Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4373: Phá trận (2)

Nếu pháp tướng là binh khí, có thể hợp làm một thể với bản mạng pháp bảo, nâng cao uy lực, pháp tướng là hình người hoặc hình thú, có thể hợp làm một thể cùng tu sĩ Đại Thừa.

Phi kiếm màu lam nở rộ kiếm quang, bổ về phía màn ánh sáng màu máu.

Ầm ầm, màn ánh sáng màu máu vặn vẹo biến hình.

Trong màn ánh sáng màu máu, đám người Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Lâm Thiên Long, Bạch Huyễn, Lôi Nhiêm, Diễm Cơ, Tần Tiêu đang công kích bộ xương màu máu. Bọn người Bặc Khôn bị hại, Lâm Thiên Long và Lôi Nhiêm bị đả thương.

Bộ xương màu máu pháp bảo khó thương tổn, còn có thể ô uế thông thiên linh bảo, bọn họ căn bản không phải đối thủ, trận pháp còn (thiếu 1 đoạn nội dung)

Lấy thực lực bọn họ, muốn phá trận độ khó quá cao.

Bộ xương màu máu đứng trong biển máu, vung một cây trường mâu màu máu, một mảng lớn hào quang màu máu bắn ra, lao thẳng đến đám người Vương Trường Sinh.

Hư không hiện ra lượng lớn ngọn lửa màu máu, hóa thành từng quả cầu lửa màu máu, đánh về phía bọn người Vương Trường Sinh.

Ngọn lửa màu máu tính ăn mòn rất mạnh, hơn nữa còn có thể ô uế bảo vật, bọn họ căn bản không dám đón đỡ.

Hai tay Lôi Nhiêm bấm niệm pháp quyết, ngoài thân hiện ra vô số đạo hồ quang màu bạc, đánh về bốn phương tám hướng, đánh tan quả cầu lửa màu máu cùng hào quang màu máu ập tới.

Vô số hơi nước màu lam hiện lên, nhanh chóng hóa thành một mảnh nước biển xanh thẳm, lao thẳng đến bộ xương màu máu.

Bộ xương màu máu vung trường mâu màu máu, biến nước biển tách thành hai, nước biển văng khắp nơi.

Hào quang trắng xóa từ trên trời giáng xuống, đánh lên trên thân bộ xương màu máu, bộ xương màu máu nhanh chóng kết băng, biến thành một bức tượng băng màu máu to lớn.

Hào quang màu vàng óng lóe lên, một viên gạch khổng lồ màu vàng to lớn bỗng dưng hiển hiện, nháy mắt phóng to, đập xuống.

Viên gạch khổng lồ màu vàng còn chưa nện xuống, tầng băng đã vỡ vụn. Bộ xương màu máu há mồm phun ra một ngọn lửa màu máu, đỡ viên gạch khổng lồ màu vàng.

Viên gạch khổng lồ màu vàng linh quang lấp lóe không ngừng, ảm đạm xuống. Bộ xương màu máu vung trường mâu màu máu, đánh lên viên gạch khổng lồ màu vàng, truyền ra một tiếng vang trầm, viên gạch khổng lồ màu vàng bay ra ngoài, bên ngoài xuất hiện hơn mười vết nứt nhỏ, linh quang ảm đạm.

Tần Tiêu giơ tay phải, một lá bùa vàng óng bắn ra, trong nháy mắt biến mất không thấy nữa.

Hư không bên trên bộ xương màu máu nổi lên một đợt gợn sóng, một lá bùa màu vàng bỗng dưng hiển hiện, bên ngoài lá bùa trải rộng phù văn huyền ảo.

Lá bùa bậc bảy Định Linh Phù!

Một tiếng vang trầm cất lên, lá bùa bậc bảy vỡ ra, một mảng hào quang màu vàng lóa mắt sáng lên, bao phủ bộ xương màu máu.

Sau khi phù văn màu máu ngoài thân bộ xương màu máu bừng sáng, hào quang màu vàng đứt gãy từng khúc.

Đúng lúc này, một đạo linh quang chín màu sáng lên, một cái bình ngọc chín màu to cỡ bàn tay bỗng hiện ra. Bình ngọc chín màu sau khi phát ra ánh lửa chói mắt, hình thể tăng vọt, thân bình lên có thể nhìn thấy hình chín loại ngọn lửa màu sắc khác nhau.

Thượng phẩm thông thiên linh bảo Cửu Diễm Bình, một trong bảy đại trấn tộc chi bảo của Tinh Hỏa tộc.

Cửu Diễm Bình mới vừa xuất hiện, bỗng dưng phun ra một luồng hào quang chín màu, bao phủ bộ xương màu máu, bộ xương màu máu lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được thu nhỏ, bị hào quang chín màu cuốn vào trong Cửu Diễm Bình.

“Mau mau tìm kiếm trận nhãn phá trận, ta không ngăn được nó thời gian quá dài.”

Diễm Cơ thúc giục. Nếu như tu sĩ Đại Thừa, không dễ dàng bị vây khốn như vậy.

Bộ xương màu máu chính là trận pháp huyễn hóa ra, không có tu tiên giả khống chế, toàn bộ nhờ bản thân trận pháp vận chuyển, vậy mới bị bọn họ vây khốn.

Uông Như Yên thúc giục Ly Hỏa Chân Đồng, tìm kiếm trận nhãn.

Bất luận đại trận nào cũng có trận nhãn, chỉ cần phá trận nhãn, bộ xương màu máu tự nhiên bị diệt.

Tần Tiêu lấy ra một tấm gương nhỏ màu xanh nhạt, mặt gương phun ra một luồng hào quang màu xanh, hào quang màu xanh không ngừng di động.

“Có chín nơi trận nhãn! Phá chín nơi trận nhãn, mới có thể thoát khốn.”

Tần Tiêu trầm giọng nói, vẻ mặt ngưng trọng.

“Tìm được trận nhãn thì dễ xử lý rồi.”

Vương Trường Sinh đề nghị.

Đám người Lâm Thiên Long hoặc lấy ra bảo vật, hoặc thúc giục pháp tướng, công kích trận nhãn.

Trận nhãn Vương Trường Sinh công kích ở một ngọn núi cao hơn ngàn trượng, trận nhãn có cấm chế bảo hộ, không dễ dàng phá hủy cấm chế như vậy.

Ngoài thân Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nở rộ hào quang màu lam, khí tức Vương Trường Sinh nhanh chóng nâng cao đến Hợp Thể trung kỳ.

Một hư ảnh hình người khổng lồ ở trên đỉnh đầu Vương Trường Sinh, hư ảnh hình người vung đôi tay, đánh về phía đỉnh núi.

Ầm ầm, đỉnh núi bắt đầu dao động kịch liệt, xuất hiện những vết nứt to dài, nhưng rất nhanh, vết nứt liền khép lại, mấy người bọn Lâm Thiên Long cũng gặp tình huống tương tự.

“Đừng nương tay, có thần thông nào cứ dùng ra đi! Ta không chịu nổi nữa.”

Diễm Cơ thúc giục, sắc mặt tái nhợt. Cửu Diễm Bình lắc lư không ngừng, xuất hiện một vết nứt nhỏ, lấy tu vi của nàng khống chế Cửu Diễm Bình, căn bản không phát huy ra uy lực lớn nhất, ngược lại sẽ bị bộ xương màu máu hủy đi Cửu Diễm Bình.

Vương Trường Sinh hít sâu một hơi, biến đổi pháp quyết, hư không tuôn ra lượng lớn hơi nước màu lam, hóa thành một mảnh nước biển xanh thẳm, bao phủ phạm vi mấy trăm dặm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận