Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3004: Thái Dương chân nhân (2)

“Người trẻ tuổi phát sinh mâu thuẫn là chuyện bình thường. Nói rồi sẽ không có chuyện gì. Sau chuyện này, Vương đạo hữu ngày sau có rảnh, không ngại đại Đặng gia chúng ta làm khách.”

Đặng Nhất Bác rèn sắt khi còn nóng, mở lời mời Vương Trường Sinh.

“Tốt. Một lời đã định.”

Vương Trường Sinh đáp ứng xuống. Lời này đương nhiên là khách sáo, nhưng có đi hay không là một chuyện khác.

Nói chuyện phiếm trong chốc lát, Vương Trường Sinh dẫn theo Vương Thanh Phong rời khỏi.

“Vị Vương tiền bối này thật ra đắc hạ. Lại có thể tự mình dẫn con đến đây xin lỗi.”

Đặng Hồng Bân cảm thán nói. Luận về thân phận, Vương Trường Sinh cao hơn Đặng Nhất Bác. Luận về thực lực cá nhân, Đặng Nhất Bác không bằng Vương Trường Sinh. Tự mình Vương Trường Sinh dẫn theo Vương Thanh Phong đăng môn xin lỗi, quả thật khó tin.

Vương Trường Sinh cho dù không dẫn theo Vương Thanh Phong thượng môn xin lỗi thì cũng không có gì.

“Rất nhiều tu sĩ có được thì rất tốt, nhưng lại không bỏ xuống được. Người này thì không giống vật. Chúng ta tuyệt đối không thể trở mặt với người này. Đối với cá nhân chúng ta và gia tộc đều không có lợi.”

Đặng Nhất Bác trầm giọng nói. Đổi lại, nếu hắn là Vương Trường Sinh, hắn có thể sẽ không dẫn Vương Thanh Phong thượng môn xin lỗi. Nhiều nhất chỉ răn dạy Vương Thanh Phong một chút.

Đặng Thiên Kỳ không cho là đúng. Hắn cảm thấy nghẹn khuất. Hắn không tiếp nhận Vương Thanh Phong thượng môn xin lõi mà là khoe ra thực lưucj của chính mình. Đây là một loại vũ nhục.

“Vương Thanh Phong. Ngươi chờ đó, khoảng này ta sớm muộn gì cũng đòi lại ngươi.”

Đặng Thiên Kỳ thầm nghĩ trong lòng, trong đôi mắt xẹt qua một chút hàn quang.



Thời gian bảy ngày rất nhanh trôi qua.

Một ngày này, ánh sáng mặt trời mới lên, tia nắng màu vàng kim chiếu rọi phía dưới, nhuộn toàn bộ Thái Dương tông thành một mảng vàng rực rỡ.

Một quảng trường đá chiếm hơn vạn mẫu, bày ra hơn một ngàn tấm ngọc bàn màu vàng và bò đoàn. Ngọc bàn được xếp thành hai hàng. Mỗi mặt sau một tấm ngọc bàn là đều có một vị tu sĩ đang ngồi. Tu sĩ có tu vi càng cao thì ngồi ở vị trí phía trước.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở đằng trước. Vương Thanh Thành và Vương Thanh Phong ngồi ở đằng sau.

Đám người Đặng Nhất Bác, Long Vân Hâm ngồi ở bên cạnh Vương Trường Sinh. Bọn họ đều đang nói chuyện phiếm. Hội trờng có sáu vị luyện hư tu sĩ đến đây.

“Đang đang dang” tiếng chuông vang lên. Cùng với một trận tiếng chuông vang lên là một đạo thanh âm người nam mười phần trung khí chợt vang lên: “Giờ lành đã đến, đại điển bắt đầu. Mời sư tổ.”

Đệ tử Thái Dương tông đều đứng dậy, cao giọng nói: “Mời sư tổ gia (sư tổ).”

Đám người Vương Trường Sinh cũng đứng dậy. trăm miệng một lời nói: “Mời Triệu tiền bối.”

Thanh âm chấn tận trời. Quanh quẩn ở trong phạm vi trăm dặm chợt bất giác.

Một đạo cầu vồng màu vàng kim chợt xuất hiện ở phía xa xa chân trời. Tốc độ cầu vồng màu vang cực nhanh. Không quá bao lâu, cầu vồng màu vàng chợt xuất hiện ở trên không quảng trường. Rõ ràng là một đoàn tường vân màu vàng kim, linh khí khinh người. Hiển nhiên là một món Thông thiên linh bảo loại phi hành.

Thái Dương chân nhân mặt đạo bào màu vàng, thắt lưng đeo đai lưng thanh ngọc, đầu đội ngọc quan màu vàng. Một bộ dáng tiên phong đạo cốt.

Thái Dương chân nhân gật đầu. Bấm niệm pháp quyết, tường vân màu vàng từ từ hạ xuống. Hắn ngồi xuống ở ngọc bàn màu vàng đằng trước.

“Người đến đều là khách. Mọi người ngồi xuống đi.”

Thái Dương chân nhân dặn dò nói.

Chúng tu sĩ lên tiếng, lục tục ngồi xuống.

“Long gia chúc mừng Triệu tiền bối tiến vào hợp thể. Dâng lên một khối kim não mộc ba vạn năm, mười bình thiên thú đan, trăm cân Kim diễn chi tinh. Chúc mừng tiền bối ti vu tăng thêm một bậc.”

Đại diện Long gia đứng dậy, cầm trên tay một thnh ngọc giản màu xanh, vừa cung vừa nói.

“Kim Viên cốc dâng lên năm khối Hỏa nham thần tinh, một con cự lực viên bậc năm, trăm cân tàm ti ngũ sắc. Chúc mừng tu vi Triệu tiền bối tiến nhanh, bước cao một bước.”

“Đặng gia Huyền Vân cốc dâng lên một khôi Kim Dương thần tinh, một gốc Kim diễm trúc vạn năm, ngàn cân Kim diễm thạch.”

Phần đông tân khách lục tục dâng lên hạ lễ. Xuất thân từ thế lực mạnh, Thái Dương chân nhân sẽ đáp lại vài câu, xuất thân từ thế lực còn lại, Thái Dương chân nhân chỉ gật đầu.

Không quá bao lâu liền đến Vương Trường Sinh dâng tặng lễ vật.

“Vãn bối Vương Trường Sinh của Trấn Hải cung. Trần sư thúc có việc bận, để cho vãn bối đến chúc mừng. Dâng lên một khối Diễm dương mộc vạn năm, một viên Bích nguyệt bàn và một khối Kim diễn thần ngọc.”

Vương Trường Sinh lấy ra một quả trữ vật màu vàng, hai tay dâng lên.

“Nếu Trần đạo hữu có việc không đến được thì Vương tiểu hữu, Uông tiểu hữu, các ngươi ở lại thêm vài ngày. Lý Nỉ, ngươi dẫn bọn họ đi tham quan.”

Thái Dương chân nhân ôn hòa nói. Hắn và Trần Hạo Thiên là có quen biết. Trần đạo hữu tiến vào luyện hư kỳ sớm hơn so với hắn. Nhưng Thái Dương chân nhân đã tiến vào hợp thể kỳ, Trần Hạo Thiên vẫn là luyện hư kỳ.

Một người nam thanh niên thân cao tám thước, lưng hùm vai gấu lên tiếng rồi đáp ứng xuống. Hắn là phó tông chủ của Thái Dương tông, phân công quản lý chuyện vặt.

Vương Trường Sinh là Uông Như Yên đáp ứng xuống, thần sắc cung kính.

Thế lựuc khác lục tục dân lên đại lễ. Thái Dương chân nhân chỉ là gật đầu.

Sau khi phần đông các thế lực lớn dâng lên hạ lễ, Thái Dương chân nhân bưng lên chén rượu rồi cao giọng nói: “Đa tạ các vị đã đến tham gia đại điển của lão phu. Lão phu kính mọi người một ly.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận