Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5760: Thương đội bị tập kích (1)

“Chúng nó thế mà dùng hỗn độn thú hai màu làm mồi, muốn dụ giết chúng ta, cũng may chúng ta rất nhanh giải quyết con hỗn độn thú hai màu đó, nhanh chóng chạy về.”

Từ Lỗi có chút may mắn nói, đừng nhìn hỗn độn thú chưa hóa hình, chúng nó trí tuệ không thấp.

“Các ngươi đừng chạy quá xa, chỉ cần không phải đụng tới hỗn độn thú ba màu loại phi hành, xác suất đại khái đều có thể chạy về. Cung phụng Chân Tiên kỳ của Kỳ gia truy kích hỗn độn thú chạy quá xa, lâm vào nhiều con hỗn độn thú vây công, thân tử đạo tiêu.”

Vương Thanh Phong nói.

Hỗn độn thú rất khôn khéo, phái hỗn độn thú cấp thấp đi dụ dỗ bọn họ, đại bộ đội mai phục ở nơi nào đó, có một số tu sĩ mắt thấy sắp giết chết hỗn độn thú, thật sự không cam lòng, đuổi theo quá xa, lọt vào hỗn độn thú mai phục, thân tử đạo tiêu.

“Thanh Phong lão tổ, tinh hạch.”

Vương Nhất Đao lấy ra một viên tinh hạch hai màu, đưa cho Vương Thanh Phong.

Thi thể hỗn độn thú hai màu có thể bán được không ít Tiên Nguyên Thạch, quy cho bốn người bọn Trần Nguyệt Dĩnh phân phối.

Vương Thanh Phong gật gật đầu, thu hồi tinh hạch, nói: “Các ngươi cũng vất vả rồi, trở về nghỉ ngơi đi! Lại có hỗn độn thú lạc đàn đột kích, ta sẽ phái người khác đi giải quyết.”

Hạo Dương thành áp dụng chế độ thay phiên, tiên nhân thay phiên ra ngoài bao vây tiễu trừ hỗn độn thú lạc đàn, đã có thể rèn luyện phối hợp, cũng có thể đề cao kinh nghiệm đối phó hỗn độn thú của bọn họ, còn có thể làm bọn họ kiếm một khoản nho nhỏ, một hòn đá ném nhiều con chim.

Ngoài ra, Huyền Thủy Ngọc Tinh khai thác ra, bọn họ cũng có thể được chia hoa hồng, khai thác số lượng Huyền Thủy Ngọc Tinh càng nhiều, bọn họ được chia hoa hồng càng nhiều, ngược lại cũng thế.

Được thì cùng được, mất thì cùng mất.

Như vậy, bọn họ đều sẽ cố gắng bảo hộ Hạo Dương thành an toàn.

Đám người Trần Nguyệt Dĩnh đáp ứng, đều về chỗ ở của mình.

Cảnh báo hủy bỏ, tu sĩ tiến vào Thanh Liên Đồ lục tục đi ra, rất nhanh, trên đường dòng người cuồn cuộn, cực kỳ náo nhiệt, giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.



Thời gian thấm thoát, vạn năm thời gian trôi qua.

Thanh Liên đảo, mặt trời mới mọc, ánh nắng màu vàng óng chiếu lên Thanh Liên đảo, giống như phủ thêm một cái áo choàng màu vàng cho Thanh Liên đảo.

Theo ba tiếng chuông du dương vang lên, một ngày mới bắt đầu, tộc nhân Vương gia bận rộn.

Một tòa đại điện rộng rãi sáng ngời, trên bảng hiệu viết ba chữ to “Thần Binh điện”, đây là nơi tiên khí sư của Vương gia luyện khí.

Vương Quý Diệp ngồi ở trên chủ tọa, một thiếu phụ váy trắng dáng người yểu điệu đang nói cái gì với Vương Quý Diệp.

Thiếu phụ váy trắng ngũ quan như vẽ, da thịt trắng như tuyết, đôi mắt linh động.

Vương Thụy Tuyết, Chân Tiên sơ kỳ, phó đường chủ Kinh Mậu đường.

“Đây là tài liệu Thần Binh đường chúng ta cần, Thụy Tuyết, ngươi đến lúc đó lưu ý một chút, cố gắng thu thập đầy đủ, vận chuyển trở về.”

Vương Quý Diệp phất tay áo, một tấm thẻ ngọc màu đỏ bay ra, đáp ở trước mặt Vương Thụy Tuyết. Vương Thụy Tuyết thu hồi thẻ ngọc màu đỏ, đáp ứng, rời khỏi Thần Binh điện.

Không qua bao lâu, nàng tới một quảng trường đá rộng lớn, một con thuyền khổng lồ màu xanh dài hơn trăm trượng nằm ở trung ương quảng trường, trên con thuyền khổng lồ màu xanh có một tòa lầu các màu xanh cao ba mươi sáu tầng, trên buồm viết hai chữ to màu bạc “Thanh Liên”, linh quang lóe lên không ngừng. Đây là tiên khí phi hành, Kinh Mậu đường dùng để vận chuyển hàng hóa, mỗi khi ra ngoài, gia tộc đều sẽ phái cao thủ tọa trấn, Thiên Thần hải vực có không ít tà tu lui tới, có tà tu tổ đội cướp bóc thương đội.

Trên quảng trường tụ tập không ít tu sĩ, phần lớn là người Kinh Mậu đường, cũng có tộc nhân đường khẩu khác.

“Xuất phát!”

Vương Thụy Tuyết bấm pháp quyết, con thuyền khổng lồ màu xanh sáng lên hào quang màu xanh chói mắt, hướng phía không trung bay đi, rời khỏi Thanh Liên đảo.

Sau ba ngày, con thuyền khổng lồ màu xanh xuất hiện ở một vùng hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ, gió biển thổi từng cơn, ánh nắng tươi sáng.

Vương Thụy Tuyết đứng trên boong tàu, không nói một lời.

Mặt biển kịch liệt sôi sục, một vòng xoáy khổng lồ hiện ra trên không, sinh ra một lực hút mạnh.

Cùng lúc đó, một đạo hào quang màu đỏ sáng lên ở trên không, hiện ra một cái ấn tỳ nhỏ hào quang màu đỏ lấp lóe, ấn tỳ nhỏ màu đỏ phát ra hào quang màu đỏ chói mắt, hình thể tăng vọt, đập xuống.

Một lực lượng giam cầm mạnh mẽ hiện ra trên không, giam cầm con thuyền khổng lồ màu xanh ở giữa không trung.

“Không ổn, địch tập kích, địch tập kích.”

Tộc nhân Vương gia kinh hãi nói, tiếng cảnh báo nổ vang.

Vương Thụy Tuyết không chút hoang mang, lấy ra một tấm gương nhỏ lấp lóe hào quang màu trắng, rót vào tiên nguyên lực.

Chỉ thấy mặt gương sáng lên hào quang màu trắng, phun ra một mảng hào quang màu trắng, chụp vào ấn tỳ khổng lồ màu đỏ đang hạ xuống.

Hào quang màu trắng cùng ấn tỳ khổng lồ màu đỏ tiếp xúc, ấn tỳ khổng lồ màu đỏ trong nháy mắt kết băng, tốc độ hạ xuống hơi ngưng lại.

Vương Thụy Tuyết phất tay áo, một hạt châu lấp lóe hào quang màu trắng bay ra, lơ lửng ở trên không con thuyền khổng lồ màu xanh, đánh vào một đạo pháp quyết, hạt châu màu trắng lập tức nở rộ hào quang màu trắng, một vòng sáng màu trắng quét ra, nơi đi qua, hư không xuất hiện lượng lớn vụn băng màu trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận