Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4286: Lật sông nghiêng biển (1)

Vương Trường Sinh triệu ra mười tám viên Định Hải Châu, mười tám viên Định Hải Châu sau khi vòng quanh bọn họ bay lượn một vòng, trào ra vô số nước biển màu lam, bảo vệ bọn họ ở bên trong.

Quả cầu lửa màu đỏ đầy trời đập đến, nước biển kịch liệt quay cuồng, dập tắt những quả cầu lửa màu đỏ này, sương trắng cuồn cuộn.

Một đợt tiếng đàn dồn dập vang lên, như khóc như kể, nước biển kịch liệt quay cuồng, không ngừng lan tràn ra, phạm vi vạn dặm đều bị nước biển màu lam bao phủ.

Một đài sen màu xanh thật lớn nổi ở trên mặt biển, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đứng ở trên đài sen màu xanh, Uông Như Yên chuyên tâm gảy đàn.

Hào quang tím lóe lên, một tòa tháp khổng lồ màu tím bỗng dưng hiện lên, xuất hiện ở đỉnh đầu Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, đáy tháp phun ra một quầng sáng màu tím, bao phủ về phía bọn họ.

Bặc Quang thả ra một con Phệ Hồn Cáp hình thể thật lớn, Phệ Hồn Cáp phát ra một tiếng kêu nôn nóng, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên phản ứng chậm lại, bị quầng sáng màu tím bao phủ, cuốn vào trong tòa tháp khổng lồ màu tím.

Đôi mắt Biện Hao nở rộ ra hào quang tím chói mắt, môi khẽ mấp máy vài cái, hiển nhiên đang truyền âm.

Bặc Quang giơ tay phải, một đạo hào quang màu máu bay ra, chợt lóe lên biến mất không thấy nữa.

Ngay sau đó, hư không nơi nào đó sáng lên một đạo hào quang màu máu, một cây cờ phướn màu máu dài hơn trăm trượng bỗng dưng hiện lên, trên mặt cờ có thể nhìn thấy một ít lệ quỷ màu máu dữ tợn.

Bảo vật không gian Vạn Hồn Phiên, tự mang một mảng không gian, thu nạp lượng lớn quỷ vật, có một quỷ vật Hợp Thể kỳ.

Vì đối phó Thanh Liên tiên lữ, bọn họ chuẩn bị nhiều món trọng bảo.

Vạn Hồn Phiên trào ra một mảng lớn sương mù màu máu, tráo xuống hư không phía dưới, đồng thời truyền ra một đợt tiếng quỷ kêu thê lương, lúc trầm lúc bổng, như khóc như kể, quanh quẩn không dứt.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cảm giác trước mắt hoa lên, đột nhiên xuất hiện ở một chỗ không gian màu máu, lọt vào trong tầm mắt là một mảng màu đỏ, trong không khí tràn ngập một mùi máu tươi gay mũi.

Lượng lớn lệ quỷ dữ tợn từ bốn phương tám hướng lao tới, chúng nó làm ra các loại bộ dạng hung ác.

Vương Trường Sinh nhíu mày, thả ra Vương Thiền, Uông Như Yên thả ra Vương Thiền, bọn họ ùn ùn ra tay công kích lệ quỷ.

Bên ngoài Vạn Hồn Phiên, Bặc Quang lộ ra vẻ mặt vui mừng, đánh vào một pháp quyết, mặt cờ Vạn Hồn Phiên sáng lên hào quang màu máu chói mắt, một cái lốc xoáy lớn cả trượng bỗng dưng hiện lên, có thể nghe được một đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc, Vạn Hồn Phiên kịch liệt chớp lên.

“Đi, theo ta đi vào diệt bọn hắn, bọn hắn một lần này chắp cánh khó thoát.”

Bặc Quang phân phó. Vạn Hồn Phiên không vây được Thanh Liên tiên lữ bao lâu thời gian, ba người bọn họ lại thêm một quỷ vật Hợp Thể kỳ, tiêu diệt Thanh Liên tiên lữ không nói chơi.

Bặc Quang dẫn đầu bay vào trong vòng xoáy, nhập vào mặt cờ Vạn Hồn Phiên biến mất. Hắn là kẻ nắm giữ bảo vật này, có thể tự do ra vào, cho dù viện binh Nhân tộc chạy tới, Bặc Quang có thể đi ra chống đỡ viện binh Nhân tộc bất cứ lúc nào.

Không qua bao lâu, trong vòng xoáy truyền ra một tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc.

“Chuyện gì vậy? Bặc đạo hữu chăn nuôi giao long?”

Biện Hao hơi sửng sốt, vẻ mặt đầy sự không thể tưởng tượng.

“Chưa nghe nói! Không quản nhiều như vậy, chúng ta mau vào đi, phối hợp hắn tiêu diệt Thanh Liên tiên lữ.”

Bặc Ngọc chẳng hề để ý nói.

Đúng lúc này, mặt cờ Vạn Hồn Phiên sáng lên một đạo hào quang màu đen, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên từ trong đó bay ra, vẻ mặt lạnh như băng.

Vương Trường Sinh để Thận Long thúc giục pháp tướng, lấy pháp tướng thi triển ảo thuật, tạm thời mê hoặc được Bặc Quang, lấy tu vi Hợp Thể trung kỳ của Bặc Quang, rất nhanh sẽ nhìn thấu ảo thuật.

Cho dù là tranh thủ thời gian một hơi thở, vậy cũng là đủ rồi.

“Không có khả năng! Các ngươi có bảo vật không gian!”

Bặc Ngọc kinh hãi biến sắc, vẻ mặt không thể tưởng tượng.

Thanh Liên tiên lữ thế mà có bảo vật không gian, nhanh như vậy đã thoát vây khốn, thật sự là ra ngoài dự liệu.

Vương Trường Sinh trực tiếp thúc giục Chấn Hồn La, một đợt tiếng gõ chiêng vang dội cất lên, vang tận mây xanh.

Nghe được thanh âm này, Bặc Ngọc và Biện Hao cảm giác thần hồn sắp xé rách ra, lục tục phát ra một tiếng hét thảm.

Vương Trường Sinh lấy pháp lực Hợp Thể trung kỳ thúc giục Chấn Hồn La, bọn họ căn bản chịu không nổi, Uông Như Yên cũng vận dụng Thiên Hồn Hộ Linh Phù, ngoài thân được một mảng linh quang màu đen bảo vệ.

Thiên Hồn Hộ Linh Phù và Chấn Hồn La cùng nhau bị Vương Trường Sinh đạt được, bùa này có thể suy yếu uy lực của thần hồn công kích, uy năng không sót lại quá nhiều, dùng một lần bớt một lần.

Một lần này vì diệt địch, Uông Như Yên vận dụng Thiên Hồn Hộ Linh Phù, Vương Trường Sinh toàn lực thúc giục Chấn Hồn La.

Hư không trên đỉnh đầu Bặc Ngọc nổi lên một đợt gợn sóng, một bàn tay to màu lam bỗng dưng hiện lên, có thể nhìn thấy một hình kỳ lân trông rất sống động.

Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ.

Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ vỗ lên trên người Bặc Ngọc, Bặc Ngọc phát ra một tiếng hét thảm, nhanh chóng rơi về phía mặt đất.

Cùng lúc đó, toàn bộ nước biển dựng lên, hóa thành một ngọn núi nước thật lớn cao mấy vạn trượng, che cả bầu trời, núi non như tụ tập, sóng đào như giận, hư không phát ra tiếng “Ong ong” trầm đục, xuất hiện từng vết nứt dài nhỏ, cả mảng hư không tựa như muốn sụp đổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận