Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6870: Diệt Bức (1)

Đại La Kim Tiên bình thường, nó tự nhiên không sợ, Huyền Long Tử lại khác, dám so đấu thân thể với Tiêu, còn có ba vị Đại La Kim Tiên bọn Thương Khung Tiên Tôn giúp đỡ, tình huống của Tiêu không thể lạc quan, chết đạo hữu không chết bần đạo.

“Đuổi theo! Không thể để nó chạy.”

Giày báu trên chân Vương Trường Sinh nở rộ tiên quang, hóa thành một đạo độn quang đuổi theo.

Mộc Yến và Thanh Nghi sư thái cũng không tính truy kích Bức, hỗn độn thú loại phi hành vẫn là rất khó đối phó, đối phương nếu một lòng chạy trốn, bọn họ rất khó đuổi kịp, quan trọng nhất là, bọn họ không có nắm chắc tiêu diệt Bức.

“Vương đạo hữu, giặc cùng đường chớ đuổi!”

Thanh Nghi sư thái mở miệng hô.

Vương Trường Sinh chỉ là Đại La Kim Tiên sơ kỳ, nàng lo lắng Vương Trường Sinh khinh địch, bị Bức giết.

“Yên tâm đi! Ta tự có chừng mực.”

Vương Trường Sinh nói.

Tốc độ của Bức rất nhanh, Vương Trường Sinh đuổi theo, một dơi một người biến mất ở phía chân trời.

“Ta đi hỗ trợ!”

Thanh Nghi sư thái vẫn không yên tâm, đuổi theo.

Vương gia và Vạn Phật môn quan hệ không tệ, thời điểm lễ mừng Đại La của Vương Trường Sinh, Minh Nhân thiền sư tự mình tới chúc mừng, Thanh Nghi sư thái lo lắng Vương Trường Sinh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tính theo sau hỗ trợ.

Mộc Yến thoáng cân nhắc, chưa đi theo, mà là ra tay công kích Tiêu.

Nếu có thể diệt trừ Tiêu, áp lực của Vạn Bảo thành sẽ giảm mạnh, hơn nữa còn có thể báo thù cho Đỗ Quân.

Ngoài ngàn vạn ức dặm, một vùng đồng cỏ rộng lớn vô cùng, Bức dừng lại.

Một tàn ảnh đuổi kịp, nháy mắt đến trước mặt nó.

Ngoài thân Bức nở rộ ra linh quang chín màu chói mắt, Hỗn Độn Chiến Giáp hiện ra, bảo vệ toàn thân.

Nó phun ra một làn sóng âm màu xanh, đón đỡ tàn ảnh, đồng thời vỗ cánh, muốn tránh đi.

Một tiếng nổ vang lên, sóng âm màu xanh nhanh chóng tán loạn, đồng thời một lực lượng giam cầm mạnh mẽ hiện ra, Bức dừng ở giữa không trung.

Vương Trường Sinh xuất hiện ở trước mặt Bức, ngoài thân nở rộ hào quang vàng óng, sáu cánh tay màu vàng từ sau lưng mọc ra, tám nắm tay màu vàng lục tục nện ở trên thân Bức, mỗi một quyền đều ẩn chứa Dung Khiếu Quyết.

Một tràng tiếng “Phành phành” trầm đục vang lên, thân thể Bức nặng nề đập trên mặt đất, đập ra một cái hố khổng lồ, khói bụi cuồn cuộn.

“Pháp tắc dung hợp! Ngươi tu luyện là bí pháp khai khiếu mười khiếu!”

Giọng điệu Bức tràn ngập sợ hãi.

Tiên giới có bí pháp mở mười khiếu, chẳng qua phần lớn nắm giữ ở trên tay thế lực cấp bậc Đạo Tổ, nó không ngờ Vương Trường Sinh thế mà có bí pháp mở mười khiếu.

Vương Trường Sinh tiến vào Thái Ất Kim Tiên từng giao thủ với hỗn độn thú của Sát Cáp Nhĩ bộ lạc, từ đó về sau, hắn liền không giao thủ với hỗn độn thú Sát Cáp Nhĩ bộ lạc nữa, Bức đương nhiên không có khả năng biết Vương Trường Sinh tu luyện là bí pháp mở mười khiếu.

Bức vốn định tìm nơi giải quyết Vương Trường Sinh, thì ra Vương Trường Sinh đuổi theo là có tự tin.

Vương Trường Sinh đáp ở trên thân Bức, tám nắm tay ánh vàng rực rỡ lục tục nện ở trên thân Bức.

Hắn uống Long Phượng Nhưỡng, thân thể tăng cường không ít, thi triển đạo thuật Bát Tí Kim Cương có một chút tăng phúc.

Ầm ầm ầm, mặt đất kịch liệt chớp lên, Hỗn Độn Chiến Giáp tan vỡ, tám nắm tay màu vàng đập đầu của Bức vỡ nát, một con hỗn độn thú chín màu Đại La Kim Tiên sơ kỳ cứ thế ngã xuống.

Vương Trường Sinh chưa diệt tinh hồn của Bức, lấy ra một cái bình ngọc màu lam, thu đi tinh hồn của Bức.

Hắn thu hồi xác Bức, chuẩn bị lấy để luyện khí.

Hắn hướng về đường lúc tới đây bay đi, nửa khắc đồng hồ sau đụng phải Thanh Nghi sư thái.

“Vương đạo hữu, Bức đâu?”

Thanh Nghi sư thái tò mò hỏi.

“Ta đánh nó bị thương, để nó chạy mất rồi.”

Vương Trường Sinh nói, hắn sẽ không chủ động thừa nhận đã giết Bức, tránh phiền toái không cần thiết, thứ chưa biết mới là đáng sợ nhất.

Tiên giới lại không chỉ Vương Trường Sinh một vị Đại La Kim Tiên, Bức trên đường chạy trốn đụng phải Đại La Kim Tiên thực lực cường đại, bị đối phương giết cũng rất bình thường.

“Ngươi vậy mà có thể đả thương nó, không hổ là chí tôn.”

Vẻ mặt Thanh Nghi sư thái đầy kính nể.

“Không nói cái này nữa, chúng ta trở về đi! Chi viện đạo hữu khác.”

Vương Trường Sinh nói.

Thanh Nghi sư thái gật gật đầu, cùng Vương Trường Sinh quay về đường cũ.

Khi bọn họ trở lại chỗ ban đầu, năm người bọn Huyền Long Tử không biết tung tích, mặt đất phân tán một ít mảnh vỡ tiên khí, còn có thể nhìn thấy một ít máu tươi.

“Bọn họ hình như đuổi bắt Tiêu rồi.”

Thanh Nghi sư thái nói.

“Bỏ đi, mặc kệ bọn họ. Đúng rồi, vị đạo hữu kia là ai?”

Vương Trường Sinh ra vẻ khó hiểu.

“Huyền Long Tử, tộc nhân trung tâm của Chân Long nhất tộc.”

Thanh Nghi sư thái nói.

“Nói như thế, hắn cũng đã mở mười khiếu!”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

Lúc trước Thanh Huyền hỗ trợ che chắn, cũng không biết Huyền Long Tử có nhìn ra Vương Trường Sinh thi triển Dung Khiếu Quyết hay không.

“Không rõ! Chẳng qua theo ta biết, mở mười khiếu rất khó, cho dù tu luyện bí pháp mở mười khiếu, xác xuất mở mười khiếu thành công cũng không cao, đây cũng là một nguyên nhân Đại La Kim Tiên mở mười khiếu không nhiều.”

Thanh Nghi sư thái nói.

So với số lượng khổng lồ của tiên nhân mà nói, tiên nhân mở mười khiếu không nhiều.

“Yên tâm đi! Hắn lúc trước chỉ là Thái Ất Kim Tiên, nhìn không ra cái gì, ta tự mình ra tay che giấu, hắn có thể nhìn ra mới là lạ.”

Tiếng của Thanh Huyền vang lên bên tai Vương Trường Sinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận