Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2673: Toả linh địa

Tiếng nổ oành đùng đùng vang lên, một thổ bao rất nhanh đang di chuyển lại. Nơi nào nó đi qua, từng gốc đại thụ che trời ngã xuống, bụi đất bay lên.

Vương Thanh Sơn vội vàng lấy ra Kiền quang độn ảnh toa, nhảy lên, Bạch Linh Nhi theo sát phía sau.

Ánh sáng bạc chợt loé, Kiền quang độn ảnh toa hoá thành một đạo đọn quang phá không mà đi. Thổ bao đang muốn đuổi theo, nhưng bị vô số đại thụ ngăn cản.

Mặt đất kịch liệt chớp động hẳn lên, Thất thải tịch chui ra từ lòng đất. Cái đuôi nó đảo qua, lượn lớn cây cối gãy ngả. Nhưng rất nhanh, lại có cây non chui từ dưới đất ra, nháy mắt trướng đại.

Đây là trận pháp bậc bốn thượng phẩm Vạn mộc khoá yêu trận. Cho dù là yêu thú bậc năm, Thấy thải tích cũng không thoát ra nhanh như vậy.

Lúc này, Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi đã ở bên ngoài trăm dặm.

Tốc độ của Kiền quang độn ảnh toa cực nhanh, cuồng phong gào thét qua.

Vương Thanh Sơn đứng ở phía trước, hai tay chắp phía sau, dáng người cao ngất.

Bạch Linh Nhi nhìn bóng lưng Vương Thanh Sơn, mắt đẹp lộ ra chút dị sắc.

Phía trước là một mảng sa mạc màu vàng mênh mông vô bờ , Vương Thanh Sơn thả chậm tốc đố, khống chế hai con phi ưng khôi lỗi thú đi phía trước dò đường.

Một khắc đồng hồ sau, bọn họ xuất hiện sâu bên trong sa mạc. Cắt vàng bay múa đầy trời, từng trận cuồng phong thổi qua.

Vương Thanh Sơn nhướng mày, tay phải bổ về phía trước, vang lên một trận tiếng kiếm minh chói tai. Một mảng lớn phi kiếm màu xanh bắn ra, đánh về phía mỗi một cồn cát.

Oành đùng đùng!

Qua đi một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một con cự mãng dài hơn mười trượng chui ra từ dưới cát vàng. Dày đặc kiếm khí màu xanh bổ lên trên người nó, chỉ lưu lại từng vết kiếm nhợt nhạt.

Hai mắt Bạch Linh Nhi sáng lên một trận bạch quang chói mắt, cự mãng màu vàng đối diện với Bạch Linh Nhi, ánh mắt dại xuống dưới, không nhúc nhích.

Chờ nó phục hồi tinh thần, một con kiếm giao màu xanh dài hơn mười trượng từ trên trời giáng xuống, chém nó thành nhiều mảnh, mưa máu nhiễm đỏ lượng lớn cát vàng.

Tiếng gầm rú đinh tai nhức óc từ phía ra truyền đến. Vương Thanh Sơn chau mày, Thất thải tích quyết đuổi theo bọn họ, đây không phải là chuyện tốt.

Suy xét đên sự tồn tại của cấm chế, bọn họ không dám phi hành quá nhanh.

Vương Thanh Sơn bấm niệm pháp quyết, Kiền quang độn ảnh toa đẩy nhanh tốc độ, hai con phi ưng khôi lỗi thú cũng đẩy nhanh tốc độ.

Sau khi bay được hơn trăm dặm, Vương Thanh Sơn chợt ngừng lại, sắc mặt rất khó xem.

Hư không phía trước xuất hiện một ít lốc xoáy màu trắng, như ẩn như hiện, tản mắt ra một trận không gian dao động mãnh liệt.

Đây là không gian tiết điểm, về phần dẫn đến nơi nào, ai cũng không biết. Có thể là tử linh không gian, cũng có thể là bí cảnh, cũng có thể là tiểu thế giới.

“Nhiều không gian tiếp điểm như vậy? Những không gian này dường như không quá ổn định, rất dễ sụp đổ bất cứ lúc nào.”

Bạch Linh Nhi nhíu mày, ý nói phía trước tương đối nguy hiểm.

Cuồng phong đột nhiên khởi động, một cái thổ bao thật lớn đang di động rất nhanh về hướng bọn họ, chính là Thất thải tích.

Nó vừa lộ diện, liền phát ra tiếng hô bén nhọn chói tai, Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi cảm giác đầu vang ong ong, đầu não nặng nề.

Hư không trên đỉnh đầu bọn họ dao động cùng nhau, một cự trảo kim quang lập loè xuất hiện giữa không gian trống rỗng, nháy mắt chụp xuống.

Vương Thanh Sơn cắn chóp lưỡi, mùi máu tanh khuếch tán trong khoang miệng. Hắn vội vàng lấy ra chín thanh Thanh ly kiếm, chém về phía cự trảo.

Oành đùng đùng!

Một tiếng nổ, cự trảo màu vàng bị hắn chém võ nát, hoá thành nhiều điểm linh quang biến mất không thấy.

Cuồng phong dậy khởi, vô số sa lịch màu vàng bay lên trời cao, hoá thành một tảng đá màu vàng, nện về hướng Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi.

Tảng đá màu vàng vừa tới gần Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi trăm trượng, đã bị chín thanh Thanh ly kiếm chém vỡ nát, bụi đất bay đầy trời.

Vô số sa lịch màu vàng bay lên trời cao, hoá thành từng mũi tên màu vàng, phi kiếm màu vàng,.. đủ các loại hình thái. Công kích Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi.

Thất thải tích từng ăn thiệt, không dám đến gần công kích bọn họ.

Trong lúc nhất thời, âm thanh nổ đùng vang lên không ngừng, khí lưu cuồn cuộn.

Bọn họ không chú ý tới, lốc xoáy màu trắng hơi rung động.

Vô số sa lịch màu vàng bay đến trời cao, sau khi xoay tròn chuyển động, ngưng tụ thành một toà đại sơn cao mấy trăm trượng màu vàng, nện về hướng Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi.

Vương Thanh Sơn bấm niệm kiếm quyết, chín thanh Thanh ly kiếm nở rộ ra hào quang chói mắt. Hoá thành chín đạo thanh quang chém về phía đại sơn màu vàng.

Tiếng vang oành đùng đùng, đại sơn màu vàng bị chín đạo thanh quang chém vỡ nát, khí lưu cuồn cuộn. Khói bụi bay múa đầy trời, đưa tay không thấy năm ngón.

Hai đạo hồng quang không hề có dấu hiệu bay ra từ bên trong khói bụi, bay thẳng đến Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi.

Bọn họ phản ứng rất nhanh, thân hình nhoáng lên một cái, tránh được hồng quang. Hai đạo hồng quang đánh lên trên hai luồng lốc xoáy màu trắng.

Lốc xoáy màu trắng kịch liệt chớp động, phát ra tiếng “Ong ong” vang dội, không gian này giống như đang muốn sập xuống vậy.

Sắc mặt Vương Thanh Sơn đại biến, đang muốn tránh đi. Lốc xoáy màu trắng chợt xé rách mở ra, hiện ra một không gian trống rỗng lớn vài trượng. Một cỗ hấp lực mạnh mẽ từ đó hiện lên, thân thể Vương Thanh Sơn và Bạch Linh Nhi không theo khống chế, bị hút vào bên trong.

Vô số sa lịch màu vàng bị cuốn vào bên trong, Thất thải tích nhận thấy không ổn, quay đầu bỏ đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận