Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3206: Cuồng thổi Chân quân Lam Phúc Không vỗ mông ngựa chuyên nghiệp

Long Vân Hâm lắc lắc đầu, nghiêm mặt nói: “Lời cũng không thể nói như vậy, đối với Vương đạo hữu mà nói là nhấc tay, đối với tộc đệ của ta mà nói chính là ân tái tạo. Vân Phong nói, ngày khác có rảnh, hắn nhất định tới nhà bái tạ.”

Vương Trường Sinh gật gật đầu, hỏi: “Long tiên tử không tới sao?”

“Không có, nàng còn ở gia tộc bế quan tiềm tu.”

Long Vân Hâm nói theo sự thật.

“Ồ, Vương tiền bối, Long tiền bối, thật khéo nha! Các ngươi tiến vào Luyện Hư kỳ rồi, ta quả nhiên không nhìn lầm người. Lúc trước nhìn thấy hai vị tiền bối, ta đã biết hai vị tiền bối là rồng phượng trong loài người.”

Một giọng nam tử lấy lòng vang lên.

Vương Trường Sinh và Long Vân Hâm theo thanh âm nhìn lại, nhìn thấy một ông lão áo bào xanh gầy như cây trúc đi về phía bọn họ. Ông lão áo bào xanh gò má gầy, sắc mặt hồng hào, trong tay nắm một cây phất trần màu xanh.

“Vãn bối Lam Phúc Không bái kiến hai vị tiền bối, quả nhiên không ra ngoài ta dự liệu, hai vị tiền bối đều đã tiến vào Luyện Hư kỳ. Ta nhìn người rất chuẩn, cho thêm thời gian, hai vị tiền bối khẳng định có thể tiến vào Hợp Thể kỳ.”

Ông lão áo bào xanh vẻ mặt đầy nịnh nọt, bắt đầu tâng bốc.

Long Vân Hâm gật gật đầu, xem như đáp lại.

Lam Phúc Không là có tiếng chuyên bợ đỡ, gặp ai là tâng bốc người đó, ở trong miệng của hắn, Hóa Thần khác đều có thể tiến vào Hợp Thể Đại Thừa.

Thích tâng bốc người khác còn chưa tính, địch mạnh đánh tới cửa, hắn trước mặt mọi người quỳ xuống cầu xin tha thứ, cắt đất đền tiền, trở thành trò cười.

“Lam tiểu hữu, đã lâu không gặp, gần đây khỏe không?”

Vương Trường Sinh khách khí gật gật đầu.

“Nhờ hồng phúc hai vị tiền bối, vãn bối tất cả mạnh khỏe. Mạo muội hỏi một câu, phu nhân của ngài cũng tiến vào Luyện Hư kỳ rồi chứ!”

Lam Phúc Không thật cẩn thận hỏi.

“Còn chưa, phu nhân ta vẫn là Hóa Thần kỳ.”

Vương Trường Sinh trả lời theo sự thật, cái này không có gì đáng để giấu diếm.

“Vậy thì đúng rồi, trùng kích Luyện Hư kỳ không thể qua loa, cần thận trọng lại thận trọng nữa. Vương phu nhân mưu tính sâu xa, không có gì bất ngờ xảy ra, trong ngàn năm nhất định tiến vào Luyện Hư kỳ, vãn bối chúc mừng trước.”

Lam Phúc Không dùng một loại giọng điệu nịnh nọt nói.

“Lam Phúc Không, ngươi lần trước còn nói phu quân ta có hi vọng tiến vào Luyện Hư kỳ, nhưng hắn trùng kích Luyện Hư thất bại, vậy lại nói như thế nào?”

Một giọng nữ tử lạnh nhạt chợt vang lên.

Một thiếu phụ váy trắng da thịt trắng như tuyết, dáng người bốc lửa đi tới, thiếu phụ váy trắng ngực cao ngất, rung lên, khiến người ta mơ màng.

Lam Phúc Không nhìn thấy thiếu phụ váy trắng, ngượng ngùng cười, cười lấy lòng nói: “Người có lúc sẩy tay ngựa có lúc sút vó, ta tin tưởng vững chắc Dương tiền bối sẽ tiến vào Hợp Thể kỳ, vấn đạo Đại Thừa cũng không phải không có khả năng.”

“Hừ, bớt nịnh nọt, Nhân tộc Huyền Linh đại lục cũng chỉ hai vị Đại Thừa, ta có thể tiến vào Hợp Thể đã phải đốt hương rồi.”

Thiếu phụ váy trắng khẽ hừ một tiếng, giọng điệu lạnh lùng.

“Lời cũng không thể nói như vậy, Dương tiền bối là nữ trung hào kiệt, ai chẳng biết ngài lấy sức một người, giết hai dị tộc Hóa Thần kỳ, đại danh Băng Diễm Tiên Tử đã sớm truyền khắp Huyền Linh đại lục, trẻ con ba tuổi đều từng nghe sự tích anh dũng của ngài, vãn bối tin tưởng vững chắc Dương tiền bối đại đạo có thể mong đợi.”

Lam Phúc Không vẻ mặt đầy nịnh nọt, không cảm thấy mất mặt chút nào.

“Ngươi nịnh câu này vang như vậy, không bằng gia nhập Lãnh Diễm phái chúng ta, ta thu ngươi làm đồ đệ, quản giáo thật tốt, nói không chừng ngươi cũng có cơ hội tiến vào Luyện Hư kỳ.”

Thiếu phụ váy trắng trêu ghẹo.

“Dương tiền bối hiểu lầm rồi, vãn bối chưa bao giờ nịnh bợ, vãn bối từng câu đều là lời tâm huyết, ngài chính là sao trên trời, vãn bối chỉ là tro bụi dưới đất, nào có tư cách bái ngài làm sư phụ, ngài có thể chỉ điểm vài câu, vãn bối đã hưởng thụ vô cùng.”

Lam Phúc Không mặt không đỏ tim không đập nhanh nói.

Khóe miệng Long Vân Hâm hơi nhếch lên, lộ ra một chút châm chọc. Năng lực nịnh bợ này của Lam Phúc Không, đặt ở Huyền Linh đại lục cũng là đứng đầu.

Vương Trường Sinh cười cười, một loại gạo nuôi trăm loại người, tu đạo nhiều năm, hắn gặp được không ít kẻ kỳ quặc, Hoàng Phú Quý có thể xếp hạng nhất, Lam Phúc Không có thể xếp hạng hai.

Đông Ly giới có Hoàng Phú Quý tham sống sợ chết, Huyền Dương giới Huyền Linh đại lục có một Lam Phúc Không nịnh nọt vang trời.

Thiếu phụ váy trắng không thèm để ý Lam Phúc Không, đi đến trước mặt Long Vân Hâm và Vương Trường Sinh, khách khí nói: “Thiếp thân Dương Tuyết Mai, ra mắt hai vị đạo hữu.”

“Kim Giao cốc Long Vân Hâm, ra mắt Dương phu nhân.”

“Thanh Liên đảo Vương Trường Sinh, nghe đại danh Băng Diễm Tiên Tử đã lâu, hôm nay cuối cùng gặp được người thật.”

Long Vân Hâm và Vương Trường Sinh đều báo ra tên họ, không dám chậm trễ.

Ánh mắt Dương Tuyết Mai đặt ở trên người Vương Trường Sinh, cười nói: “Vương đạo hữu quá khen rồi, muốn nói đại danh, Vương đạo hữu mới là đại danh.”

Chuyến đi Huyền Linh động thiên, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên lọt vào lượng lớn tu sĩ Hóa Thần đuổi giết, còn có thể toàn thân mà lui, Dương Tuyết Mai tự hỏi không làm được một điểm này.

“Hai vị đạo hữu nếu không ngại, cùng thiếp thân đi tham gia một hồi tụ hội, Thanh Ly hải vực Hàn gia cũng phái người tham gia.”

Dương Tuyết Mai khách khí nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận