Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2968: Có được Cửu long đan và tặng lễ (1)

Trần Nguyệt Dĩnh vốn cũng không quan tâm mấy, nàng vừa mở ra hộp ngọc. Một trận thanh quang loá mắt thổi quét ra, thanh quang tản đi, lộ ra một viên châu thanh quang lập loè.

Vương Trường Sinh có được một món thông thiên linh bảo thượng phẩm và hai món thông thiên linh bảo trung phẩm ở Huyền Phong động thiên. Viên Huyền Phong châu này là pháp bảo bản mạnh của Huyền Phong thượng nhân. Vương Trường Sinh muốn lấy cái này để làm giao dịch.

“Thông thiên linh bảo thượng phẩm! Ngươi có được từ nơi nào?”

Trần Nguyệt Dĩnh kinh ngạc nói. Một món thông thiên linh bảo hạ phẩm đã đáng giá ngàn vạn linh thạch. Thông thiên linh bảo thượng phẩm có giá trị càng cao. Đối với Hoá thần tu sĩ mà nói, có một kiện thông thiên linh bảo trung phẩm đã không tồi rồi. Căn bản không có khả năng mơ tưởng đến thông thiên linh bảo thượng phẩm.

“Đệ tử may mắn tiến vào Huyền Phong động thiên, ở trong đó có . Cũng bởi vậy mà rơi vào đuổi giết của dị tộc, thiếu chút nữa thì thân tử đạo tiêu.”

Vương Trường Sinh nói xong lời cuối cùng, trên mặt lộ ra thần sắc vẫn còn sợ hãi.

Trần Nguyệt Dĩnh gật gật đầu, muốn có được bảo vật dưới mí mắt ba tộc không phải dễ dàng. Vương Trường Sinh chủ động hiến vật quý, quả thật là việc khó có được.

Nàng rất rõ ràng, Vương Trường Sinh hiến cho nàng một món trọng bảo, khẳng định có chuyện muốn cầu. Đây cũng là chuyện thường tình.

“Món bảo vật này ta nhận, nếu ngươi gặp phải điều gì khó khăn, có thể nói với ta.”

Trần Nguyệt Dĩnh ôn hoà nói. Vô duyên vô cớ có được một món thông thiên linh bảo thượng phẩm nên tâm tình của nàng rất tốt.

“Đệ tử muốn có một viên Cửu long đan, còn mong Trần sư tổ thành toàn.”

Giọng điệu Vương Trường Sinh thành khẩn, sắc mặt đầy chờ mong.

Trên tay bọn họ đã có Cửu diệp kim liên, nhưng hiệu quả của Cửu diệp kim liên kém hơn Cửu long đan. Dương Khánh Hoa là Luyện đan sư bậc bảy duy nhất của Trấn Hải cung có thể luyện chế Cửu long đan. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên vừa gặp được Dương Khánh Hoa nhưng cũng không có giao tình gì.

Nếu bọn họ tìm tới cửa dâng lên một món thông thiên linh bảo thượng phẩm, Dương Khánh Hoa có lẽ sẽ cho bọn họ Cửu long đan, nhưng như thế tình huống sẽ thay đổi. Trần Nguyệt Dĩnh là là nhân vật thủ lãnh của phi thăng phái, ban cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên công pháp và bảo vật, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lại hiến thông thiên linh bảo thượng phẩm cho Dương Khánh Hoa. Chuyện này nếu rơi vào tai Trần Nguyệt Dĩnh, khó tránh khỏi sẽ làm Trần Nguyệt Dĩnh nghĩ nhiều.

Huyện quan không bằng hiện quản. Bọn hị được nhiều ân huệ của Trần Nguyệt Dĩnh như vậy, đương nhiên nên hồi báo Trần Nguyệt Dĩnh.

Cửu long đan đối với bọn họ mà nói là vật trân quý, đối với Hợp thể tu sĩ cũng không tính là gì.

Một món thông thiên linh bảo thượng phẩm đổi lấy một viên Cửu long đan, tuyệt đối không thiệt.

Vương Trường Sinh thật sự có suy xét đến việc dùng thông thiên linh bảo đổi một chỗ địa bàn. Nhưng rất nhanh, ý niệm này bị hắn bỏ qua. Đổi vị trí mà nói, nếu hai vị Nguyên Anh tu sĩ gia nhập Vương gia, Vương gia có thể cho công pháp và bảo vật. Qua một đoạn thời gian, nếu hai người này muốn độc lập, bọn họ cũng sẽ không đồng ý, ngược lại sẽ nảy sinh chán ghét.

Làm việc gì cũng đều cần có quá trình, nóng vội sẽ không thành sự.

Lấy tu vi hiện tại của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, cho bọn họ một khối địa bàn. Nếu gặp phải nguy nan, bọn họ chưa chắc sẽ thủ được. Ngũ Hành tông chính là một ví dụ.

Đổi một viên Cửu long đan là thích hợp nhất, giao dịch này bọn họ thiệt. Nhưng tu vi của Trần Nguyệt Dĩnh nơi đó, Vương Trường Sinh muốn lưu cho Trần Nguyệt Dĩnh một ấn tượng tốt, mà không phải là lời chào giá.

“Cửu long đan? Ta hỏi Dương sư đệ một chút xem hắn còn có Cửu long đan hay không. Ngoại trừ Cửu long đan, các ngươi còn muốn gì không? Cứ mạnh dạn đề xuất, ta sẽ không bạc đãi người một nhà.”

Trần Nguyệt Dĩnh hào phóng nói. Vương Trường Sinh không cần nhiều, đó là do hắn hiểu chuyện. Trần Nguyệt Dĩnh cấp nhiều một chút, đó là do nàng rộng lượng. Chỉ có như vậy, môn đồ đệ tử mới có thể nộp lên càng nhiều thứ tốt.

Vương Trường Sinh nghĩ nghĩ rồi nói: “Chúng ta muốn tìm một chỗ nhàn nhã, tốt nhất là có nhiều thời gian tu luyện.”

“Các ngươi muốn Cửu long đan là muốn sinh nhi dưỡng nữ phải không! Như vậy cũng tốt, Trấn Hải cung chúng ta ở Huyền Nguyệt sơn có một linh dược viên, bình thường cũng không có chuyện gì. Các ngươi có thể ở đó an tâm tu luyện. Các ngươi về trước đi, ta sẽ cho người sắp xếp.”

Trần Nguyệt Dĩnh phất phất tay dặn dò.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lên tiếng, khom người lui ra.

Bọn họ có chỗ ở Trấn Hải cung, vẫn luôn để không.

Sau khi rời khỏi chỗ ở của Trần Nguyệt Dĩnh, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi vào Tử Vân phong, ném ra một tấm truyền âm phù. Đây là chỗ ở của Tần Minh, nếu hắn đã tiến vào Luyện hư kỳ, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hẳn nên đến bái phỏng.

Không qua bao lâu, sương mù màu tím trên đỉnh Tử Vân kịch liệt quay cuồng. Một cầu thang màu tím hiện ra, dừng trước mặt bọn họ.

“Vương sư điệt, Uông sư điệt, các ngươi cuối cùng đã trở lại. Các ngươi mau lên trên thang đi!”

Thanh âm sang sảng của Tần Minh truyền đến từ đỉnh núi.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi đến trên mặt thang. Thang cuốn đưa bọn họ vào bên trong mây mù màu tím.

Bạn cần đăng nhập để bình luận