Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1676: Vạn Cốt chân nhân

Đi trên con đường rộng mở, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử nhìn thấy nhiều nhất chính là binh khí điếm. Những binh khí điếm này bán ra đủ loại binh khí, đao thương côn bổng mười tám loại, cái gì cần cũng đều có. Còn có các loại binh khí có hình dáng kì quái đặt ở trên hoá cái, làm cho người ta nhìn đến hoa cả mắt.

Trung ương Thần binh đảo là một quảng trường rộng mở, có lượng lớn người tu tiên bày quán ở đây. Chủ quán có tu vì từ Trúc cơ kỳ đến Kim Đan kỳ.

Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử đi dạo một vòng quanh quảng trường. Phàm là sự kiện cỡ lớn, đều hấp dẫn lượng lớn người tu tiên tham gia. Có một ít tu sĩ sẽ mang những thứ đồ cổ quái mình có được ra bán, hy vọng có thể bán được một cái giá tốt. Nếu nhãn lực không tồi, vận khí tốt, không chừng có thể kiếm được không ít.

Bọn họ đã thu liếm khí tức, nếu không sẽ rất hấp dẫn sự chú ý.

Trên quầy hàng bày rất nhiều đồ vật, đều là tài liệu luyện khí, tài liệu yêu thú, thậm chí pháp bảo bị hư tổn cũng có.

Vương Trường Sinh đột nhiên đẩy nhanh bước chân, ngừng lại trước một quầy hàng.

Chủ quán là một ông lão lưng còng với một bộ râu de. Trên quầy hàng bày ra lượng lớn tài liệu luyện khí và tài liệu yêu thú.

Vương Trường Sinh ngồi xổm thân mình, cầm lên một khối khoáng thạch màu tím, lên tiếng hỏi: “Khối khoáng thạch này bán như thế nào?”

“Đây là Tử tinh thạch, dùng để luyện chế pháp bảo công kích thì không còn gì tốt hơn, năm vạn khối linh thạch.”

Ông lão áo bào trắng nhiệt tình nói.

Vương Trường Sinh cũng không mặc cả, thanh toán linh thạch, mua xuống khối Tử tinh thạch này.

“Vương sư huynh, chúc mừng nha!”

Tử Nguyệt tiên tử chúc mừng Vương Trường Sinh. Tử tinh thạch là tài liệu luyện khí bậc ba, lấy nhãn giới của Vương Trường Sinh, khẳng định sẽ không nhìn trúng một khối Tử tinh thạch. Khẳng định bên trong có càn khôn.

Vương Trường Sinh mỉm cười, không nói gì thêm.

Hai người lại đi thêm một chút, đừng nhìn những quầy hàng này không lớn, thứ tốt lại có không ít. Đại đa số đồ vật có giá niếm yết, cũng có đồ vật chỉ dùng để trao đổi.

“Một thanh phá đao cần trao đổi một món pháp bảo phòng ngự? Ngươi như thế này không phải là lừa người sao?”

“Hừ, không biết nhìn hàng thì đừng mua, thần binh Bách Bảo chân nhân luyện chế, đâu phải là những thứ bình thường có thể so sánh?”

“Bớt gạt người đi. Đã nhiều năm như vậy rồi, còn có thể có pháp bảo Bách Bảo chân nhân luyện chế lưu truyền đến nay sao? Lừa người cũng không cần lừa như vậy.”

Một trận tranh luận kịch từ quầy hàng trước mặt truyền đến. Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử nghe được bốn chữ “Bách Bảo chân nhân”, nâng bước đi về phía trước.

Phụ cận một quầy hàng tụ tập hơn mười người tu tiên, chủ quán là một đại hán đi chân trần mày rậm mắt to, Kim Đan tầng bảy. Trên quầy hàng bày ra khôg ít tài liệu luyện khí và hai kiện pháp bảo, trong đó có một thanh đoản đao màu vàng dài hai thước. Trên lưỡi đao của đoản đao màu vàng có hai lỗ hổng lớn bằng hạt đậu. Trên chuôi đao có khắc một chữ “Bảo”. Bên cạnh là một khối bài tử, trên đó viết: Đổi lấy một món phòng ngự pháp bảo thuộc tính thổ.

Một người nam trung niên tư thái nhã nhặn đứng ở trước quầy hàng, chau mày.

Phòng ngự pháp bảo có giá trị hơn ngang cấp công kích pháp bảo. Công kích pháp bảo muốn đổi một món phòng ngự pháp bảo rất khó, càng đừng nói là một món pháp bảo bị hao tổn đổi lấy một món phòng ngự pháp bảo.

Bách Bảo chân nhân là một vị Hoá thần đại năng, am hiểu luyện chế các loại pháp bảo. Hắn còn lưu lại một cuốn “Thần binh phổ”, ghi lại phương pháp luyện chế nhiều loại pháp bảo. Không biết có bao nhiêu Luyện khí sư hy vọng có được phương pháp luyện chế pháp bảo trong “Thần binh phổ”, nhưng người được như ý nguyện cũng không nhiều.

Bách Bảo chân nhân là người của hơn mười vạn năm trước. Thậm chí có đồn đãi rằng Trấn tiên tháp chính là pháp bảo Bách Bảo chân nhân luyện chế. Truyền thuyết nói rằng tổ sư thành lập Thần binh cung có được nửa cuốn “Thần binh phổ”, luyện chế ra lượng lớn bảo vật đại uy lực, thành lập Thần binh cung. Tuy nói là lời đồn đãi, nhưng cũng có thể nhìn ra địa vị của Bách Bảo chân nhân ở tu tiên giới Nam Hải.

“Vạn mỗ cũng không ép ngươi trao đổi, muốn đổi thì đổi, không thì thôi.”

Đại hán chân trần giọng điệu lạnh nhạt, một bộ dáng không muốn nhiều lời.

Người nam trung niên cẩn thận kiểm tra một chút đoản đao màu vàng. Nhất thời do dự, sau đó vẫn xuất ra một mặt thuẫn bài màu vàng, đổi với thanh đoản đao này.

Tu sĩ vây xem lục tục giải tán, Vương Trường Sinh cũng định rời khỏi. Tử Nguyệt tiên tử đột nhiên ngồi xổm thân mình, vươn tay lấy một khối khoáng thạch đen nhánh. Đúng lúc này, khoáng thạch màu đen chợt bay lên, hướng về một thanh niên bận áo bào đen gầy yếu.

Thanh niên áo bào đen có tu vi Kim Đan tầng tám, trên quần áo có đồ án hình khô lâu màu trắng, đây là dấu hiệu của Vạn cốt môn.

Thời điểm Vạn cốt môn cường thinh, thiếu chút nữa diệt cả mười đại môn phái Nam Hải. Ngay cả thời điểm xuống dốc, cũng không phải môn phái nào cũng có thể sánh bằng.

Đúng lúc này, Vương Trường Sinh đưa tay chụp về hướng hư không, khoáng thạch màu đen đột nhiên đổi hướng, bay về hướng Vương Trường Sinh.

“Tại hạ Vạn Cốt môn Phương Viên, gia sư là Vạn Cốt chân nhân, mong rằng đạo hữu cho một chút mặt mũi.”

Thanh niên áo đen trầm giọng nói. Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử thu liễm khí tức, hắn nhìn không ra cảnh giới cụ thể của Vương Trường Sinh, không dám cậy mạnh.

“Sao nào? Ngươi muốn tranh đồ vật này với lão phu sao?”

Giọng điệu Vương Trường Sinh lạnh nhạt. Một cỗ linh áp mạnh mẽ lao ra từ trên người Vương Trường Sinh.

Phương Viên bị cỗ linh áp mạnh mẽ chế trụ, lui về sau mấy bước, đụng vào người tu sĩ khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận