Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4845: Thả dây câu dài câu con cá lớn

Ba người bọn ông lão áo bào đỏ nhìn thấy ba người Vương Thanh Thành, bọn họ không nói hai lời, hướng về phương hướng khác nhau bay đi.

“Bây giờ mới muốn đi? Muộn rồi.” Vương Thanh Thành hừ lạnh một tiếng, chân phải giẫm lên mặt đất một phát, một vầng sáng màu vàng khuếch tán ra, mặt đất sinh ra một trọng lực mạnh mẽ.

Ba người bọn ông lão áo bào đỏ không chịu khống chế rơi về phía mặt đất, giống như có một ngọn núi lớn nặng ức vạn cân đè ở trên người.

Sắc mặt ông lão áo bào đỏ trầm xuống, giơ tay phải lên, một đạo hào quang màu đỏ bắn ra.

Trong lòng Vương Thanh Thành thầm kêu không ổn, bấm pháp quyết, tấm khiên màu vàng tán loạn, hóa thành một màn cát màu vàng thật lớn, bao phủ bốn người bọn họ.

Hào quang màu đỏ lóe lên, một hạt châu màu đỏ lóe ra hào quang màu đỏ bỗng dưng hiện lên, phù văn lấp lóe.

Hạt châu màu đỏ nổ tung, một mảng lôi quang màu đỏ thật lớn phóng lên trời, bao phủ phạm vi mấy chục dặm, khói bụi đầy trời, ba người bọn ông lão áo bào đỏ nở rộ độn quang, hướng về phương hướng khác nhau chạy đi.

Không qua bao lâu, ba người bọn Vương Thanh Thành từ trong lôi quang màu đỏ bay ra, lựa chọn một mục tiêu, đuổi theo.

...

Một dãy núi xanh biếc liên miên chập trùng, một đạo hào quang màu xám nhanh chóng lướt qua bầu trời. Một tiếng nam tử quát to đinh tai nhức óc vang lên, hào quang màu xám dừng lại, hiện ra một nam tử áo bào xám dáng người gầy, đôi mắt lõm xuống.

Không gian nổi lên dao động, một bàn tay che trời màu vàng bỗng dưng hiện lên, vỗ lên hộ thể linh quang của nam tử áo bào xám.

Nam tử áo bào xám nhanh chóng rơi về phía mặt đất, cũng may có hộ thể linh quang bảo hộ, hắn tạm thời không có việc gì.

Mặt đất phạm vi trăm dặm hóa thành cát, cuồng phong thổi từng trận, một cái hố cát thật lớn hiện ra, vô số hạt cát màu vàng đón gió bay múa, ngưng tụ lại với nhau, hóa thành những nắm đấm khổng lồ màu vàng, từ bốn phương tám hướng đánh về phía nam tử áo bào xám.

Nam tử áo bào xám lấy ra một cây cờ phướn màu đen, vòng quanh hắn bay lượn không ngừng, phát ra một cơn lốc xám xịt, bảo vệ hắn, một hư ảnh thằn lằn khổng lồ đen sì xuất hiện ở bầu trời. Hư ảnh thằn lằn khổng lồ phun ra một làn sương mù màu xám dinh dính, nghênh đón.

Nắm đấm khổng lồ màu vàng va chạm vào sương mù màu xám, nhất thời bốc lên một làn khói, trực tiếp hòa tan, tính ăn mòn rất mạnh.

“Độc tu! Thế này cũng hiếm thấy.”

Một giọng nam tử lạnh lùng vô tình âm vang lên, vừa dứt lời, vô số hạt cát màu vàng đón gió bay lên, chợt ngưng tụ, hóa thành bộ dáng Vương Thanh Thành.

Vương Thanh Thành vừa hiện thân, đôi mắt hư ảnh thằn lằn khổng lồ đều bắn ra một đạo hào quang màu xám, hướng thẳng đến Vương Thanh Thành.

Vô số hạt cát màu vàng bay lên, hóa thành một bức tường màu vàng dày đặc, che ở trước mặt Vương Thanh Thành, hai đạo hào quang màu xám đánh trúng bức tường màu vàng, đánh ra hai cái lỗ lớn, bốc lên từng làn khói, nhưng rất nhanh, lượng lớn hạt cát màu vàng lao tới, bịt lại chỗ hổng.

Ngoài thân Vương Thanh Thành nở rộ hào quang màu vàng, vô số hạt cát màu vàng lao về phía hắn, thân thể hắn nhanh chóng phóng to, biến thành một người khổng lồ màu vàng cao mấy trăm trượng, người khổng lồ ngũ quan mơ hồ, sải bước đi về phía nam tử áo bào xám.

Cùng lúc đó, trong hố cát thật lớn chợt hiện ra một rồi lại một người khổng lồ màu vàng cao mấy trăm trượng, chúng nó ngũ quan mơ hồ, ùn ùn di động về phía nam tử áo bào xám. Nam tử áo bào xám nhíu mày, bấm pháp quyết, cờ phướn màu đen nở rộ linh quang, phóng ra mấy chục cơn lốc màu xám, đi lên nghênh đón.

Ầm ầm ầm, mười mấy người khổng lồ màu vàng bị cơn lốc màu xám xay nát, nhưng rất nhanh, vô số hạt cát màu vàng bay lên, một lần nữa hóa thành mười mấy người khổng lồ màu vàng cao mấy trăm trượng, một lần nữa đi về phía nam tử áo bào xám.

Nam tử áo bào xám nhíu mày, muốn làm phép thoát đi, nhưng một trọng lực mạnh mẽ gắt gao trói buộc hắn ở trong hố cát.

Mâu cát màu vàng dày đặc từ bốn phương tám hướng bắn nhanh đến, một bộ tư thế muốn đâm hắn thành cái sàng.

Sắc mặt nam tử áo bào xám trầm xuống, biến đổi pháp quyết, hư ảnh thằn lằn khổng lồ mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một mảng lớn sương mù màu xám gay mũi, sau khi tiếp xúc đến mâu cát màu vàng, mâu cát màu vàng bốc lên một làn khói, trực tiếp bị hòa tan, nhưng mâu cát màu vàng sinh sôi không thôi, chỉ cần hố cát màu vàng còn, liền có thể ngưng tụ ra, công kích nam tử áo bào xám.

Mặc kệ nam tử áo bào xám phá hủy người khổng lồ màu vàng bao nhiêu lần, người khổng lồ màu vàng rất nhanh xuất hiện lần nữa, vô cùng vô tận.

Thời gian trôi qua từng chút một, sắc mặt nam tử áo bào xám tái nhợt đi. Hắn đấu pháp với Trịnh Thu Nguyệt đã tiêu hao không ít pháp lực, còn tiếp tục như vậy, chờ hắn tiêu hao hết pháp lực, hẳn nhất định phải chết không thể nghi ngờ.

Một con giao long cát màu vàng hình thể thật lớn bay vút đến, nháy mắt đã đến trước mặt hắn.

Hư ảnh thằn lằn khổng lồ phun ra một đạo hào quang màu xám thô to, lướt qua thân thể giao long cát màu vàng, giao long cát màu vàng nổ tung ra, một trận cuồng phong thổi qua, một con giao long cát màu vàng hình thể thật lớn từ đáy hố cát bay ra, một lần nữa lao tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận