Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4077: Địch lui (1)

Vương Công Hổ hiện ra. Hắn vừa hiện thân, liền lấy ra một quả cầu kim loại màu đỏ rực, đánh vào một pháp quyết, quả cầu kim loại sau khi phát ra ánh sáng đỏ chói mắt, hóa thành một con nhện màu đỏ thật lớn, ngoài thân trải rộng linh văn.

Con rối thú bậc sáu!

“Xích Giao Chân Quân!”

Sắc mặt Lạc Tương Vân trở nên rất khó coi, Vương Công Hổ có một con Xích Hỏa Giao bậc năm, đạt được một cái đạo hiệu Xích Giao Chân Quân.

Ầm ầm ầm, màn hào quang màu vàng đất bốc lên một làn khói, linh quang ảm đạm xuống, ánh sáng vàng kim dày đặc cùng quả cầu lửa màu đỏ đánh lên màn hào quang màu vàng đất, màn hào quang màu vàng đất vặn vẹo biến hình, chia năm xẻ bảy.

Tu sĩ Luyện Hư khống chế trận pháp bị Vương Công Hổ đánh lén đả thương, đám người Vương Thanh Thành nhân cơ hội tăng thêm lực độ công kích, phá đi trận pháp. Nếu không có ba người Vương Thanh Bạch ở bên trong phá hư, Vương Thanh Thành bảy ngày bảy đêm cũng không thể công phá trận pháp.

“Mau rút!”

Sắc mặt Lạc Tương Vân trầm xuống, phân phó. Việc tới nước này, tiếp tục tử chiến không có ý nghĩa lớn, ngược lại sẽ toàn quân bị diệt, núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt.

Đám người Vương Thanh Bạch hoặc khống chế pháp tướng, hoặc khống chế con rối thú bậc sáu, đám người Lạc Tương Vân cũng có con rối thú bậc sáu, hai bên đánh bất phân thắng bại, nhưng Vương Thanh Bạch bằng vào thân thể cường đại không ngừng công kích quấy nhiễu đám người Lạc Tương Vân.

Ánh mắt Lạc Tương Vân lộ ra một mảng ánh sáng lạnh, phất tay phải, một luồng hào quang màu đen bắn ra, nháy mắt biến mất.

Đỉnh đầu giao long màu trắng phat sra một đạo hào quang màu đen, hiện ra một hạt châu lóe ra hào quang màu đen, mặt ngoài hạt châu trải rộng phù văn huyền ảo.

Diệt Hồn Châu, dùng Thiên Hồn Thạch làm tài liệu chính luyện chế thành, chuyên đả thương thần hồn, một vũ khí sắc bén đối phó yêu thú.

Thiên Cơ phái truyền thừa lâu đời, không ít thứ tốt.

Hào quang màu đen lóe lên, Diệt Hồn Châu nổ tung ra, một mảng hào quang màu đen chói mắt sáng lên, bao phủ thân thể giao long màu trắng, truyền ra một đợt tiếng rồng gầm thê lương.

Cùng lúc đó, mười con hỏa phượng màu đỏ lớn nghìn trượng lao về phía đám người Vương Thanh Thành, một luồng nhiệt độ cao kinh khủng đập vào mặt.

Đám người Vương Thanh Thành vội vàng làm phép ngăn cản, tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, lửa hừng hực thiêu đốt.

Thừa dịp cơ hội này, đám người Lạc Tương Vân hóa thành bảy đạo độn quang hướng về bầu trời bay đi, độn tốc cực nhanh.

Cùng lúc đó, trên trời truyền đến một đợt tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, một đám mây sét màu vàng thật lớn lơ lửng ở trên trời, có thể nhìn thấy vô số rắn sét màu vàng chạy không ngừng, thanh thế kinh người.

Mây sét màu vàng kịch liệt quay cuồng, hơn trăm tia sét màu vàng thô to đánh xuống, hướng thẳng đến đám người Vương Thanh Thành.

“Canh Kim Lôi Phù!”

Vương Thanh Thành sắc mặt ngưng trọng, bấm pháp quyết, hạt cát màu vàng dày đặc chợt ngưng tụ, hình thành một màn cát màu vàng thật lớn, bao phủ toàn bộ tộc nhân.

Tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên, lôi quang màu vàng bao phủ phạm vi trăm dặm.

Đám người Lạc Tương Vân độn tốc đặc biệt nhanh, nhưng sau khi bọn họ bay ra hơn vạn dặm, một tiếng nam tử cười to vang vọng cất lên, một làn sóng âm màu vàng từ phía trước ập đến trước mặt, nháy mắt đã đến trước mặt bọn họ.

Lãnh Phong bấm kiếm quyết, bốn thanh phi kiếm trắng xoá càn quét ra, chém vỡ nát sóng âm màu vàng.

Vương Nhất Nhị đứng ở đỉnh một ngọn núi cao, trước người bày một cái chuông khổng lồ lóe ra ánh sáng vàng kim, nắp chuông bị đánh vỡ, trên thân chuông khắc vô số âm phù huyền ảo.

Thiên Tiếu Chung, bảo vật Vương Nhất Nhị mời Vương Quý Diệp hỗ trợ luyện chế.

“Thiên Tiếu Chân Quân!”

Sắc mặt Lạc Tương Vân lạnh lùng, vung một cây quạt lá cọ lóe ra ánh sáng vàng kim, một ngọn lửa màu vàng thổi quét ra, hướng thẳng đến Vương Nhất Nhị.

Đám người Lãnh Phong ùn ùn ra tay, công kích Vương Nhất Nhị.

Vương Nhất Nhị cũng không muốn tử chiến, chỉ cần kéo dài một đoạn thời gian, đối phương liền không chạy được.

“Ha ha ha!”

Vương Nhất Nhị cười điên cuồng một phen, Thiên Tiếu Chung nở rộ ra ánh sáng vàng kim chói mắt, tiếng cười điên cuồng truyền khắp phạm vi mấy vạn dặm, một làn sóng âm màu vàng thổi quét ra.

Ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ thật lớn vang lên, nhiều loại linh quang đan xen ở bầu trời, sóng khí cuồn cuộn.

Mấy ngàn đạo kiếm khí trắng xoá thổi quét đến, còn chưa hạ xuống, một cơn lạnh thấu xương chụp xuống thẳng mặt.

Vương Nhất Nhị không dám sơ ý, hít sâu một hơi, ngửa mặt lên trời cười to, từng làn sóng âm vô hình thổi quét ra, đánh tan kiếm khí màu trắng đang lao tới.

Một con giao long lửa màu vàng dài hơn ngàn trượng mang theo nhiệt độ cao kinh người, hướng thẳng đến Vương Nhất Nhị, nơi giao long lửa màu vàng đi qua, mặt đất tự bốc cháy, thế lửa nhanh chóng mở rộng.

Giao long lửa màu vàng va chạm với sóng âm dày đặc, thân thể chia năm xẻ bảy, hóa thành một biển lửa màu vàng, bao phủ phạm vi mấy chục dặm, tính cả Vương Nhất Nhị cũng bị bao phủ ở bên trong.

Đám người Lãnh Phong ùn ùn ra tay, công kích biển lửa màu đỏ, tiếng ầm ầm ầm nổ vang, linh quang đủ mọi màu sắc bao phủ bóng người Vương Nhất Nhị.

Một trọng lực mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, đám người Lạc Tương Vân không chịu khống chế rơi về phía mặt đất.

Tay phải Lãnh Phong phát ra ánh sáng trắng chói mắt, đánh về phía mặt đất, một đạo kiếm khí chọc trời trắng xoá thổi quét ra, chém lên mặt đất, mặt đất có thêm một cái rãnh dài mấy ngàn trượng, sóng khí cuồn cuộn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận