Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5445: Đại thiên kiếp lần thứ hai

“Bách tộc đại hội còn cần hơn một ngàn năm mới tổ chức, chúng ta có thể liên hệ thêm mấy thế lực, trên tay Diệp Tuyền Cơ có Huyền Thiên chi bảo loại phòng ngự, mang món bảo vật kia cướp tới tay, dùng để độ Cửu Cửu Lôi Kiếp khẳng định rất không tệ.”

Đằng Lỗi đề nghị.

Vương gia có Lôi Hạnh Ngọc Tiên Quả, Diệp gia có Huyền Thiên chi bảo loại phòng ngự, đây đều là thứ tu sĩ Đại Thừa khác đỏ mắt, cũng là mầm tai vạ.

Cổ Sâm gật đầu nói: “Cứ làm như vậy.”

Bàn bạc xong, bọn họ phân công nhau hành động.



Thiên Khung giới, mảng hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ nào đó, một con thuyền bay lóe ra ánh sáng bạc nhanh chóng lướt qua bầu trời.

Vương Xuyên Minh, Vương Tông Vân, Lâm Y Y, Lam Phúc Không, Lưu Diêu cùng Vương Mạnh Sơn đứng ở trên con thuyền bay màu bạc, Vương Xuyên Minh và Lưu Diêu đều tiến vào Đại Thừa kỳ, bọn họ tránh ở Thiên Hồng động thiên trùng kích Đại Thừa kỳ, thuận lợi tiến vào Đại Thừa kỳ.

Lưu Diêu, Vương Mạnh Sơn và Thiên Tuyết mỗ mỗ tách ra với bốn người Vương Xuyên Minh, bọn họ động phải cấm chế, Thiên Tuyết mỗ mỗ thân tử đạo tiêu, Vương Mạnh Sơn hộ pháp cho Lưu Diêu, để nàng an tâm trùng kích Đại Thừa kỳ.

Bọn họ ở Thiên Hồng động thiên tiềm tu nhiều năm, sau khi rời khỏi Thiên Hồng động thiên, biết được Vương Trường Sinh từng tới Thiên Khung giới Vạn Lung đại lục, tiêu diệt Lung tộc.

Bọn họ khởi hành rời khỏi Vạn Lung đại lục, tính quay về Huyền Dương giới.

Thiên Khung giới đại tộc Thang tộc, Dược tộc cùng Lung tộc lần lượt bị diệt, bọn họ trên đường lại đây, đụng phải không ít dị tộc, nhưng các dị tộc này không dám trêu vào bọn họ. Không có cách nào cả, Đám người Vương Trường Sinh, Diệp Tuyền Cơ tiêu diệt Lung tộc, có những vết xe đổ này, dị tộc Đại Thừa khác không dám dễ dàng ra tay đối với Đại Thừa Nhân tộc.

“Có người tới đây.”

Lưu Diêu nhíu mày, bấm pháp quyết, con thuyền bay màu bạc dừng lại.

Một đạo độn quang xuất hiện ở phía chân trời xa xa, không qua bao lâu, độn quang dừng lại, chính là tàu Cửu Nguyên.

“Ồ, tàu Cửu Nguyên.”

Vương Xuyên Minh nhận ra dấu hiệu của Cửu Nguyên thương minh, khẽ ồ một tiếng.

Mấy chục vị tu sĩ bọn Tô Kiêm Gia đứng trên boong tàu, nhìn thấy đám người Vương Xuyên Minh, tàu Cửu Nguyên dừng lại.

“Tại hạ Thanh Liên Vương gia Vương Xuyên Minh, đạo hữu xưng hô như thế nào?”

Vương Xuyên Minh ôm quyền nói, nếu có thể đi cùng tu sĩ Cửu Nguyên thương minh, chẳng những an toàn, còn có thể tiết kiệm không ít thời gian.

“Thanh Liên Vương gia? Các ngươi là con cháu Vương gia?”

Tô Kiêm Gia có chút kinh ngạc, nàng không nhận biết Vương Xuyên Minh.

“Không, hai người chúng ta là Thanh Liên con cháu Vương gia, người khác đến từ thế lực khác.”

Vương Xuyên Minh chỉ vào mình và Vương Tông Vân nói.

“Tiểu muội Tô Kiêm Gia, ra mắt hai vị đạo hữu.” Tô Kiêm Gia khách khí nói.

“Tô tiên tử, chúng ta ngoài ý muốn lưu lạc Thiên Khung giới, chúng ta có thể ngồi tàu Cửu Nguyên quay về Huyền Dương giới hay không?”

Lưu Diêu khách khí nói, nàng nói về tình huống từ đầu đến cuối bọn họ lưu lạc Thiên Khung giới.

Vương Trường Sinh nhắc tới việc này với Tô Kiêm Gia, Tô Kiêm Gia cũng chưa từ chối, đáp ứng, bảo đám người Vương Xuyên Minh lên tàu.

Tần Hạo cũng ở trên tàu, trái lại cũng không sợ Vương Xuyên Minh và Lưu Diêu quấy rối.

“Đa tạ, Tô tiên tử.”

Vương Xuyên Minh cảm kích nói.

“Nhấc tay mà thôi, Vương đạo hữu khách khí rồi. Ta và Thái Hạo Chân Nhân trước đó không lâu cùng nhau tham gia luận đạo đại hội Tào gia tổ chức, chỉ sợ các ngươi còn chưa biết đi! Vương đạo hữu đánh bại Thiên Sát Ma Quân, hắn chính là một trong mười đại thánh tổ của Ma giới.”

Tô Kiêm Gia cười nói.

Cửu Nguyên thương minh đang lo không có cách nào làm sâu sắc quan hệ với Vương gia, Vương Xuyên Minh liền đưa tới cửa.

Nghe xong lời này, Vương Xuyên Minh và Vương Tông Vân lộ vẻ mặt vui mừng, Lưu Diêu nhíu mày, chưa nói cái gì.

Nói chuyện phiếm vài câu, đám người Vương Xuyên Minh liền tiến vào khoang, ngồi thiền tu luyện, tàu Cửu Nguyên quay về Huyền Dương giới, Tô Kiêm Gia sẽ thông báo bọn họ.

...

Năm tháng như thoi đưa, ba trăm năm thời gian trôi qua.

Huyền Dương giới, Huyền Linh đại lục.

Tử Tinh đảo, Vương Trường Sinh đứng ở đỉnh một ngọn núi cao, đỉnh núi lơ lửng một đám mây sét thật lớn, chớp lóe sấm rền, từng tia sét màu bạc thô to đánh xuống.

Vương Trường Sinh đứng ở trong một mảng nước biển xanh thẳm, nước biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên từng cơn sóng lớn, đón đỡ tia sét màu bạc.

Ầm ầm ầm, từng tia sét màu bạc thô to bị sóng lớn đánh tan.

Thời gian qua đi từng chút một, từng đạo lôi kiếp đánh xuống, đều bị Vương Trường Sinh làm phép chống đỡ.

Sau thời gian một chén trà, mây sét còn có kích thước mấy chục trượng, Vương Trường Sinh chưa tổn hại gì, nước biển đã bảo vệ hắn.

Bằng vào pháp lực dư thừa cùng linh vực đại viên mãn, Vương Trường Sinh độ đại thiên kiếp thoải mái hơn không ít.

Mây sét giống như nước sôi quay cuồng dâng trào, hóa thành một con lôi giao màu bạc hình thể thật lớn, quanh thân bọc vô số hồ quang màu bạc, tản mát ra một luồng khí tức hủy thiên diệt địa.

Lôi giao màu bạc từ trên cao lao xuống, hướng thẳng đến Vương Trường Sinh.

Tay phải Vương Trường Sinh hướng tới lôi giao màu bạc bổ một phát vào hư không, nước biển chung quanh kịch liệt quay cuồng, hóa thành một bàn tay khổng lồ che trời màu lam, đón đỡ lôi giao màu bạc.

Lôi giao màu bạc rất nhẹ nhàng xé nát bàn tay khổng lồ che trời, bổ về phía Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh bấm pháp quyết, mấy chục vạn cây mâu nước màu lam dài hơn trăm trượng hiện ra, lao thẳng đến lôi giao màu bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận