Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2866: Vạn thú đan và “Ngũ lôi chân kinh”

Vương Trường Sinh lấy không ra chín trăm vạn linh thạch, đành phải bán ra một bộ linh bảo, lúc này mới đủ linh thạch trả.

Bàn tay Trần Tường vừa lật, lam quang chợt lớ. Một hộp ngọc màu lam tinh mỹ xuất hiện trên tay hắn, mở hộp ngọc ra, bên trong là ba viên châu lam quang lập loè. Bên ngoài viên châu trải rộng vô số phù văn huyền ảo khó hiểu. Vô số hồ quang màu lam nhảy lên, tản mát ra một cỗ khí tức cường bạo.

“Trọng thuỷ lôi châu, bảo vật dùng một lần. Luyện hư tu sĩ bị Trọng lôi châu đánh trúng cũng là một phiền toái lớn.

Trần Tường giới thiệu.

“Bảo vật có thể uy hiếp Luyện hư tu sĩ!”

Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra vẻ hứng thú. Hắn thật không ngờ ở nơi này có thể có được bảo vật uy hiếp Luyện hư tu sĩ. Trên tay hắn chỉ có Minh nguyệt châu làm đòn sát thủ. Hắn không xác định có thể uy hiếp Luyện hư tu sĩ hay không. Trọng thuỷ lôi châu quả là một lựa chọn không tồi.

“Trọng thuỷ lôi châu có ba viên, bán từng viên. Giá quy định năm trăm vạn linh thạch, mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn một trăm vạn.”

Trần Tường cao giọng nói.

Vừa dứt lời, Bức tộc lập tức ra giá: “Năm trăm vạn!”

“Sáu trăm vạn!”

“Ta ra bảy trăm vạn!”



Cạnh tranh đặc biệt khốc liệt, bảo vật có thể uy hiếp Luyện hư tu sĩ. Ai không muốn lưu trữ trong túi làm đòn sát thủ chứ.

Vương Trường Sinh dùng hết một ngàn sáu trăm vạn linh thạch mới đấu giá được một viên Trọng thuỷ châu.

Hắn không dư bao nhiêu linh bảo, tính bán bộ thông thiên linh bảo Huyền ngọc châm. Hắn vẫn còn một chút Thiên nguyệt hàn tinh và Huyền ngọc vạn năm, vẫn có thể luyện chế thêm một bộ thông thiên linh bảo thuộc tính băng.

Hai viên trọng bảo khác bị một thanh niên áo lam và một Bức tộc lấy giá một ngàn bảy trăm vạn và một ngàn tám trăm vạn mua đi.

Thanh niên áo lam đứng dậy, cao giọng nói: “Trên người ta không đủ linh thạch, dự tính bán ra một vài thứ đổi linh thạch.”

Trần Tường gật gật đầu rồi nói: “Không thành vấn đề, đạo hữu xin cứ tự nhiên.”

Thanh niên áo lam run tay áo, sau khi xẹt qua một mảng màu lam sáng mờ. Trên bàn có thêm không ít đồ vật như đan dược, linh thú đản, khoáng thạch,…

“Bình sứ trắng này đựng cái gì vậy, đan dược giúp tinh tiến pháp lực sao?”

Ông lão áo bào vàng chỉ vào một bình sứ màu xanh tò mò hỏi.

“Đây là bí dược độc môn của Vạn linh môn chúng ta, Vạn thú đan, là đan dược bậc năm. Linh thú cấp bốn dùng đan dược này có thể đề cao tỷ lệ tiến vào bậc năm. Có tổng cộng ba viên, mỗi một viên giá quy định năm mươi vạn. Mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười vạn.”

Thanh niên áo lam mở miệng giới thiệu.

“Vạn thú đan!”

Trong lòng Vương Trường Sinh vừa động, linh thú, linh trùng của hắn đều dừng lại ở cấp bốn thượng phẩm. Nếu đấu giá được một viên Vạn thú đan, khẳng định sẽ giúp ích cho việc tiến cấp của chúng nó.

Vương Trường Sinh dùng một trăm ba mươi vạn linh thạch, đấu giá được một viên Vạn thú đan.

Hai viên Vạn thú đan khác lấy giá một trăm hai mươi vạn và một trăm bốn mươi vạn. Bị ông lão áo bào vàng và Bức tộc lấy đi.

Sau khi bán đi mấy chục loại tài liệu, thanh niên áo lam mới thu đủ linh thạch.

“Trên người ta không đủ linh thạch. Ta tính bán đấu giá một bộ thông thiên linh bảo đổi lấy một ít linh thạch.”

Vương Trường Sinh vừa nói vừa lấy ra Huyền ngọc châm.

“Bộ thông thiên linh bảo!”

Tu sĩ ở đây xôn xao một trận, ánh mắt trở nên nóng bỏng.

“Bảo này luyện vào một ít Thiên nguyệt hàn tinh, uy lực không thể khinh thường. Giá quy định một ngàn vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể dưới hai trăm vạn linh thạch.”

Thanh âm Vương Trường Sinh không lớn, nhưng chúng tu sĩ ở đây đều nghe được rành mạch.

Một món thông thiên linh bảo giá thành giao khoảng một ngàn vạn, bộ thông thiên linh bảo lại có giá cao hơn rất nhiều.

Chỉ tính tài liệu, đã có giá hơn bảy trăm vạn linh thạch. Trong đó còn thất bại vài lần Vương Trường Sinh mới có thể luyện chế ra.

Bộ thông thiên linh bảo vốn ít gặp, càng đừng nói là bảo vật dạng phi châm. Vương Trường Sinh xuất ra bộ Huyền ngọc châm này khiến cho nhiều vị Hoá thần tu sĩ tranh mua.

Trải qua mấy chục lần tăng giá, Huyền ngọc châm cuối cùng lấy giá bốn ngàn năm trăm vạn linh thạch thành giao. Bị Trần Tường đấu giá được. Những người khác căn bản không thể lấy ra được nhiều linh thạch như vậy.

Trừ đi một ngàn sáu trăm vạn linh thạch còn lại hai ngàn chín trăm vạn linh thạch. Nhìn thì rất nhiều, nhưng dùng không được bao lâu. Vương Trường Sinh luyện khí cần mua lượng lớn tài liệu, Uông Như Yên chế phù cũng cần lượng lớn tài liệu. Cũng may bảo vật hoặc phù triện bọn họ luyện chế ra có thể bán để đổi linh thạch.

Ánh mắt Trần Tường xẹt qua các tu sĩ ở đây, cười hỏi: “Các vị đạo hữu hẳn là từng nghe nói đến Ngũ lôi tán nhân chứ!”

“Đương nhiên nghe nói qua. Vị tiền bối này vang danh hơn ba vạn năm trước, tinh thông thần thông thuộc tính lôi. Nghe nói Bức tộc tập hợp ba vị Hợp thể tu sĩ vây công Ngũ lôi tán nhân cũng không thể chiếm được tiện nghi.”

Ông lão áo bào vàng chậm rãi nối, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Bức tộc.

“Hừ, chuyện hơn ba vạn năm trước, ai biết là thật hay giả.”

Bức tộc khẽ hừ một tiếng, không cho là đúng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận