đao Đại Thừa (1)

Huyền Dương giới, Huyền Linh đại lục, Thanh Liên đảo.

Một thung lũng cỡ lớn, đám người Vương Trường Sinh, Vương Tông Khuyết, Tô Hồng Thường, Vương Ngọc Ngọc đứng trên mặt đất, vẻ mặt bọn họ kích động.

Một con thuyền khổng lồ lóe ra hào quang màu xanh lơ lửng ở giữa không trung, tản mát ra linh khí dao động kinh người.

Con thuyền khổng lồ dài hơn ba trăm trượng, trên thân tàu khắc vô số phù văn huyền ảo, trên buồm có thể nhìn thấy một hình hoa sen màu xanh thật lớn, viết hai chữ “Thanh Liên”.

Vương Trường Sinh dẫn dắt hơn năm trăm nhân tài kỹ nghệ, tốn thời gian gần ngàn năm, cuối cùng luyện chế ra.

Đây là chiếc Khóa Linh Bảo Thuyền đầu tiên của Vương gia, có chiến lực không nhỏ, qua mấy chiêu với yêu thú bậc tám cũng không thành vấn đề, chủ yếu được lợi bởi tài liệu luyện chế, không phải là toàn bộ Khóa Linh Bảo Thuyền đều có thể qua mấy chiêu với yêu thú bậc tám.

Ngay từ đầu Vương Trường Sinh cũng lo lắng không thể luyện chế thành công, nhưng hắn phát hiện mình lo lắng có chút dư thừa. Đương nhiên, cái này cũng có liên quan với hắn tham dự luyện chế tàu Huyền Thanh cùng tu bổ tàu Băng Sư, nếu là không có hai đoạn từng trải này, Vương Trường Sinh không dễ dàng luyện chế ra như vậy.

“Tàu Thanh Liên, về sau gia tộc chúng ta đã có Khóa Linh Bảo Thuyền của mình rồi.” Vương Tông Khuyết hưng phấn nói.

“Đây chỉ là chiếc Khóa Linh Bảo Thuyền thứ nhất, ta tin tưởng chúng ta sẽ có chiếc Khóa Linh Bảo Thuyền thứ hai, thứ ba.”

Vương Trường Sinh trầm giọng nói, giọng điệu tràn ngập vui sướng.

Đại tộc đều có Khóa Linh Bảo Thuyền, chỉ là số lượng ít nhiều mà thôi, tốc độ phi hành của Khóa Linh Bảo Thuyền so với thượng phẩm thông thiên linh bảo bình thường còn nhanh hơn nhiều.

Khóa Linh Bảo Thuyền cũng có thể bị hỏng, bình thường mà nói, chỉ cần không lọt vào hư hao trí mạng, đều có thể sửa chữa.

“Nhất định sẽ có chiếc thứ hai chiếc thứ ba.”

Ánh mắt Vương Tông Khuyết kiên định.

“Mấy năm nay các ngươi đều vất vả rồi, nghỉ ngơi một phen cho khỏe.”

Vương Trường Sinh cười nói.

“Có thể cùng lão tổ tông luyện chế Khóa Linh Bảo Thuyền, đây là vinh hạnh của chúng cháu.”

Vẻ mặt Vương Ngọc Ngọc đầy kiêu ngạo. Thân là một phần tử của gia tộc, có thể tham dự luyện chế Khóa Linh Bảo Thuyền, đây là một chuyện rất quang vinh.

Vương Trường Sinh đang muốn nói cái gì, Vương Vĩnh Thiên bay tới, hưng phấn nói: “Lão tổ tông, Mạnh Bân lão tổ cùng Hồng Tuyết lão tổ đã trở lại, đang ở Thanh Liên phong.”

Dựa theo kế hoạch của Vương Trường Sinh, hắn là tính để Vương Anh Kiệt và Liễu Hồng Tuyết trở về, Vương Mạnh Bân biết được Vương Thanh Sơn bị mộ binh, dẫn theo đám người Bạch Ngọc Kỳ Liễu Hồng Tuyết trở lại.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Các ngươi đều trở về nghỉ ngơi đi! Liên quan sự tồn tại của tàu Thanh Liên phải giữ bí mật.”

Đang lúc đại chiến, có một chiếc Khóa Linh Bảo Thuyền, thời khắc mấu chốt có thể phát huy tác dụng quan trọng.

Đám người Vương Ngọc Ngọc đáp ứng, ai về nhà nấy.

Trở lại Thanh Liên phong, Vương Trường Sinh gặp được ba người Vương Mạnh Bân, Liễu Hồng Tuyết cùng Bạch Ngọc Kỳ.

Bạch Ngọc Kỳ đã tiến vào Hợp Thể hậu kỳ, chiến sự vừa mở ra, gia tộc có thể thiếu trận pháp sư cấp cao, nàng liền đi theo trở lại.

“Anh Kiệt canh giữ ở Thương Hải?”

Vương Trường Sinh cười nói.

“Thương Hải không có việc gì, chiến sự mở ra, còn không biết phải đánh bao lâu, cháu tự chủ trương, dẫn theo đám người Hồng Tuyết trở lại.”

Vương Mạnh Bân giải thích.

Bây giờ gia tộc đang lúc cần dùng người, hắn cũng muốn góp sức cho gia tộc. Ngoài ra, hắn tìm hiểu linh vực, chưa có đầu mối, một lần này trở về, cũng là muốn thỉnh giáo Vương Trường Sinh một phen hẳn hoi.

“Ngươi làm rất không tồi, không cần tự trách.”

Vương Trường Sinh vui mừng nói, ánh mắt hắn đặt ở trên người Liễu Hồng Tuyết, vẻ mặt ôn hoà nói: “Hồng Tuyết, vất vả ngươi luyện chế đan dược bậc tám, đan phương cùng tài liệu đều chuẩn bị tốt rồi.”

“Lão tổ tông khách khí rồi, đây là điều cháu nên làm.”

Liễu Hồng Tuyết khiêm tốn nói, Vương gia có đan phương bậc tám, cũng có tài liệu, chỉ là thiếu luyện đan sư bậc tám.

Liễu Hồng Tuyết trở về Huyền Linh đại lục, chính là vì luyện chế đan dược bậc tám.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, đang muốn nói cái gì, Vương Vĩnh Thiên đi vào, hưng phấn nói: “Lão tổ tông, Nhất Đao lão tổ đang ở Tử Vân đảo trùng kích Đại Thừa kỳ.”

“Đi, đi qua nhìn xem.”

Vương Trường Sinh cười nói, người gặp việc vui tinh thần thoải mái.

Bọn họ tới Tử Vân đảo, Vương Nhất Đao đã vượt qua cửa ải tâm ma, đang độ bát cửu lôi kiếp.

Góc Tây Nam hòn đảo, một đám mây sét thật lớn lơ lửng ở trên bầu trời, chớp lóe sấm rền, từng tia sét màu bạc thô to đánh xuống.

Đám người Vương Trường Sinh đứng ở đỉnh một ngọn núi cao, nhìn về phía mây sét trên bầu trời.

Thời gian qua đi từng chút một, từng tia sét màu bạc đánh xuống, thanh thế kinh người. Hơn nửa canh giờ sau, mây sét còn có kích thước hơn trăm trượng.

Đám người Vương Trường Sinh sắc mặt ngưng trọng, nhìn chằm chằm mây sét trên bầu trời.

Một tiếng sét vang lên, một tia sét màu bạc thô to vô cùng đánh xuống, ngay sau đó tia sét màu bạc thứ hai lớn hơn nữa đánh xuống.

Vương Trường Sinh nhíu mày, theo lý mà nói, sớm nên xuất hiện lôi điện lực đặc thù mới phải, thế mà còn chưa hiện ra.

Nửa khắc sau, mây sét còn có kích thước mấy chục trượng, còn có ba đạo lôi kiếp.

Mây sét giống như nước sôi kịch liệt quay cuồng, chợt toát ra chín loại hồ quang màu sắc khác nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận