Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6427: Ba vạn năm (2)

“Đường chủ, các ngươi cuối cùng đã đến, đây là tình huống của hai vị Kim Tiên kia.”

Lê Thương Hải lấy ra hai tấm ngọc giản màu vàng, đưa cho Vương Xuyên Minh cùng Thôi Dao.

Thần thức Vương Xuyên Minh cùng Thôi Dao đảo qua, gật gật đầu.

“Đây là bức tranh bọn hắn.”

Vương Xương Tiêu lấy ra hai bức tranh, cho Vương Xuyên Minh cùng Thôi Dao xem xét.

“Lê đạo hữu, nói một chút tình huống các ngươi ở Thất Tinh hải vực cùng tình huống phát hiện thân phận bọn họ, càng chi tiết càng tốt.”

Vương Xuyên Minh phân phó, bọn họ ở trên đường đến đây đã tìm hiểu tình huống của các thế lực lớn ở Thất Tinh hải vực.

Lê Thương Hải gật gật đầu, nói về tình huống của mình ở Thất Tinh hải vực cùng tình huống phát hiện tu sĩ Mộ Dung gia.

Vương Xuyên Minh mở miệng hỏi, hắn hỏi rất kỹ, Lê Thương Hải kết giao những tu sĩ nào, nơi hoạt động cũng không bỏ qua.

“Trần Tinh, Lưu Thần, đã đổi tên, còn thay đổi dung mạo, quả nhiên không ngoài dự liệu.”

Thôi Dao nói.

Lê Thương Hải ra ngoài làm việc, đụng phải vài tên tu sĩ Kim Tiên đấu pháp, lợi dụng Hồng Liên Châu tra xét, lúc này mới phát hiện hai tu sĩ Kim Tiên là con cháu Mộ Dung gia.

Hồng Liên Châu là trung phẩm tiên khí, tộc nhân Thần Binh đường chuyên môn luyện chế cho Ám đường, dùng để tìm kiếm dư nghiệt Mộ Dung gia. Dựa theo Vương Xuyên Minh phân tích, dư nghiệt Mộ Dung gia khẳng định đã thay đổi dung mạo, thuật biến hóa bình thường ở trước mặt Hồng Liên Châu không thể che giấu.

Phó đường chủ cùng đường chủ Ám đường mới có thể có được Hồng Liên Châu, Lê Thương Hải lúc này mới có thể phát hiện thân phận chân thật của hai tu sĩ Kim Tiên.

“Biết thân phận của bọn họ, vậy thì dễ xử lý rồi, trước thăm dò quy luật hoạt động của bọn họ, nghĩ cách ở ngoài phường thị bắt được bọn họ.”

Vương Xuyên Minh trầm giọng nói.

“Chỉ có bốn người chúng ta, có phải hơi ít hay không?”

Lê Thương Hải nói.

“Bốn người vậy là đủ rồi, đừng quên gia tộc chúng ta dựa vào cái gì lập nghiệp, chúng ta mang đến ba con rối thú Kim Tiên kỳ, còn có một hạt đậu binh Kim Tiên kỳ, chỉ cần không đụng phải Thái Ất Kim Tiên, hẳn là không có vấn đề.”

Vương Xuyên Minh tràn đầy tự tin nói, hắn cùng Thôi Dao là Kim Tiên trung kỳ, hai tu sĩ Mộ Dung gia đó đều là Kim Tiên sơ kỳ, bắt bọn họ hẳn là không thành vấn đề.

“Chúng ta nghe đường chủ, khẳng định có thể mã đáo thành công.”

Vương Xương Tiêu cười nói.

“Lời là nói như thế, xuất phát từ sự cẩn thận, vẫn phải chế định nhiều bộ kế hoạch, nhỡ đâu thất thủ, không đến mức đứt manh mối.”

Vương Xuyên Minh nghiêm túc nói, đây là một lần bọn họ tiếp cận tu sĩ Mộ Dung gia nhất, không thể qua loa.

Bốn người Vương Xuyên Minh bắt đầu thảo luận như thế nào bắt được hai vị Kim Tiên, trao đổi ý kiến, bù lại sơ hở, tận khả năng hoàn thiện kế hoạch.

...

Thời gian thấm thoát, ba vạn năm trôi qua.

Hỗn Độn đại lục, Thanh Liên thành.

Trên đường cửa hàng san sát, tiếng người ồn ào.

Một tòa trang viên yên tĩnh, mười mấy tu sĩ Kim Tiên bọn Vương Thu Đình tụ tập ở trong một tòa đình đá màu xanh, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

“Vương tiên tử, Thái Hạo Tiên Quân không tổ chức lễ mừng sao?”

Tôn Viêm mở miệng hỏi.

Hắn đầu tiên là kết bạn Kim Tiên Sở gia, sau đó ở dưới Kim Tiên Sở gia dẫn tiến, quen biết Kim Tiên Vương gia, thật vất vả mới kết bạn Vương Thu Đình.

Vương Trường Sinh tiến vào Thái Ất Kim Tiên mấy vạn năm, Vương gia tựa như không có ý tứ tổ chức lễ mừng.

“Tạm thời chưa tổ chức, lão tổ tông có thể tính tổ chức muộn một chút đi! Tôn đạo hữu quan tâm việc này như vậy?”

Vương Thu Đình nghi hoặc nói.

“Nghe đại danh Thái Hạo Tiên Quân đã lâu, lão hủ muốn được chiêm ngưỡng chân dung Thái Hạo Tiên Quân, nhắm chừng cũng chỉ lễ mừng mới có thể nhìn thấy Vương tiền bối.”

Tôn Viêm giải thích.

Sau khi lễ mừng của Nam Cung Nguyệt Thước kết thúc, Vương Trường Sinh rất ít lộ diện, đừng nói người ngoài, tộc nhân Vương gia muốn gặp được Vương Trường Sinh cũng không dễ dàng.

“Đúng vậy! Nếu là Vương tiền bối tổ chức lễ mừng, không biết có thể giảng tâm đắc hắn tìm hiểu Thần Hồn pháp tắc hay không.”

Một thiếu phụ váy tím dáng người yểu điệu nói.

Sở Ngọc Băng, Kim Tiên hậu kỳ.

“Chúng ta không có công pháp thần hồn, cho dù Vương tiền bối giảng tâm đắc, đối với chúng ta cũng không có quá nhiều trợ giúp, lão hủ chính là kính ngưỡng Vương tiền bối, muốn chiêm ngưỡng chân dung.”

Tôn Viêm lộ vẻ mặt khát khao.

“Nếu là lão tổ tông tổ chức lễ mừng, các ngươi sẽ có cơ hội nhìn thấy lão tổ tông.”

Vương Thu Đình cười nói.

Nói chuyện phiếm hơn nửa canh giờ, đám người Sở Ngọc Băng lục tục rời khỏi, Tôn Viêm ở lại.

“Vương tiên tử, ta có một thứ tốt, mời ngươi xem qua một chút.”

Tôn Viêm nói.

“Cái gì vậy? Tôn đạo hữu lấy ra cho ta xem xem.”

Vương Thu Đình nói.

Tôn Viêm lấy ra một cái hộp màu vàng, mặt ngoài có khắc hình vẽ tinh xảo.

“Đây là Thiên Cơ Hạp!”

Ánh mắt Vương Thu Đình lộ ra sự kinh ngạc.

“Vương tiên tử hảo nhãn lực, quả thật là Thiên Cơ Hạp, nhưng có thần hồn cấm chế, ta không giải được, vốn định hiến cho Vương tiền bối, cũng không biết Vương tiền bối khi nào mới có thể xuất quan, ta muốn dùng Thiên Cơ Hạp trao đổi với ngươi một ít tài nguyên tu tiên.”

Tôn Viêm nói.

“Trao đổi tài nguyên tu tiên? Ngươi muốn đổi cái gì? Nói chút xem.”

Vương Thu Đình hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận