Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4202: Viện binh Liêu gia đến

Nơi này Cửu Nguyên Thạch không ít, kiến tạo một tòa Phi Linh Đài không có vấn đề.

Vương Thanh Bạch không chút khách khí, thu đi toàn bộ, rời khỏi bí cảnh lại kiểm kê cũng không muộn.

Hắn mở ra cửa gian phòng đá thứ ba, một làn nhiệt độ cao kinh khủng ập vào mặt, một con chim nhỏ màu đỏ to bằng bàn tay bay ra.

Nơi chim lửa màu đỏ đi qua, không gian vặn vẹo biến hình, nhiệt độ chợt tăng cao.

“Linh diễm bậc sáu!”

Vẻ mặt Vương Thanh Bạch ngưng trọng. Linh diễm có nhiều chỗ tốt, luyện đan luyện khí đều tăng thêm.

Chim lửa màu đỏ lao thẳng đến Vương Thanh Bạch, Vương Thanh Bạch phất tay áo, mấy sợi tơ tằm màu trắng mảnh khảnh bay ra, xuyên thủng thân thể chim lửa màu đỏ, chim lửa màu đỏ hóa thành một ngọn lửa màu đỏ.

Ngọn lửa màu đỏ đột nhiên ngưng tụ, theo tơ tằm màu trắng hướng thẳng đến Vương Thanh Bạch.

Vương Thanh Bạch không dám sơ ý, phát ra một tiếng rồng gầm vang dội, một hư ảnh rồng trắng thật lớn xuất hiện ở đỉnh đầu.

Lòng bàn tay hắn trào ra một làn khí lạnh màu trắng, lao thẳng đến ngọn lửa màu đỏ. Khí lạnh màu trắng va chạm vào ngọn lửa màu đỏ, giống như gặp khắc tinh, biến mất không thấy nữa.

Hư ảnh rồng trắng phun ra một đạo hào quang màu trắng, đánh trúng ngọn lửa màu đỏ.

Ngọn lửa màu đỏ nhanh chóng kết băng, biến thành một khối băng màu trắng thật lớn.

Mặt ngoài khối băng xuất hiện từng vết nứt, tựa như muốn vỡ ra.

Vương Thanh Bạch vung tay phải, một cái đỉnh nhỏ lóe lên hào quang màu trắng bay ra, đánh vào một pháp quyết, đỉnh nhỏ màu trắng nháy mắt phình to, phun ra một quầng sáng màu trắng, bao phủ khối băng, thu vào.

Nắp đỉnh nhỏ màu trắng chớp lên không ngừng, linh diễm tựa như muốn xông ra, nhưng không có tác dụng gì.

Vương Thanh Bạch thu đỉnh nhỏ hồi màu trắng, hướng về gian phòng đá thứ nhất bước đi.

Hắn phất tay áo, thu đi Tụ Linh Thần Tinh cùng Tụ Linh Thạch, trận pháp cũng theo đó dừng vận chuyển.

Trên quảng trường đá, Liêu Vân Bằng quần áo tả tơi, trên người có nhiều vết máu khủng bố, một tấm khiên màu vàng linh quang ảm đạm lơ lửng ở trước người, bề mặt tấm khiên màu vàng có nhiều vết nứt nhỏ, bị thương không nhẹ.

Trên trời không có tia sét màu xanh đánh xuống nữa. Liêu Vân Bằng đầu tiên là sửng sốt, sắc mặt trầm xuống, nhìn về phía Bắc Minh điện.

Hắn không nói hai lời, hóa thành một đạo độn quang xé gió rời đi. Trạng thái của hắn bây giờ rất kém, xảy ra chiến đấu không phải đối thủ của Vương Thanh Bạch.

Vương Thanh Bạch từ Bắc Minh điện đi ra, vẻ mặt bình tĩnh.

Nếu không phải có bản đồ trong tay, cho dù là tới trễ một bước, đồ vật trong Bắc Minh điện đều sẽ bị Liêu gia đạt được.

Hắn đang muốn ra tay đối phó Liêu Vân Bằng, phát hiện cái gì, nhíu mày, nhìn về phía bầu trời.

“Chúng ta đi!”

Liêu Vân Bằng la lớn, hướng về nơi xa bay đi.

Con cháu Liêu gia nhìn nhau một cái, vội vàng đi theo.

Bốn người Quách Tuyết Phỉ từ nơi xa bay tới, khí sắc Quách Tuyết Phỉ có chút kém, một bộ dáng có thương tích trong người.

Bọn họ bày trận đối phó Đại Lực Kim Bối Viên, kết quả bị tu sĩ Vương gia giành trước một bước. Vì cứu nàng, Quách Tuyết Thanh triệt tiêu trận pháp, thả ra Đại Lực Kim Bối Viên.

Vì tiêu diệt Đại Lực Kim Bối Viên, thân thể Quách Tuyết Thanh bị Đại Lực Kim Bối Viên hủy diệt, cần tìm một thân thể để hắn đoạt xá, hoặc là đúc lại thân thể, điều sau sẽ làm hắn tu luyện nhanh hơn.

Quách Tuyết Phỉ nhìn thấy đám người Vương Thanh Bạch, vẻ mặt lúc sáng lúc tối. Nhìn đám người Liêu Vân Bằng rời đi, khẽ thở dài một hơi, dẫn theo tộc nhân rời khỏi, vẫn đã tới chậm một bước.

Xem ra, tu sĩ Vương gia có bản đồ, nếu không sẽ không từng bước chiếm trước tiên cơ.

Vương Thanh Bạch bay đến trước mặt đám người Vương Anh Kiệt, nói: “Đi thôi! Chúng ta rời khỏi bí cảnh đi!”

Có chỗ tài liệu này, đặc biệt tài liệu pháp tướng, thực lực tu sĩ Luyện Hư Vương gia có thể tăng lên không ít.

“Bí cảnh không nhỏ, khẳng định có không ít linh dược vạn năm, chúng ta đi lượn thêm một chút đi!”

Vương Lập Hách đề nghị, vẻ mặt hưng phấn. Liêu gia, Quách gia đều không dám cứng đối cứng với bọn họ, nơi này không có yêu thú bậc bảy, yêu thú khác không phải đối thủ của bọn họ.

“Làm người phải biết đủ, chúng ta thu hoạch không nhỏ rồi, sớm một chút rời khỏi bí cảnh tương đối tốt hơn, để lại cho người khác cướp đoạt đi! Chung quy phải cho bọn họ một ít thứ tốt, chúng ta cướp đoạt hết thứ tốt, sẽ bị người đố kỵ thù hận.”

Vẻ mặt Vương Thanh Bạch nghiêm túc. Làm người không thể quá tham lam, linh dược quý giá nhất ở vườn linh dược, đã bị bọn họ lấy đi, lại thêm chỗ tài liệu luyện khí này, Vương gia thu hoạch rất lớn rồi.

“Không sai, trong bí cảnh không có yêu thú bậc bảy, nhưng có thể xuất hiện yêu thú biến dị, làm người phải biết đủ, nghe Thanh Bạch lão tổ.”

Vương Anh Kiệt bày tỏ rất tán đồng.

Vương Thanh Bạch lấy ra ba cái nhẫn trữ vật màu sắc khác nhau, đưa cho Vương Anh Kiệt, Vương Lập Hách cùng Vương Thiền.

Hắn cho Vương Lập Hách hai phần tài liệu pháp tướng, cho Vương Anh Kiệt sáu phần, chính hắn giữ lại năm phân, tài liệu còn lại đều giao cho Vương Thiền.

Linh diễm bậc sáu cũng nộp lên, giao cho Vương Trường Sinh luyện hóa, ngày sau Vương Trường Sinh luyện khí càng thêm thuận tiện, hiệu suất cao hơn.

Vương Anh Kiệt là hậu nhân của Vương Thanh Linh, Vương Thanh Bạch vẫn tương đối chiếu cố hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận