Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6294: Báo lên Tào gia

Mộ Dung Nhất Long đang muốn tránh đi, một tiên âm vang lên.

Hắn cảm giác hồn hải muốn tán loạn, thân thể run lên.

Ngay sau đó, hắn cảm giác trên đầu truyền đến một cơn đau đớn.

Ngón trỏ tay phải Vương Trường Sinh thoải mái xuyên thủng đầu Mộ Dung Nhất Long, hắn chưa thi triển Thần Hồn pháp tắc, giết gà nào cần dùng dao mổ trâu, Mộ Dung Nhất Long ngay cả một món thượng phẩm tiên khí cũng không có, chỉ dựa vào pháp tắc đại thành và linh thú phối hợp, Vương Trường Sinh đã có thể tiêu diệt Mộ Dung Nhất Long.

Ánh mắt Mộ Dung Nhất Long ảm đạm xuống, Nguyên Anh của hắn bay ra khỏi cơ thể, đồng thời hơn trăm đạo hào quang vàng óng bay ra theo, hướng về phương hướng khác nhau bay đi.

Chỉ cần có một luồng phân hồn chạy thoát, hắn có thể đoạt xá trùng tu.

Tiếng đàn càng thêm dồn dập, tốc độ của hào quang vàng óng cùng Nguyên Anh chậm lại.

Một vầng sáng vàng óng từ trong lỗ thủng bay ra, bao phủ toàn bộ hào quang vàng óng, cuốn vào trong miệng Vương Thiền, nuốt xuống.

Một tấm bùa lóe ra hào quang màu bạc bay tới, dán lên Nguyên Anh, ánh mắt Nguyên Anh dại ra.

Vương Trường Sinh thu hồi Nguyên Anh cỡ nhỏ, Vương Thiền từ trong lỗ thủng bay ra.

Uông Như Yên bay vào trong tòa tháp khổng lồ màu đỏ, tòa tháp khổng lồ màu đỏ lắc lư vài cái, không qua bao lâu, nàng bay ra, bấm pháp quyết, tòa tháp khổng lồ màu đỏ nhanh chóng thu nhỏ lại, bay vào ống tay áo của nàng.

Vương Trường Sinh thu hồi bảo vật rơi rải rác ở trên mặt đất, lục soát đi tài vật trên người Mộ Dung Nhất Long, thu hồi thi thể, hai người rời khỏi nơi này.

Về tới Thanh Liên thành, Vương Trường Sinh gọi Thôi Dao tới, hỏi: “Thế nào, hắn còn di động không?”

“Hắn đã về tới Thanh Liên thành.”

Thôi Dao nói tình hình thực tế.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, hắn lo lắng Mộ Dung Nhất Long có thủ đoạn khác.

“Đúng rồi, có Nguyên Anh của Mộ Dung Nhất Long, có thể nguyền rủa tiêu diệt hậu nhân trực hệ của hắn không?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Có thể, nhưng cháu nguyền rủa giết chết Mộ Dung Nhất Lỗi tổn thất không ít nguyên khí, Đồng Tâm Diệt Anh Chú là một trong mười đại tuyệt chú của Vu tộc, cảnh giới giống nhau, nguyền rủa giết chết kẻ địch pháp tắc cùng cấp bậc, cháu đều phải nguyên khí tổn thương nặng nề, Mộ Dung Nhất Long là pháp tắc đại thành, dùng Nguyên Anh của hắn thi triển Đồng Tâm Diệt Anh Chú, cháu không chịu nổi lực lượng cắn trả.”

Thôi Dao giải thích.

Vu tộc có mười loại chú thuật uy lực cực lớn, kẻ địch cùng cảnh giới cùng cấp bậc pháp tắc trúng bất cứ một loại nào trong mười đại tuyệt chú, không có dị bảo bí phù bảo hộ, nhất định phải chết không thể nghi ngờ, nhưng kẻ làm phép sẽ chịu cắn trả trình độ khác nhau, kẻ địch tu vi càng cao, cấp bậc pháp tắc càng cao, cắn trả càng lớn, trái lại, cắn trả càng nhỏ.

Nếu là không có hạn chế này, vậy tiên giới đã không là Yêu tộc cầm đầu, mà là Vu tộc.

“Điều dưỡng cho tốt, việc này đừng truyền ra ngoài.”

Vương Trường Sinh dặn dò, bảo Thôi Dao rời khỏi.

Uông Như Yên gọi Vương Mộng tới, cùng nhau đi vào một tòa lầu các màu xanh.

Bọn họ có thể mạnh mẽ sưu hồn, nhưng như vậy sẽ hủy diệt Nguyên Anh, Vương Mộng thi triển Mộng pháp tắc, cũng có thể bẫy ra một ít lời.

Không qua bao lâu, Uông Như Yên và Vương Mộng đi ra, các nàng sắc mặt ngưng trọng.

“Phu quân, Mộ Dung Nhất Long đi Hô Lan sơn mạch là móc nối với hỗn độn thú, bọn hắn đã bị hỗn độn thú xúi giục làm phản.”

Uông Như Yên hưng phấn nói.

Bọn họ tiêu diệt Mộ Dung Nhất Long và Đỗ Yên, chỉ làm Mộ Dung gia như rắn mất đầu, không ngờ Mộ Dung Nhất Long cùng Đỗ Yên đã đầu nhập hỗn độn thú, vậy thì khác, toàn bộ Mộ Dung gia đều không thể tồn tại.

“Cái gì? Bọn họ đã đầu phục hỗn độn thú, bọn họ sao có thể đầu nhập vào hỗn độn thú?”

Vương Trường Sinh kinh ngạc nói.

“Hỗn độn thú triều lần nào đó, bọn họ đã đầu phục hỗn độn thú, bằng không hỗn độn thú sẽ giết bọn họ, bọn họ báo cáo với hỗn độn thú, chúng ta nắm giữ Thần Hồn pháp tắc, hỗn độn thú còn chưa đáp lại.”

Uông Như Yên nói.

“Lập tức báo lên Tào gia đi! Mang Nguyên Anh của Đỗ Yên giao nộp lên, tăng mạnh đề phòng.”

Vương Trường Sinh đề nghị.

Tào gia ra mặt mới có thể giải quyết việc này, Mộ Dung gia không trừ, phiền toái của Vương gia không nhỏ.

Uông Như Yên lấy ra một tấm Truyền Tiên Kính màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, rất nhanh, trên mặt gương đã có thể nhìn thấy khuôn mặt của Tào Tinh Điển.

Uông Như Yên nói đơn giản một lần tình huống sự việc, nàng chưa nói thật, chỉ là nói thu được tin tức, Mộ Dung Nhất Long cùng hỗn độn thú có lui tới, một mình chặn giết Mộ Dung Nhất Long, bất ngờ phát hiện Mộ Dung Nhất Long và Đỗ Yên đầu nhập vào hỗn độn thú.

“Vương phu nhân, các ngươi lập tức đến Vân Lang thành một chuyến, mang theo Nguyên Anh của Đỗ Yên, ta muốn hướng lão tổ tông báo cáo.”

Vẻ mặt Tào Tinh Điển ngưng trọng, Mộ Dung gia truyền thừa ngàn vạn năm, thế mà đã đầu phục hỗn độn thú, tin tức này quá rung chuyển rồi, nếu xử lý không tốt, sẽ liên lụy Tào gia.

“Được, chúng ta sẽ đi qua ngay.”

Uông Như Yên đáp ứng, thu hồi Truyền Tiên Kính.

Bọn họ truyền tống đến Vân Lang thành, theo con cháu Tào gia tới một tòa trang viên yên tĩnh, gặp được Tào Minh Quang.

Uông Như Yên nói một lần tình hình sự việc, lược bớt đi một ít chi tiết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận