Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7070: Vương Trường Sinh bế quan trùng kích Đạo Tổ (2)

Nó đã mở Lực bổn nguyên pháp tắc, chẳng qua thương thế rất nặng, cần điều dưỡng một đoạn thời gian.

Nếu không phải mẫu tháp tăng mạnh thân thể của nó, nó đã sớm bị lôi kiếp đánh chết.

“Ngài đừng nói nữa, đi về nghỉ ngơi trước.”

Khôi nói.

Tương gật gật đầu, cùng Khôi rời khỏi nơi này.

...

Vạn Hoa tiên vực, Thanh Liên tiên đảo.

Góc tây nam hòn đảo, chớp lóe sấm rền, từng đạo tiên lôi sáu màu thô to bổ xuống, khói bụi đầy trời.

Thanh Liên phong, Uông Như Yên và Vương Thu Lâm ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

“Không thôi diễn được? Bị che chắn rồi?”

Uông Như Yên hỏi.

Tiết Yến cuỗm đi Thái Ất Tạo Hóa Hồ, không rõ tung tích, Uông Như Yên bảo Vương Thu Lâm thôi diễn tung tích của Tiết Yến, Vương Thu Lâm không thôi diễn được.

“Cái đó thì không phải, hẳn là bị giết rồi.”

Vương Thu Lâm nói.

“Tiết Yến thực lực không kém, có thể giết chết nàng ấy, nói không chừng là thế lực cấp bậc Đạo Tổ, bỏ đi, dù sao chỉ là một món thượng phẩm tiên khí mà thôi, không cần thiết thôi diễn tiếp.”

Uông Như Yên nói.

Nàng hoài nghi Thái Ất Tạo Hóa Hồ ở trên tay vị Đạo Tổ nào đó, Vương Thu Lâm thôi diễn tung tích bảo vật này nói không chừng sẽ lọt vào cắn trả nghiêm trọng, dù sao Thái Ất Tạo Hóa Hồ chỉ là một món thượng phẩm tiên khí, chưa nói là quý giá bao nhiêu, năng lực là chiết xuất tinh hạch, Thanh Huyền có thể làm được.

“Mọi người tán gẫu cái gì thế?”

Một giọng nam tử quen thuộc vang lên.

Vừa dứt lời, Vương Trường Sinh từ trong lầu các màu xanh đi ra, trên mặt mang theo mỉm cười.

Thương thế của hắn hoàn toàn khỏi hẳn rồi, hơn nữa thành công hóa giải bình cảnh, dùng Tuyết PHách Băng Chi Đan luyện vào tinh hạch mười màu, tiềm tu trăm vạn năm, thuận lợi đả thông một ngàn bảy trăm chín mươi chín tiên khiếu, tiến vào Đại La Kim Tiên đại viên mãn.

Hắn có thể cân nhắc trùng kích Đạo Tổ rồi, cần cân nhắc là lấy bổn nguyên pháp tắc nào thành đạo.

“Phu quân, chàng đã tiến vào Đại La Kim Tiên đại viên mãn, quá tốt rồi!”

Uông Như Yên cảm nhận được linh áp Vương Trường Sinh tản mát ra, lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Nàng cũng đã hóa giải bình cảnh, trước mắt đả thông một ngàn bảy trăm bảy mươi lăm tiên khiếu, đả thông hai mươi tư tiên khiếu nữa, nàng liền có thể tiến vào Đại La Kim Tiên đại viên mãn.

Nói tới, bọn họ có thể hóa giải bình cảnh, còn may có một trận chiến đó.

Vương Trường Sinh đón đỡ một đòn của Đạo Tổ, ở giữa sinh tử, bình cảnh buông lỏng, sau khi thương thế của hắn khỏi hẳn, dùng Tuyết PHách Băng Chi Đan luyện vào tinh hạch mười màu tu luyện, thuận lợi hóa giải bình cảnh.

Uông Như Yên là giao thủ với vương thú Đại La Kim Tiên kỳ, ở trong đấu pháp, bình cảnh buông lỏng.

“Liên hệ được tộc nhân bên ngoài chưa?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Liên hệ được phần lớn rồi, cũng thành lập liên hệ với tổ chức ngoại vi. Đúng rồi, Nhất Nhị cùng Vân Nguyệt đã tìm được động phủ tọa hóa của Kim Điệp tiên tử, đạt được một bộ tiên trận bậc năm Càn Khôn đại trận, có công năng phòng ngự, có thể giao cho chàng độ kiếp. Bọn Thanh Phong, Tông Vân, Quý Diệp, Như Ý, Hồng Thường đang liên thủ luyện chế cực phẩm tiên khí loại phòng ngự.”

Uông Như Yên nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Ta cũng tính bế quan tiềm tu, trùng kích Đạo Tổ.”

“Trận pháp đều bố trí xong rồi, ở hòn đảo hoang nào đó của vùng hải vực này, Hải Đường và Ngọc Kỳ bố trí Tụ Linh đại trận, tiên nguyên khí tương đối dư thừa, ở ngoại vi bố trí Đại Ngũ Hành Huyễn Tiên Trận, Đại La Kim đi qua nơi này đều không phát hiện được sự khác thường.”

Uông Như Yên nói.

Cờ trận chính của Đại Ngũ Hành Huyễn Tiên Trận luyện vào Hồng Mông linh bảo, Đại La Kim Tiên tự mình khống chế trận pháp, có Đại La Kim Tiên đi qua cũng không phát hiện được khác thường, chẳng qua mảnh hải vực này rất hẻo lánh, hiếm có Đại La Kim Tiên đi qua nơi này.

“Mọi người vừa rồi tán gẫu cái gì thế?”

Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi.

Uông Như Yên nói một lần tình hình sự việc, Vương Trường Sinh nghe xong, nói: “Một món thượng phẩm tiên khí mà thôi, nói không chừng Thái Ất Tạo Hóa Hồ rơi vào trên tay Đạo Tổ, Thu Lâm không cần thôi diễn tung tích bảo vật này nữa, tránh cho phiền toái không cần thiết.”

“Ta cũng nghĩ như vậy.”

Uông Như Yên gật gật đầu.

Nàng lấy ra một tấm pháp bàn lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, khẽ nhíu lông mày lá liễu.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Đạo tràng Càn Khôn Đạo Tổ bị phát hiện, nhiều vị Đại La Kim Tiên ở bên trong đại chiến, bảo vật nơi truyền thừa bị người ta lục soát đi toàn bộ, không biết là ai làm.”

Uông Như Yên nói.

“Là đạo tràng sớm hiện thế? Tìm không thấy bảo vật?”

Vương Trường Sinh tiếp tục hỏi.

“Ừm, không biết là ai làm, có người hoài nghi là chúng ta làm, tộc nhân cũng không biết, đạo tràng là mấy vị Đại La Kim Tiên phát hiện, bọn họ phá vỡ cấm chế, đi vào tầm bảo, kết quả không thu hoạch được gì, tin tức lúc này mới truyền ra.”

Uông Như Yên nói.

“Việc này không quan hệ với chúng ta, ta muốn bế quan trùng kích Đạo Tổ, hy vọng tộc nhân lại sưu tập thêm bảo vật có thể độ kiếp.”

Vương Trường Sinh nói.

Nói chuyện phiếm hơn nửa khắc đồng hồ, Vương Trường Sinh rời khỏi Thanh Liên tiên đảo, tới một đảo hoang phạm vi vạn dặm, bay vào một tòa cung điện lóe ra hào quang màu xanh, trên bảng hiệu viết ba chữ to “Thanh Liên điện”.

Bạn cần đăng nhập để bình luận