Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4910: Đồng hành (1)

Hắn hoàn toàn không ngờ, nhiều năm không gặp, Uông Như Yên đã tu luyện đến Hợp Thể hậu kỳ, Vương Trường Sinh lợi dụng bảo vật che giấu tu vi, Thái Dương Chân Nhân chưa thể nhìn ra tu vi cụ thể của Vương Trường Sinh.

Thái Dương Chân Nhân kẹt ở bình cảnh, đã kẹt hơn vạn năm, hắn đã thử rất nhiều loại biện pháp, đều không thể hóa giải bình cảnh.

Mấy trăm năm trước, một vị bạn tốt tới bái phỏng, nói là ở Huyền Quang đại lục phát hiện Thất Diễm Kim Đào, mời Thái Dương Chân Nhân đi Huyền Quang đại lục tìm cây Thất Diễm Kim Đào.

Thái Dương Chân Nhân cảm thấy đây là cơ duyên của hắn đã đến, đáp ứng, không ngờ trên đường đụng tới tu sĩ Hợp Thể của Ngân Sa nhất tộc, Thái Dương Chân Nhân cùng một người trong đó có thù cũ, kẻ thù gặp nhau hết sức đỏ mắt, đánh nhau to.

“Bọn hắn đến rồi!”

Một phụ nhân váy trắng dáng người thướt tha mở miệng nói, vẻ mặt khẩn trương.

Vừa dứt lời, mặt biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên một cơn sóng lớn cao hơn ngàn trượng, ba nam một nữ đứng ở trên sóng to, cầm đầu là một đại hán áo đỏ lưng hùm vai gấu, mắt nhỏ tai dài, mắt là màu đỏ, tay phải cầm một cây xiên cá màu đỏ, trên người sát khí ngút trời.

Doãn Thước, Hợp Thể hậu kỳ.

“Thanh Liên tiên lữ! Hợp Thể hậu kỳ!”

Doãn Thước cảm nhận được Uông Như Yên tản mát ra linh áp mạnh mẽ, biến sắc.

Dựa theo tình báo, Uông Như Yên chỉ là Hợp Thể trung kỳ, sao đột nhiên tiến vào Hợp Thể hậu kỳ rồi, tốc độ tu luyện này quá đáng sợ rồi!

“Mau rút!”

Doãn Thước bấm pháp quyết, ngoài thân chợt hiện ra vô số linh văn màu đỏ, đang muốn làm phép chạy trốn.

Song quyền nan địch tứ thủ, Nhân tộc có bảy vị tu sĩ Hợp Thể, Thanh Liên tiên lữ đều có mặt, hắn không có nắm chắc tiêu diệt đối phương, ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách.

“Đã đuổi theo tới đây, thì không cần đi nữa.”

Uông Như Yên mở miệng nói, vung tay phải, một đạo hào quang màu máu bắn ra, nháy mắt biến mất không thấy nữa.

Ngay sau đó, trên đỉnh đầu bốn người bọn Doãn Thước nổi lên một trận gợn sóng, hiện ra một cái bát tròn màu máu, chính là Hóa Huyết Bát.

Ngoài thân Doãn Thước nở rộ hào quang màu đỏ, một cột lửa màu đỏ thô to phóng lên trời, nghênh đón, hắn biến mất khỏi tại chỗ.

Hai tu sĩ Hợp Thể vội vàng tránh đi, nhưng một nữ tu Hợp Thể phản ứng chậm nửa nhịp, bị Hóa Huyết Bát phun ra quầng sáng màu máu bao phủ, cuốn vào trong Hóa Huyết Bát.

“Triệu đạo hữu, các ngươi phụ trách đối phó người khác, ta đến đối phó kẻ cầm đầu.”

Vương Trường Sinh nói một tiếng, hóa thành một dải cầu vồng màu lam hướng về phía tây nam chạy đi.

Không gian ở ngoài mấy trăm dặm sáng lên một đạo hào quang màu đỏ, hiện ra bóng người Doãn Thước, trong mắt hắn tràn đầy nét sợ hãi.

Hắn vừa muốn bay về phía đáy biển, trên mặt biển nhấc lên một cơn sóng lớn ngập trời cao hơn ngàn trượng, vô số mũi tên nước màu lam bắn ra, hướng thẳng đến Doãn Thước.

Doãn Thước vội vàng vung xiên cá màu đỏ trên tay, phóng ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, bảo vệ bản thân, mũi tên nước màu lam đều hóa thành một mảng sương mù màu trắng.

Trên trời truyền đến một đợt tiếng sấm sét ầm ầm ầm, sắc trời đột nhiên tối đi, một đám mây sét thật lớn xuất hiện ở bầu trời, chớp lóe sấm rền, hơn vạn tia sét màu bạc thô to cắt qua bầu trời, bổ về phía Doãn Thước.

Sắc mặt Doãn Thước trầm xuống, bấm pháp quyết, một hư ảnh cá mập màu đỏ khổng lồ hóa xuất hiện lên ở hư không trên đỉnh đầu.

Hư ảnh cá mập vừa xuất hiện, há mồm phun ra một mảng ngọn lửa màu đỏ, chặn tia sét màu bạc hạ xuống.

Mặt biển kịch liệt quay cuồng, một người khổng lồ màu lam cao mấy trăm trượng từ đáy biển chui ra, ngũ quan mơ hồ, vung hai cánh tay, đánh về phía Doãn Thước.

Doãn Thước vội vàng vung xiên cá màu đỏ, phóng ra một ngọn lửa màu đỏ, bao phủ bóng dáng người khổng lồ màu lam, toát ra một mảng lớn sương mù màu trắng.

Cái đuôi hư ảnh cá mập đột nhiên đảo qua, vỗ lên trên thân người khổng lồ màu lam, thân thể người khổng lồ màu lam nổ tung, hóa thành vô số hơi nước màu lam.

Một ít hơi nước màu lam đột nhiên ngưng tụ, hóa thành bộ dáng Vương Trường Sinh, mặt đầy sát khí. Hắn vừa hiện thân, lập tức triệu hồi ra pháp tướng.

Hư ảnh cá mập mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một ngọn lửa màu đỏ, rơi ở trên pháp tướng của Vương Trường Sinh, cùng lúc đó, Doãn Thước vung cây xiên cá màu đỏ, đâm về phía thiên linh cái Vương Trường Sinh.

Nắm tay phải Vương Trường Sinh trào ra một ngọn lửa màu lam, nghênh đón.

Ngọn lửa màu đỏ bao phủ pháp tướng Vương Trường Sinh, cái đuôi hư ảnh cá mập đột nhiên đảo qua, vỗ lên trên thân hư ảnh hình người.

Hư ảnh hình người vặn vẹo không ngừng, sau khi sáng lên một đợt ô quang lóa mắt, lửa điên cuồng lóe lên rồi tắt. Hư ảnh hình người hai tay hóa quyền, lục tục đánh lên trên thân hư ảnh cá mập.

Tiếng “Phành phành” vang lên trầm đục, hư ảnh cá mập phát ra một tiếng gào rống thống khổ, thân thể to lớn vặn vẹo không ngừng.

Thân thể nó lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng, tầng băng là màu đen, tầng băng không ngừng khuếch tán. Ngoài thân hư ảnh cá mập trào ra một ngọn lửa màu đỏ, tầng băng màu đen căn bản chưa xuất hiện dấu hiệu hòa tan.

Hư ảnh hình người há mồm phun ra một đạo hắc quang, đánh trúng nơi hư ảnh cá mập bị tầng băng màu đen bao trùm, xuất hiện mấy vết nứt nhỏ.

Hư ảnh hình người vung hai cánh tay, đánh về phía hư ảnh cá mập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận