Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5837: Chân Linh Ngọc Dịch (2)

“Thương đội của Bàng gia bị tập kích, toàn quân bị diệt, tu sĩ Kim Tiên cũng bị thương nặng, nghe nói hung thủ cướp đi một viên đạo đan nhị phẩm, cũng có người nói là cướp đi trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, Bàng gia tuyên bố treo thưởng số tiền lớn, truy bắt tội phạm quan trọng.”

Vương Thanh Bách nói.

“Đạo đan?”

Vương Trường Sinh gật gật đầu, xem ra đạo đan ở hải vực lớn cũng là vật quý hiếm, về phần là đạo đan mấy phẩm, đương sự mới rõ, làm không tốt không phải đạo đan, mà là thứ khác.

Hạ Hầu Dao nói: “Phần thưởng của Bàng gia rất mê người, kẻ cung cấp manh mối, thưởng bộ tiên khí cùng một vạn khối Tiên Nguyên Thạch, nhưng nghe nói là thế lực khác bố cục.”

“Mặc kệ bọn họ, chúng ta không xen vào.”

Uông Như Yên dặn dò.

Ai biết trong này liên lụy đến những thế lực nào, Xích Dương hải vực nước rất sâu, bọn họ không cần thiết vì một ít phần thưởng, chủ động dính vào vũng nước đục.

Phần thưởng Bàng gia lấy ra đối với Chân Tiên bình thường mà nói xem như rất hậu hĩnh, nhưng bọn họ căn bản không thiếu.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Một khi đã như vậy, chúng ta làm việc cẩn thận một chút, đừng trêu chọc phiền toái không cần thiết. Đúng rồi, Thu Lâm còn chưa trở về sao?”

“Nó còn đi dạo ở trong phường thị kìa! Bọn con đã nói cho nó chỗ ở, Thanh Linh cùng Thanh Bạch cũng đang đi dạo.”

Vương Thanh Bách nói.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Vương Trường Sinh đứng dậy, đi vào lầu các ngồi thiền điều tức.

Ba ngày thời gian rất nhanh trôi qua, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở trong phường thị đi dạo, thuận tiện hỏi thăm Tào gia có những tài nguyên nào tương đối nổi tiếng, ví dụ như tiên đan tiên tửu.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tới Xích Dương lâu, bọn họ vừa đi vào, một chấp sự bước nhanh đi tới, cung kính nói: “Hai vị tiền bối, Tinh Điển lão tổ đợi đã lâu, mời lên lầu.”

Bọn họ tới lầu mười lăm, gặp được Tào Tinh Điển.

“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, thế nào?”

Tào Tinh Điển nhiệt tình nói.

“Chúng ta có thể bán cho Tào gia các ngươi tinh hạch một màu, chúng ta muốn hai vò Chân Linh Ngọc Dịch, như thế nào?”

Vương Trường Sinh mở miệng nói.

Chân Linh Ngọc Dịch là tiên tửu bậc một, hiệu quả rèn luyện thân thể cực tốt, Tào gia khi tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, mới sẽ lấy ra một ít bán ra, bình thường căn bản không bán ra ngoài.

Nghe tên là biết, cho dù là chân linh uống, cũng có hiệu quả không tệ.

“Hai vò Chân Linh Ngọc Dịch? Vương đạo hữu, điều kiện này của ngươi quá hà khắc rồi.” Tào Tinh Điển trực tiếp lắc đầu.

“Hà khắc, tiên tửu bậc một mà thôi.”

Vương Trường Sinh đầy mờ mịt.

“Vương đạo hữu, các ngươi cho rằng Chân Linh Ngọc Dịch là tiên tửu bình thường sao? Trừ hơn một trăm loại tiên dược tiên quả, còn cần tinh hạch hỗn độn thú ba màu Chân Tiên hậu kỳ, là tinh hạch tinh thuần nghiền nát thành bột phấn, bằng không hiệu quả rèn luyện thân thể sao có thể tốt như vậy.”

Tào Tinh Điển giải thích.

“Thêm vào bột phấn tinh hạch ba màu tinh thuần!”

Vương Trường Sinh kinh ngạc nói, hắn thật sự không biết.

“Nhiều nhất một vò, qua ba năm nữa, chúng ta sẽ tổ chức hội đấu giá cỡ lớn, cũng sẽ lấy ra Chân Linh Ngọc Dịch, ngươi có thể tham gia hội đấu giá.”

Tào Tinh Điển nói.

“Mới một vò!”

Uông Như Yên nhíu mày nói.

“Vương phu nhân, đổi làm tu sĩ Chân Tiên khác, ta có thể đổi cho hắn nửa vò đã không tệ rồi. Ngươi cái này chỉ là tinh hạch hỗn độn thú một màu Chân Tiên sơ kỳ, nếu là Chân Tiên trung kỳ, giá trị sẽ cao một chút, hoặc là các ngươi lấy ra thêm mấy viên tinh hạch một màu tinh thuần, các ngươi nếu có tinh hạch ba màu tinh thuần, trực tiếp đổi cho các ngươi hai vò.”

Tào Tinh Điển nói.

“Tào đạo hữu nói đùa rồi, chúng ta có thể đạt được một viên tinh hạch một màu tinh thuần đã là gặp may mắn lắm rồi, một vò thì một vò đi! Ba năm cũng không phải quá lâu.”

Vương Trường Sinh đáp ứng.

Xem ra hắn vẫn đã xem nhẹ tác dụng của hỗn độn thú tinh hạch, tinh hạch tinh thuần của hỗn độn thú ba màu Chân Tiên hậu kỳ có thể dùng cho sản xuất Chân Linh Ngọc Dịch, tinh hạch năm màu còn ghê gớm nữa.

Uông Như Yên lấy ra một viên tinh hạch một màu, Tào Tinh Điển cẩn thận kiểm tra, xác nhận không có vấn đề, lấy ra một tấm pháp bàn màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết, thao tác một phen.

“Tào đạo hữu, chúng ta nghe nói Bàng gia đạt được một viên đạo đan nhị phẩm, kết quả bị cướp rồi.”

Vương Trường Sinh bắt đầu nói chuyện phiếm.

“Đạo đan nhị phẩm?”

Tào Tinh Điển khinh miệt cười, nói: “Vương đạo hữu đừng bị những tin tức giả dối này lầm đường, đừng nói đạo đan nhị phẩm, Hỗn Độn giáp trụ trung phẩm nhắm chừng cũng là bịa.”

“Vậy là thế lực khác nhằm vào Bàng gia?”

Uông Như Yên tò mò hỏi.

“Bọn họ đắc tội Tiêu Dao Ma Quân, Tiêu Dao Ma Quân trả thù bọn họ mà thôi. Ta nhắm chừng đạo đan nhị phẩm cùng trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ đều là Bàng gia bịa ra, tìm phiền toái cho Tiêu Dao Ma Quân.”

Tào Tinh Điển nói, Tào gia là địa đầu xà, hắn hiểu biết nhiều một chút.

“Tiêu Dao Ma Quân!”

Vương Trường Sinh đầy mờ mịt, chưa từng nghe nói người này.

“Người này là tu sĩ ma đạo, hỉ nộ vô thường, làm việc tùy theo ý thích, nửa chính nửa tà. Ta nói với các ngươi, đừng truyền ra ngoài, truyền ra không tốt. Ta coi các ngươi là bạn, mới nói cho các ngươi.”

Tào Tinh Điển dặn dò. Nếu không phải vừa thu mua một viên tinh hạch một màu tinh thuần, hắn sẽ không nói những thứ này với Vương Trường Sinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận