Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6158: Thu Đình giải thích nghi hoặc (1)

Không ngờ hắn bởi họa được phúc, bất ngờ tu luyện thành hậu thiên linh thể, thân thể cũng được đề cao biên độ lớn.

Vương Anh Kiệt nhìn về phía cây hoa sen kia, phát hiện nó đã chết héo.

Hắn cẩn thận kiểm tra thân thể một lần, chưa phát hiện bất cứ điều gì không khoẻ, cảm giác toàn thân tràn ngập lực lượng.

Hắn ở trong hang động dạo qua một vòng, chưa có phát hiện gì. Hắn thu hồi nước ao, ngoài thân nở rộ hào quang màu vàng, chui vào trong vách đá.

Nửa khắc đồng hồ sau, Vương Anh Kiệt trở lại mặt đất, hắn xuất hiện ở trên một mảng đồng bằng rộng lớn vô cùng.

Vương Anh Kiệt khẽ nhíu mày, một con hỗn độn thú năm màu ngoại hình giống mãnh hổ xuất hiện ở trên một sườn núi nơi xa.

“Rống!”

Hỗn độn thú năm màu phát ra một tiếng gầm gừ vang dội, lao về phía Vương Anh Kiệt.

“Hỗn độn thú năm màu Kim Tiên sơ kỳ, vừa lúc lấy ngươi luyện tập một chút.”

Vương Anh Kiệt nói.

Hắn bấm pháp quyết, ngoài thân nở rộ ra một quầng sáng năm màu, lướt qua thân thể hỗn độn thú năm màu, hỗn độn thú năm màu bị định thân.

Tay phải hắn nắm thành dạng nắm đấm, đánh ra một quyền, đập về phía đầu hỗn độn thú năm màu.

Một tiếng vang trầm cất lên, hỗn độn thú năm màu bay ngược đi, vỡ đầu chảy máu, nặng nề đập lên mặt đất, không còn khí tức.

Vương Anh Kiệt ngây cả người, hắn không nắm giữ Lực pháp tắc, một quyền của chân linh đỉnh cấp không có khả năng tiêu diệt Kim Tiên kỳ hỗn độn thú năm màu, trừ phi là chân linh đỉnh phong.

“Ta tu luyện thành chân linh đỉnh phong rồi?”

Vương Anh Kiệt lẩm bẩm, vẻ mặt kích động.

Hắn chỉ biết thân thể mình được tăng cường rất lớn, nhưng không ngờ, mình thế mà đã tu luyện thành chân linh đỉnh phong.

Hắn ngoài ý muốn tu luyện thành hậu thiên ngũ hành linh thể là năm hạt châu kia, vậy tu luyện thành chân linh đỉnh phong là nguyên nhân gì đây?

Chênh lệch giữa chân linh bình thường, chân linh đỉnh cấp cùng chân linh đỉnh phong rất lớn, tăng lên mỗi bậc đều là một lần tiến hóa của sinh mệnh, cái này cần năng lượng khổng lồ.

Mọi người đều biết tu luyện thành hậu thiên linh thể, hoặc là luyện hóa thiên tài địa bảo, hoặc luyện hóa tiên khí, năm hạt châu kia hiển nhiên là thiên tài địa bảo, nói như vậy, năng lượng khiến Vương Anh Kiệt tu luyện thành chân linh đỉnh phong là hai luồng khí thể cực nóng cực lạnh kia.

Hắn cũng không hiểu đó là cái gì, phải lật xem sách cổ mới biết được.

Vương Anh Kiệt cảm nhận được một lực hút mạnh mẽ ập tới, hư không trước người nổi lên một trận gợn sóng.

“Thất Hồng động thiên sắp đóng cửa rồi!”

Vương Anh Kiệt vội vàng thu hồi thi thể hỗn độn thú năm màu, một lực lượng khổng lồ ập tới, đẩy hắn vào trong hư không.

Vương Anh Kiệt cảm giác trước mắt hoa lên, xuất hiện ở trên không một quảng trường đá diện tích rộng lớn, năm vị Thái Ất Kim Tiên bọn Tào Minh Kính đều có mặt.

Hắn thấy được Vương Thanh Sơn cùng Vương Nhất Đao, cũng thấy được đám người Kỳ Thư Đình.

Vương Anh Kiệt bay tới đáp ở bên người Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Sơn mở miệng hỏi: “Anh Kiệt, không sao chứ?”

Bọn họ sau khi thoát thân, dùng Truyền Tiên Kính liên hệ Vương Anh Kiệt, chậm chạp không có đáp lại, còn tưởng rằng Vương Anh Kiệt thân tử đạo tiêu rồi.

Bây giờ nhìn thấy Vương Anh Kiệt bình an trở về, Vương Thanh Sơn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Cháu không sao.”

Vương Anh Kiệt lắc lắc đầu, nơi này quá nhiều người ngoài, bọn họ về Huyền Ngọc thành lại nói chuyện. Vương Thanh Sơn gật gật đầu, chưa nói cái gì nữa.

Một trăm lẻ năm tu sĩ Kim Tiên tiến vào Thất Hồng động thiên, tổng cộng ba mươi tám người còn sống đi ra, Mộ Dung gia chỉ có Mộ Dung Ngọc Hồng còn sống đi ra. Kỳ Thư Đình, Hà Lượng cùng Lạc Huyên đều còn sống đi ra, Hà Lượng sắc mặt tái nhợt, bộ dáng nguyên khí tổn thương nặng.

Trải qua thống kê, Thiên Minh tộc phái ra hai mươi mốt vị tu sĩ Kim Tiên, có mười một người còn sống đi ra, Phú Sâm thắng lợi. Phú Sâm cười ha ha nhận tiền đặt cược của Thái Ất Kim Tiên khác, nói: “Đa tạ bốn vị đạo hữu.”

“Chúng ta còn có chuyện quan trọng trong người, sẽ không ở lâu, cáo từ.”

Tào Minh Kính lấy ra một chiếc thuyền rồng lóe ra hào quang vàng óng, chở bọn người Tào Viễn Tinh rời khỏi.

Lưu Hỏa tiên tử, Dương Quân Hữu và Chu Tuyết Phù cũng dẫn người rời khỏi Thiên Minh thành, Phú Sâm bảo tu sĩ Kim Tiên tiến vào Thiên Minh điện, nộp lên tiên dược tiên quả.

---

Huyền Ngọc thành, một tòa trang viên yên tĩnh.

Bạch Linh Nhi cùng Vương Thu Đình ngồi ở bên cạnh một cái bàn trà màu xanh, đang nói cái gì.

Vương Thu Đình trước mắt là Chân Tiên hậu kỳ, nàng đọc thuộc điển tịch gia tộc, tộc nhân gọi nàng là Tàng Kinh Các di động.

“Mẹ, cha còn chưa trở về sao?”

Vương Thu Đình mở miệng hỏi.

“Còn chưa, yên tâm đi! Lấy bản lãnh của cha con, lại thêm bảo vật chàng ấy mang theo, sẽ không có chuyện gì.” Bạch Linh Nhi nói.

Vừa dứt lời, một tiếng bước chân rất khẽ vang lên, Vương Thanh Sơn cùng Vương Anh Kiệt đi vào.

Bọn họ đi theo Tào Minh Kính quay về Vân Lang thành, nộp lên một bộ phận tiên dược, sau đó truyền tống trở lại.

“Anh Kiệt đến rồi, mau ngồi.”

Bạch Linh Nhi gọi Vương Anh Kiệt ngồi xuống.

“Anh Kiệt, nói một chút với ta tình hình cháu sau khi tách ra với chúng ta.” Vương Thanh Sơn nói.

Vương Anh Kiệt gật gật đầu, cho dù Vương Thanh Sơn không hỏi, hắn cũng sẽ nói.

Hắn một năm một mười nói một lần tình huống trải qua, Vương Thanh Sơn cùng Bạch Linh Nhi nghe xong, vẻ mặt đầy hoang mang.

Bạn cần đăng nhập để bình luận