Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5402: Thủ đoạn ra hết (1)

Kim Lam giơ tay phải, một cây thước ngọc lóe lên hào quang màu xanh bay ra, sau khi rơi trên mặt đất, nháy mắt mọc rễ nảy mầm, biến thành một cây đại thụ chọc trời cao vạn trượng, hào quang màu xanh lóe lên không ngừng quanh thân.

Huyền Thiên chi bảo Vạn Mộc Xích, Huyền Thiên chi bảo của Dược tộc.

Cành cây mặt ngoài đại thụ chọc trời ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một cây trường mâu lóe ra hào quang màu xanh, lao thẳng đến Diệp Tuyền Cơ.

Trường mâu màu xanh đánh lên Huyền Linh Thuẫn, truyền ra một tiếng vang trầm.

Mặt đất chung quanh Diệp Tuyền Cơ chui ra lượng lớn dây leo màu xanh, như những sợi roi màu xanh, quật về phía Diệp Tuyền Cơ.

Diệp Tuyền Cơ giơ tay phải, Tử Lũ Bảo Châu bay ra, đánh vào một đạo pháp quyết, Tử Lũ Bảo Châu trào ra lượng lớn khói độc màu tím, dây leo màu xanh va chạm vào khói độc màu tím, nhanh chóng chết héo, bốc lên một làn khói.

Kim Bà tiên tử và Diệp Tuyền Cơ bị Đông Sơn cùng Kim Lam cuốn lấy, không thoát thân được. Không qua bao lâu, Phù Dung tiên tử đã bị Thiên Viêm Thần Quân thúc giục linh vực giết chết, Nguyên Anh cũng chưa thể chạy ra.

Khóe miệng Thiên Viêm Thần Quân lộ ra một nụ cười nhạt, đúng lúc này, một tiếng nam tử hò hét dồn dập vang lên: “Đông đạo hữu, cứu ta.”

Thiên Viêm Thần Quân nhìn về phía ngọn nguồn thanh âm, nhìn thấy một ông lão áo bào xanh dáng người gầy gò bị một cơn sóng lớn ngập trời cao mười vạn trượng đập bay đi, thân thể hóa thành mưa máu đầy trời, một cái Nguyên Anh cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu đen bao phủ, cuốn vào trong miệng Vương Thiền không thấy nữa.

“Kẻ khai khiếu!”

Sắc mặt Thiên Viêm Thần Quân trở nên ngưng trọng, ánh mắt đặt ở trên thân Vương Trường Sinh. Nhìn thanh thế của sóng lớn ngập trời liền biết, đối phương đã mở một khiếu, từ khi nào toát ra cao thủ bực này.

Đông Sơn nhìn thấy ông lão áo bào xanh bị giết, sắc mặt trở nên rất khó coi. Cho dù là hắn muốn tiêu diệt ông lão áo bào xanh cũng không dễ dàng, bị giết nhanh như vậy, có thể thấy được kẻ địch thực lực rất mạnh.

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, mau ra tay cùng chúng ta đối phó bọn hắn, đặc biệt Thiên Viêm Thần Quân, Phù Dung tiên tử đã bị giết.”

Kim Bà tiên tử truyền âm cho Vương Trường Sinh. Thiên Viêm Thần Quân đã giết hai vị tu sĩ Đại Thừa, bao gồm một vị trưởng lão của Diệu Âm tông.

“Sóng âm công kích tác dụng không lớn đối với hắn, hắn có bảo vật khắc chế âm luật công kích.”

Kim Bà tiên tử nhớ tới cái gì, bổ sung nói.

Trên tay Phù Dung tiên tử có Huyền Thiên tàn bảo, thân là tán tu số một Huyền Dương giới, bị Thiên Viêm Thần Quân thi triển linh vực vây khốn, cũng khó thoát chết, có thể thấy được Thiên Viêm Thần Quân lợi hại bao nhiêu.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đáp ứng, ra tay công kích Thiên Viêm Thần Quân.

Vương Trường Sinh tiến lên một bước, đánh ra một quyền, vô số nước biển màu lam dâng trào ra, ập về phía Thiên Viêm Thần Quân.

Ngón tay Uông Như Yên điểm nhẹ một cái, Tử Thiềm Ấn lao thẳng đến Thiên Viêm Thần Quân.

“Đông đạo hữu, ngươi tới đối phó hai người này, bám trụ bọn họ một đoạn thời gian, ta cùng Kim phu nhân tiêu diệt Diệp Tuyền Cơ cùng Kim Bà tiên tử.”

Thiên Viêm Thần Quân truyền âm cho Đông Sơn.

Đông Sơn thực lực không kém, bám trụ Vương Trường Sinh và Uông Như Yên một đoạn thời gian không thành vấn đề. Đông Sơn gật gật đầu, bấm pháp quyết, trát đao màu xanh nở rộ linh quang, hóa thành một dải cầu vồng màu xanh, lao thẳng đến Vương Trường Sinh, đồng thời hư không chợt xuất hiện lượng lớn ngọn lửa màu đỏ, nhanh chóng ngưng tụ thành một dòng sông màu đỏ chảy xiết, mang theo sóng nhiệt kinh người, nghênh đón.

Dòng sông màu đỏ va chạm với dòng sông màu lam, dòng sông màu lam căn bản không ngăn được, nháy mắt tán loạn, Đông Sơn cũng đã mở một khiếu, không dễ đối phó.

Dòng sông màu đỏ hướng thẳng đến Vương Trường Sinh, một bàn tay khổng lồ che trời trải rộng âm phù huyền ảo nghênh đón, va chạm với dòng sông màu đỏ.

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, dòng sông màu đỏ nổ tung, lửa văng khắp nơi.

Trát đao màu xanh bắn nhanh đến, Vương Trường Sinh vung nhẹ cổ tay một cái, Phục Long Phủ bắn ra, chặn trát đao màu xanh.

Hắc quang đầy trời từ trên trời giáng xuống, lao thẳng đến Vương Trường Sinh, những thứ này là thần hồn công kích, Vương Trường Sinh cũng không dám cứng đối cứng.

Bóng người Vương Trường Sinh chợt mơ hồ, hóa thành nhiều mảng hơi nước tán loạn không thấy nữa, hắc quang công kích thất bại.

Mười ngón tay Uông Như Yên lướt qua dây đàn của Trấn Ma Cầm, tiếng đàn du dương truyền vào bên tai Đông Sơn, tiếng đàn tựa như xa không thể chạm tới, cẩn thận nghe, tựa như ngay tại bên tai.

Đông Sơn nhíu mày, hắn không phải Thiên Viêm Thần Quân, phải nghĩ cách giải quyết Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên mới được.

Hào quang màu tím lóe lên, Tử Hạt Hồ hiện ra, sau khi xoay vù vù, hình thể tăng vọt, phun ra một quầng sáng màu tím, bao phủ về phía Đông Sơn.

Tử Hạt Hồ đã tiêu diệt hai vị tu sĩ Đại Thừa, uy lực của bảo vật này không nhỏ. Tay phải Đông Sơn trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, vỗ tới đỉnh đầu, đồng thời thân hình lui về.

Ngọn lửa màu đỏ va chạm với quầng sáng màu tím, quầng sáng màu tím chia năm xẻ bảy.

Đông Sơn biến đổi pháp quyết, Diệt Hồn Bàn nở rộ ra hắc quang chói mắt, biến mất khỏi chỗ ban đầu.

Ngay sau đó, đỉnh đầu Uông Như Yên sáng lên một đạo hắc quang, Diệt Hồn Bàn hiện ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận