Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2618: Ma hội

“Hừ, Huyền phù thánh tổ luyện chế Hắc ma huyền linh phù, ra một món linh bảo có thể nhìn thấy dị thường.

Vẻ mặt Triệu Kiền Phong kinh thường. Bọn họ thân là thánh phù cung thủ hạ, trên người cầm theo một ít phù triện. Tấm hắc ma huyền linh phù này là Huyền Phù Thánh Tổ ban cho tiền bối hắn, lưu truyền đến nay.

Hắc ma huyền linh phu có thể phục chế bản thể, tu vi, diện mạo, khí tức và thần thông giông nhau như đúc. Nhưng mà Huyền Phù Thánh Tổ tự mình luyện chế phù triện bậc năm, tự nhiên không giống người thường.

Vừa dứt lời, băng tiết màu đen chợt hóa thành một tấm phù triện ô quang lập lòe.

“Phập” một tiếng trầm nặng, phù triện màu đen. Phù triên màu đen chợt không gió mà tự cháy, đốt thành tro bụi

Thượng Quan Thiên Hoành khinh thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nếu Triệu Kiền Phong còn có loại phù triện này, hắn đã muốn chạy trốn.

Có một tấm Hắc ma huyền linh phù, bọn họ sẽ khó đối phó với hai gã Hóa thần hậu kỳ ma tộc.

Trong mắt Triệu Kiền Phong trần đầy kiêng kị.Thượng Quan Thiên Hoành chính là tế ra duy nhất một món bảo vạt hủy diệt vạn cốt nhân ma. Hiện tại dùng lại, đã hủy diệt Hắc ma huyền linh phù, hắn không dám tới gần Thượng Quan Thiên Hoành.

Hai bên kiêng kị nhau, đề cao cảnh giác.

Đúng lúc này một đạo tiếng địa nổ chấn thiên hám địa vang lên. Một đoàn ô quang thật lớn xuất hiên ở phía xa xa, khói bụi cuồn cuộn.

“Tự bộc!”

Thượng Quan Thiên oành chau mày. Trận đại chiến này qua đi, khẳng định Hóa thần tu sĩ phải chết không ít.

“Thượng Quan đạo hữu, cẩn thận phía sau.”

Một đạo thanh âm người nam dồn dập truyền đến ở bên tai Thượng Quan Thiên Hoành. Vừa dứt lời, một đạo bóng đen không hề có dấu vết xuất hiện ở phía sau Thượng Quan Thiên Hoành, đúng vậy là Triệu Thắng Khải.

Hắn vừa lộ diện, Thượng Quan Thiên Hoành không nói hai lời, Kim giao phủ trong tay bổ về phía sau hắn.

Triệu Thắng Khải hai chưởng giao vào nhau, chặn ở phía đỉnh đầu.

“Khanh!”

Pháo hoa văng khắp nơi, Kim giao phủ bổ và trên cánh tay Triệu Thắng Khải, cắt qua da thịt hắn, mơ hồ có thể thấy được xương trắng.

Một kích Thông thiên linh bảo, uy lực vẫn khá lớn. Nếu đổi thành người tu tiên khácm hai tay đã sướm bị Thương Quan Thiên Hoành chặt bỏ. Nhưng ma tộc sau khi khôi phục bản thể, nhục thân có thể một bước mà cường hóa, chỉ là bị thương mà thôi.

Cánh tay Triệu Thắng Khải dâng lên ma khí cuồn cuộn, che kín Kim giao phủ.

Đúng lúc này, Kim giao phủ chợt sáng lên kim quang chói mắt, chợt trào ra một mảng lớn hỏa diễm màu vàng. Hỏa diễm màu vàng theo cánh tay Triệu Thắng Khải tràn lan ra.

Một cỗ hỏa diễm màu vàng chợt bao phủ thân thể Triệu Thắng Khải, nóng cháy cực nóng để cho hắn phát ra một đạo tiếng hô thống khổ.

Bên ngoài thân hắn ma khí cuồn cuộn trào ra, hỏa diễm màu vàng chợt tán loạn. Bên ngoài thân Triệu Thắng Khải tản mát ra một cỗ cháy khét, trên cánh tay có một đạo vết thương đầy máu lớn, ánh mắt hắn âm trầm.

Một đạo tiếng rồng ngâm đinh tao nhức óc vang lên. Triệu Thắng Khải nghe được thanh âm này, trong mắt lộ ra một chút sợ hãi, thân thể mơ hồ biến mất không thấy.

Ngay sau đó, hắn chợt xuất hiện ở bên người Triệu Kiền Phong, miệng thầm thì chi chít noi không ngừng. Bọn họ nói ngôn ngữ ma tộc, tu sĩ hạ giới căn bản nghe không hiểu.

“Hai gã Hóa thần sơ kỳ tu sĩ có bản lãnh lớn như vậy?”

Triệu Kiền Phong kinh ngạc nói, hắn vốn tưởng rắng Triệu Thắng Khải có thể thoải mái diệt sát hai gã Hóa thần tu sĩ. Tiến đến trợ giúp hắn, ai có thể nghĩ đến Triệu Thắng Khải không địch lại, trốn thoát để hỗ trợ hắn.

Thượng Quan Thiên Hoành hơi hơi sửng sốt, đến tột cùng là ai mà có thể để cho một vị Hóa thần trung kỳ ma tộc e ngại như vậy? Hắn mơ hồ đoán được là Thanh liên tiên lữ.

Hắn chưa kịp tính toán, một đạo độn quang màu xanh xuất hiện ở phía xa xa chân trời. Không quá bao lâu, ánh sáng xanh dừng lại, rõ ràng là một đóa liên hoa pháp tọa màu xanh. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đứng ở mặt trên, thần sắc lạnh lùng.

Độn quang đủ mọi màu sắc từ phía xa xa chân trời bay đến, đều trở lại từ trận doanh

Ma tộc vốn có mười bốn vị Hóa thần tu sĩ, bây giừo còn lại sáu vị, đã chết hơn phân nửa. Nhưng ma tộc chết đi đều là lợi dụng chân ma khí để tiến cấp. Nhân yêu hai tộc cũng tổn thất không nhỏ, bảy vị Hóa thần tu sĩ chết trận, ba vị Hóa thần tu sĩ bị hủy đi nhục thân, còn có mười vị Hóa thần tu sĩ.

Hổ Vân Tiêu, Lỗi Vân Bân, Lý Thước, Chu Hưng Quốc, Lưu Nghiệp, Tần Vân Phong và Thiên Ma Chân Quân chết trận. Tư Đò Thanh, Kim Nguyệt Kiếm Tôn, Phượng Lệ bị hủy đi nhục thân.

Nhục thân ma tộc quá mạnh mẽ, thông thiên linh bảo toàn lực một kích cũng khó diệt sát. Thanh liên tiên lữ, Long Hàm Cơ, Long Tiêu Dai, Thượng Quan Thiên Hoành, Giao Lân và Thiên Hồ Chân Quân thực lực có vẻ mạnh. Ma tộc bên này có Triệu Kiền Phong, Triệu Thắng Khải và Âu Dương Ngọc đều khó đối phó.

Từ chiến quả trước mắt mà thấy, ai cũng chưa từng chiếm tiện nghi quá lớn. Nếu không phải Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đánh lui Triệu Thắng Khải, đúng lúc hỗ trợ Hóa thần tu sĩ khác thì hai tộc nhân yêu tổn thất lớn hơn nữa.

“Các ngươi thật sự muốn chết? Các ngươi thật sự muốn giết bọn ta?”

Triệu Kiền Phong cười lạnh nói. Hắn có thể nói ra giọng điệu này thật ra cũng là tâm sinh kiêng kị. Dù sao bọ họ không có viện binh, tử chiến thì chịu thiệt nhất là ma tộc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận