Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3687: Phát hiện bất ngờ của đội khai hoang

Một luồng ánh sáng màu xanh phóng lên trời, hóa thành một hư ảnh mãng xà khổng lồ, mãng xà khổng lồ phun ra một luồng ánh sáng màu xanh, hóa thành một đám mây màu xanh bao trùm ngàn dặm, đám mây màu xanh kịch liệt quay cuồng, giọt mưa màu xanh dày đặc trút xuống, rơi trên mặt đất, mặt nhất thời bị ăn mòn ra một cái lỗ lớn.

Không gian sáng lên một mảng ánh sáng bạc, Lâm Dục hiện ra.

Hắn lợi dụng Cửu Nguyên Nặc Linh Phù ẩn thân, nhưng hắn không thể bỏ qua độc tu Luyện Hư kỳ công kích.

Lâm Dục vừa hiện thân, vỗ lên trên người một tấm phù triện ánh sáng màu vàng kim lập lòe, hóa thành một dải cầu vồng màu vàng kim, hướng về phía chân trời nơi xa bay đi, nháy mắt trăm dặm, tốc độ đặc biệt nhanh.

“Đuổi theo, đừng để hắn chạy.”

Thiên Linh Tán Nhân và Trần Thiên Cương đuổi theo, ba người biến mất ở phía chân trời.



Góc tây bắc Huyền Linh đại lục, một hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ, gió biển từng cơn, vạn dặm không mây.

Dưới mặt biển mười vạn trượng, hai con cua khổng lồ màu lam hình thể thật lớn hoạt động ở trên thềm biển, có thể nhìn thấy sao biển, nhím biển... nhiều loại yêu thú.

Một con cá mập màu vàng hình thể khổng lồ từ nơi xa bay tới, trên đầu nó có một cây gai nhọn màu vàng, trên lưng có một chút linh văn màu lam, đây là một con Cứ Xỉ Sa (cá mập răng cưa) bậc năm.

Nó tựa như là có hứng thú đối với hai con cua khổng lồ màu lam, lao về phía một con cua khổng lồ màu lam.

Một con cua khổng lồ màu lam há mồm phun ra một quầng sáng màu lam, bao phủ phạm vi vạn trượng, nước biển tựa như bị cố hóa. Cứ Xỉ Sa lao vào phạm vi quầng sáng màu lam bao phủ, tựa như rơi vào trong vũng bùn, tốc độ chậm lại.

Một con cua khổng lồ màu lam khác há mồm phun ra một lôi quang màu bạc thô to, đánh ở trên thân Cứ Xỉ Sa, Cứ Xỉ Sa phát ra một đợt tiếng kêu thê thảm.

Ngoài thân Cứ Xỉ Sa nở rộ ánh sáng màu vàng kim, quầng sáng màu lam chia năm xẻ bảy, nó thoát vây, thân thể to lớn đánh lên trên thân một con cua khổng lồ màu lam, truyền ra tiếng kim loại va chạm “Coong”.

Cứ Xỉ Sa mở ra cái mồm như chậu máu, lộ ra hàm răng nhọn sắc bén, cắn chặt thân thể con cua khổng lồ màu lam, đốm lửa văng khắp nơi.

Nước biển xung quanh chợt nhanh chóng lui đi, hiện ra một vùng chân không lớn mấy trăm trượng, Cứ Xỉ Sa rơi ở trên thềm biển.

Trên trời truyền đến một đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, một đám mây sét thật lớn chợt xuất hiện ở trên không Cứ Xỉ Sa, kèm theo từng đợt tiếng sấm sét vang dội vang lên, từng tia sét màu bạc thô to lục tục đánh xuống, bao phủ bóng dáng Cự Xỉ Sa.

Cùng lúc đó, trong miệng Cự Xỉ Sa sáng lên một mảng ánh sáng màu lam lóa mắt, hơn ngàn đạo kiếm quang màu lam xuyên thủng thân thể Cự Xỉ Sa.

Nó phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể khổng lồ chia năm xẻ bảy, hiện ra bóng người Vương Hoa Duyệt, nàng đã là Hóa Thần trung kỳ.

Mấy năm nay, Vương gia luôn khai phá đảo hoang, Vương gia phái ra tu sĩ cấp cao thanh trừ yêu thú cấp cao, sau đó mang hòn đảo không có tài nguyên tu tiên gì quan trọng cho tán tu hoặc thế lực nhỏ thuê. Bọn họ định kỳ cống nạp, nộp lên linh ngư, linh mộc, linh dược hoặc lá bùa vân vân, đổi lấy Vương gia bảo hộ.

Con rối thú của Vương gia chủng loại phong phú, căn cứ địa hình, luyện chế ra con rối thú khác nhau, công dụng rộng khắp.

Con cua khổng lồ màu lam thể tích không phải quá lớn, sẽ không dẫn tới yêu thú cấp cao chú ý, chủ yếu dùng để thăm dò mạch khoáng kim loại. Vương gia khai phá đảo hoang, cũng không bỏ qua đáy biển, đáy biển cũng sẽ có mạch khoáng.

Vương gia trước mắt phát hiện một quặng linh thạch cỡ nhỏ cùng ba mạch khoáng kim loại bậc bốn, quặng linh thạch đã khai thác xong rồi.

Con rối động vật biển hình thể to lớn, chủ yếu là dùng để giết yêu thú.

Một mảng hải vực này hiếm thấy vết chân, nhưng có rất nhiều yêu thú bậc năm lui tới, Vương Hoa Duyệt phụng mệnh cung cấp bảo hộ.

Vương Hoa Duyệt bấm kiếm quyết, mấy ngàn đạo kiếm quang màu lam bay về, hóa thành bốn thanh phi kiếm ánh sáng màu lam lập lòe bay trở về trong hộp kiếm.

Bụng một con rối thú cua khổng lồ lộ ra một cánh cửa ánh sáng màu lam, Vương Hoa Duyệt xuyên qua cánh cửa ánh sáng màu lam, xuất hiện ở trong một đại điện rộng rãi sáng ngời, hơn hai mươi tộc nhân tụ tập ở trong đại điện.

“Hoa Duyệt lão tổ, ngài quá lợi hại rồi, cũng không cần chúng ta ra tay, một mình đã giải quyết con yêu thú bậc năm đó, chúng ta nếu hỗ trợ, ngài sẽ thoải mái hơn chút.”

Một thanh niên áo xanh cao cao gầy gầy bước nhanh đi tới, cười nói.

“Nhất Nhị, ngươi bớt vỗ mông ngựa, không để ngươi ra ngoài là chuyện tốt, lần trước bảo ngươi ra ngoài đối phó Mặc Kim Hải Ngưu bậc ba, ngươi thế mà đuổi theo ra mấy trăm dặm, đưa tới yêu thú bậc năm.”

Vương Hoa Duyệt không chút khách khí khiển trách.

Thanh niên áo xanh chính là Vương Nhất Nhị, hắn bây giờ là Kết Đan kỳ, chưa thể trở thành tinh anh gia tộc tỉ mỉ bồi dưỡng, đã ra ngoài làm việc.

Vương Nhất Nhị nghe xong lời này, vẫn là mặt đầy nụ cười, không để ở trong lòng.

Hai con rối cua tiếp tục tiến lên, sau thời gian một chén trà nhỏ, chúng nó dừng lại, phía trước xuất hiện một cái hang đen thật lớn, không biết đi thông nơi nào.

Một con cua màu lam đi vào bên trong hang tối, vách hang gập ghềnh, hơn nửa khắc đồng hồ sau, con rối thú cua mới đến dưới đáy, đáy là giường đá gập ghềnh, không có gì đặc biệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận