Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3499: Bính Hỏa Thần Lôi (2)

Lãnh Diễm phái nắm giữ phường thị Tuyết Nhạn nhiều năm, tích góp không ít tài vật, vì đối phó dị tộc, đã lấy ra không ít thứ tốt, nếu không các tu sĩ cấp cao kia căn bản sẽ không ra sức.

Vương Trường Sinh cẩn thận tra xem, một lát sau, đôi mắt hắn sáng ngời, trên đoái linh bàn có một hình tia chớp màu đỏ.

“Bính Hỏa Thần Lôi, có bao nhiêu đạo?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi.

Theo lý mà nói, Vương Mạnh Bân luyện hóa một đạo Bính Hỏa Thần Lôi là được, nhưng Bính Hỏa Thần Lôi càng nhiều, thực lực Vương Mạnh Bân càng mạnh.

“Chỉ hai đạo.”

Dương Tuyết Mai không dám giấu diếm, trả lời theo sự thật.

Vương Trường Sinh cẩn thận xem xét, thấy được không ít thứ khiến hắn động lòng. Một lát sau, vẻ mặt Vương Trường Sinh trở nên cổ quái.

“Dương phu nhân, có Minh Hà Chi Thủy?”

Vương Trường Sinh không ngờ, Lãnh Diễm phái lại có Minh Hà Chi Thủy.

“Chỉ hơn mười cân, từ trong kho báu đảo Kim Ưng thu được, nguồn gốc cụ thể không rõ.”

Dương Tuyết Mai giải thích.

Hơn mười cân Minh Hà Chi Thủy không có tác dụng gì lớn, Vương Trường Sinh hơi do dự, đổi hai đạo Bính Hỏa Thần Lôi cùng hai hộp Thiên Âm Sa.

Uông Như Yên đổi một món thông thiên linh bảo Thiên Âm Bội, có thể suy yếu uy lực âm luật công kích. Vương Trường Sinh đeo bảo vật này, nàng liền có thể yên tâm sử dụng âm luật công kích kẻ địch.

Dương Tuyết Mai tự mình sắp xếp chỗ ở cho đám người Vương Trường Sinh, nàng vừa rồi chịu thiệt nho nhỏ, tự nhiên không dám làm khó đám người Vương Trường Sinh nữa.

“Lưu sư tỷ, Trần sư huynh, Lưu sư thúc làm người như thế nào?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi, hắn hiểu biết đối với Lưu Thanh Phong cũng không nhiều.

“Lưu sư thúc cương trực công chính, trong mắt không chứa nổi hạt cát, nói một là một hai là hai.”

Lưu Ngọc Mai giải thích. Nàng không tiện nói xấu về Lưu Thanh Phong, chỉ có thể mịt mờ nhắc nhở Vương Trường Sinh.

“Thì ra là thế, đa tạ.”

Vương Trường Sinh cảm ơn một tiếng, nhìn từ phản ứng vừa rồi của Lưu Thanh Phong, hắn rất có hảo cảm đối với Lưu Thanh Phong.

Nói chuyện phiếm xong, Lưu Ngọc Mai và Trần Nhất Hàng liền cáo từ, về chỗ ở của mình nghỉ ngơi.

Vương Trường Sinh gọi tới Vương Mạnh Bân, lấy ra một cái bình ngọc lóe ra hào quang màu đỏ, giao cho Vương Mạnh Bân, nói: “Mạnh Bân, đây là hai đạo Bính Hỏa Thần Lôi, cháu cầm luyện hóa đi!”

“Bính Hỏa Thần Lôi? Đa tạ lão tổ tông.”

Vương Mạnh Bân ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen, liên thanh cảm ơn, nhận lấy bình ngọc màu đỏ.

Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, bảo hắn đi xuống nghỉ ngơi. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi vào một tòa lầu các màu lam cao ba tầng, ngồi thiền điều tức.

Một ngày thời gian, rất nhanh trôi qua.

Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Lưu Ngọc Mai cùng Trần Nhất Hàng ngồi ở trong một đình trúc màu xanh nói chuyện phiếm, bàn bạc chiến sự.

Lưu Ngọc Mai lấy ra một pháp bàn linh quang lấp lánh, đánh vào một pháp quyết, một giọng nữ tử dễ nghe chợt vang lên: “Lưu sư tỷ, Lưu sư thúc bảo các ngươi đi phòng nghị sự, có nhiệm vụ, Vương sư đệ cùng Uông sư muội cũng cần đi qua.”

“Được, chúng ta lập tức đi qua.”

Lưu Ngọc Mai đáp ứng.

Đi vào phòng nghị sự, Vương Trường Sinh nhìn thấy phòng nghị sự tụ tập hơn bốn mươi vị tu sĩ Luyện Hư.

“Mã sư tỷ, đã lâu không gặp.”

Vương Trường Sinh nheo đôi mắt lại, đặt ở trên người một thiếu phụ váy đỏ, chính là Mã Thiên Thiên.

Mã Thiên Thiên đã tiến vào Luyện Hư kỳ, trước mắt là Luyện Hư sơ kỳ.

“Nhiều năm không gặp, Vương sư đệ thần thông tăng vọt, chúc mừng nha!”

Mã Thiên Thiên cười mỉm nói, ai không biết tình huống còn tưởng rằng bọn họ cảm tình rất tốt.

“Lưu sư thúc đến rồi.”

Lưu Ngọc Mai hô một tiếng.

Lưu Thanh Phong, Bạch Nhược Hàn cùng Lý Thanh Nguyệt lục tục đi đến, Lưu Thanh Phong đi dẫn trước.

Hắn ngồi xuống ở chủ tọa, Bạch Nhược Hàn và Lý Thanh Nguyệt ngồi ở bên cạnh hắn, một bộ dáng lấy Lưu Thanh Phong đứng đầu.

Lưu Thanh Phong bằng vào thực lực cường đại, đã thuận lợi thuyết phục bọn họ, đạt được quyền chỉ huy.

“Bây giờ do ta chỉ huy chiến sự, mọi người đều phải phục tùng mệnh lệnh, kẻ kháng lệnh giết không tha, ai lập công trọng thưởng.”

Giọng Lưu Thanh Phong tràn ngập sát khí lạnh lẽo, ánh mắt uy nghiêm lướt qua đám người Vương Trường Sinh.

Nghe xong lời này, tu sĩ ở đây xôn xao một phen, bọn họ không ngờ, chỉ một ngày, Lưu Thanh Phong đã biến thành thủ lãnh.

Tu sĩ ở đây đều là người của Lãnh Diễm phái, đám người Liễu Thiên Diễm đều nhìn về phía Bạch Nhược Hàn cùng Lý Thanh Nguyệt.

Bạch Nhược Hàn gật đầu nói: “Lưu đạo hữu vừa từ tiền tuyến điều đến, hắn đánh bị thương nặng một tu sĩ Hợp Thể của Dạ Xoa tộc, mọi người đều phải phục tùng mệnh lệnh của Lưu đạo hữu. Phản công là mệnh lệnh của Lâm tiền bối Huyền Thanh phái, mọi người đều không được kháng lệnh.”

Bọn họ liên thủ cũng đánh không lại Lưu Thanh Phong, chỉ có thể ngoan ngoãn nhường ra quyền chỉ huy.

“Sau đây ta phân công công việc, Kim Bằng nhất tộc còn có bảy chỗ trọng trấn, Dương tiểu hữu, Lý tiểu hữu, Tôn tiểu hữu, Trần tiểu hữu, Tống sư điệt, Mã sư điệt, Diệp sư điệt, các ngươi đều dẫn một đội nhân mã đi tập kích bảy chỗ trọng trấn này, chúng ta trực tiếp đánh tới đảo Thiên Bằng.”

Lưu Thanh Phong phân phó.

Dương Tuyết Mai khẽ nhíu lông mày lá liễu, Lưu Thanh Phong thế mà phái nàng đi tấn công một chỗ trọng trấn của Kim Bằng nhất tộc, nàng cho Liễu Thiên Diễm một cái ánh mắt.

Liễu Thiên Diễm ngầm hiểu, thật cẩn thận hỏi: “Liễu tiền bối, đám người Vương đạo hữu thì sao?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận