Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6851: Tuyết Đường tiên tử

“Thanh Nghi sư thái! Là Đại La Kim Tiên mới tấn thăng của Vạn Phật môn?”

Vương Trường Sinh hỏi.

Vạn Phật môn mới tăng thêm một vị Đại La Kim Tiên Thanh Nghi sư thái, bọn họ không quen biết với Thanh Nghi sư thái, phái Thái Ất Kim Tiên tới Vạn Phật môn chúc mừng.

“Đúng vậy, ta phái người mời nàng ấy đi tán gẫu với chúng ta một chút.”

Nam Cung Nguyệt Thước nói.

Côn Luân pháp hội một lần này có không ít Đại La Kim Tiên tới, các Đại La Kim Tiên này đến từ trời nam biển bắc.

Không đến nửa khắc đồng hồ, một nữ ni cao cao gầy gầy đi lên, nữ ni mặc tăng bào màu trắng, khí tức mênh mông như biển.

“Bần ni Thanh Nghi, ra mắt các vị đạo hữu.”

Nữ ni áo bào trắng chắp hai tay, khách khí nói.

“Thanh Nghi sư thái, tại hạ Vương Trường Sinh, Minh Nhân thiền sư không tới sao?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi.

“Minh Nhân sư huynh ra ngoài rồi, còn chưa trở về.”

Thanh Nghi sư thái giải thích.

“Ra ngoài rồi? Khó trách.”

Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ.

Nam Cung Nguyệt Thước mời Thanh Nghi sư thái ngồi xuống, mọi người cùng nhau thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

Tán gẫu tới mở mười khiếu, Thanh Nghi sư thái nói: “Từ tiên tử đã mở mười khiếu, nàng ấy bây giờ ngay tại Côn Luân tiên thành, các ngươi nếu có hứng thú, có thể tìm nàng ấy tán gẫu một phen.”

“Từ tiên tử? Vị Từ tiên tử nào?”

Hoàng Phủ Ngọc hơi sửng sốt.

“Tuyết Đường tiên tử! Nàng ấy và ta đồng thời đến Côn Luân tiên thành, nhưng nàng ấy bị Lung Nguyệt tiên tử phái người mời đi rồi.”

Thanh Nghi sư thái nói.

“Đã sớm nghe nói có đạo hữu có thể mở mười khiếu, ta còn chưa từng gặp, nếu có thể kết bạn Từ tiên tử, thỉnh giáo một phen mở mười khiếu thì tốt rồi. Không biết mở mười khiếu có cái gì đặc biệt, chẳng lẽ là nắm giữ thêm một môn chí tôn pháp tắc? Hay là có thần thông khác?”

Vẻ mặt Kim Cương Tử đầy tò mò.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng muốn kết bạn Đại La Kim Tiên mở mười khiếu, trao đổi một phen, xem xem Đại La Kim Tiên mở mười khiếu khác có điểm gì khác biệt.

“Từ tiên tử đã ở ngay Côn Luân tiên thành, ta tin tưởng chúng ta có cơ hội gặp được nàng ấy.”

Nam Cung Nguyệt Thước nói.

Nói chuyện phiếm hơn hai canh giờ, đám người Vương Trường Sinh lục tục rời khỏi.

Ra khỏi Thiên Phượng lâu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên vừa lúc nhìn thấy Liễu Thiên cùng Vạn Thú Tiên Quân từ cửa đi qua.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên là lần đầu tiên nhìn thấy Liễu Thiên cùng Vạn Thú Tiên Quân, trước đó, bọn họ chỉ từng thấy bức tranh vẽ hai người.

Bọn họ chưa mở miệng chào hỏi, Liễu Thiên cùng Vạn Thú Tiên Quân cũng không mở miệng, coi như không thấy, bốn người hướng về phương hướng trái ngược bước đi.

Bọn họ vừa trở lại Thanh Liên viên, Vương Thanh Bách đã đi tới, nói: “Cha, mẹ, Lung Nguyệt tiên tử phái Quế Hoa tiên tử mời hai người đi Lung Nguyệt viên một chuyến, nói là giới thiệu một vị tiền bối cho hai người.”

“Giới thiệu một vị tiền bối? Chẳng lẽ là Tuyết Đường tiên tử!”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Quế Hoa tiên tử chưa nói, chỉ là nói mời hai người đi qua một chuyến.”

Vương Thanh Bách nói.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, cùng Uông Như Yên tới Lung Nguyệt viên, Quế Hoa tiên tử chờ đã lâu, mời bọn họ đi vào.

Lung Nguyệt tiên tử cùng một thiếu nữ váy trắng dáng người đầy đặn ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang thưởng thức trà nói chuyện phiếm.

“Từ tiên tử, giới thiệu cho ngươi một phen, hai vị này chính là Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân, Từ tiên tử nghe nói sự tích của các ngươi, muốn làm quen Vương đạo hữu cùng Vương phu nhân.”

Lung Nguyệt tiên tử giới thiệu.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều báo ra tên họ, ngồi xuống.

“Tiểu muội hoạt động ở địa bàn Thiên Vu thành, nghe sự tích của hai vị đạo hữu, hôm nay vừa gặp, quả nhiên danh bất hư truyền.”

Tuyết Đường tiên tử khen.

Thanh Liên tiên lữ là song tu đạo lữ, tương cứu trong lúc hoạn nạn, cùng nhau tiến bộ, phát triển gia tộc, dẫn dắt Vương gia từ một gia tộc nhỏ thành tiên tộc, đây không phải điều người thường có thể làm được. Quan trọng nhất là, Côn Luân Đạo Tổ từng triệu kiến bọn họ, điều này cũng khiến sự tích của Thanh Liên tiên lữ truyền lưu rộng rãi.

“Từ tiên tử quá khen rồi, nghe nói Từ tiên tử đã mở mười khiếu? Có thể chỉ giáo một chút hay không? Mở mười khiếu cùng chín khiếu có cái gì khác nhau sao?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Vương đạo hữu hẳn là biết thuật hợp kích chứ! Bình thường mà nói, nhiều vị tiên nhân đồng thời ra tay mới có thể thi triển thuật hợp kích, dung hợp pháp tắc đối địch, mở mười khiếu, một người đã có thể dung hợp pháp tắc, công kích kẻ địch. Hỗn độn thú mười màu cũng có thể làm được, chẳng qua hỗn độn thú mười màu quá thưa thớt rồi, không giống tiên nhân chúng ta, tu luyện công pháp mở mười khiếu liền có thể dung hợp nhiều môn pháp tắc lại với nhau.”

Tuyết Đường tiên tử chậm rãi nói.

“Hỗn độn thú mười màu cũng có thể dung hợp pháp tắc?”

Uông Như Yên có chút kinh ngạc.

“Đúng vậy! Chẳng qua số lượng hỗn độn thú mười màu không nhiều, Thập Phương Tử Mẫu Tháp bồi dưỡng không ra được bao nhiêu con hỗn độn thú mười màu, dưới sự so sánh, tiên nhân mở mười khiếu nhiều một chút.”

Tuyết Đường tiên tử giải thích.

“Ta nghe nói Đại La Kim Tiên mở mười khiếu có thể nắm giữ nhiều môn chí tôn pháp tắc? Từ tiên tử nghĩ hẳn cũng nắm giữ nhiều môn chí tôn pháp tắc nhỉ?”

Vương Trường Sinh truy hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận