Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6285: Uy lực ba chiêu

Bọn họ rời khỏi Vân Lang thành, tới một mảng dãy núi liên miên chập trùng, nơi này cách Vân Lang thành cũng không xa, lấy độn tốc của tu sĩ Kim Tiên, chỉ là chuyện trong mấy nhịp thở.

Tào Ngọc Phượng cùng thiếu phụ váy vàng đứng ở trên một ngọn núi cao thế núi hiểm trở, Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Mộ Dung Nhất Long đứng ở một mảnh đất rộng rãi, thanh niên áo đỏ đứng cách đó không xa, bốn người cách nhau khá xa.

Thanh niên áo đỏ lật bàn tay phải, hào quang màu đỏ lóe lên, một cây trường kiếm lóe ra hào quang màu đỏ xuất hiện trên tay, đây là một món trung phẩm tiên khí.

Một tiếng kiếm rít chói tai vang lên, trường kiếm màu đỏ nhẹ nhàng chớp lên, tay phải thanh niên áo đỏ nở rộ hào quang màu đỏ, chợt hiện ra một dòng dung nham màu đỏ.

“Ba vị đạo hữu cẩn thận, đừng cho rằng tu luyện thành chân linh đỉnh phong thì nhất định có thể cứng rắn đối kháng Dung Nham pháp tắc đại thành.”

Thanh niên áo đỏ nhắc nhở, thoải mái nói ra tình huống của mình.

“Dung Nham pháp tắc đại thành!”

Sắc mặt Vương Trường Sinh không thay đổi, dù sao cũng là đệ tử hạch tâm của Thái Bạch kiếm tông, pháp tắc tu luyện đến đại thành hợp tình hợp lý.

Thanh niên áo đỏ vung cổ tay, ba đạo kiếm quang màu đỏ quét ra, lao thẳng đến ba người bọn Vương Trường Sinh.

Kiếm quang màu đỏ còn chưa tới gần người, mặt đất tự bốc cháy, hơn nữa xé rách ra, ánh lửa ngập trời.

Mộ Dung Nhất Long tung một cú đấm, một nắm đấm khổng lồ màu vàng lóe lên, nghênh đón, va chạm với một đạo kiếm quang màu đỏ.

Một tiếng nổ qua đi, nắm đấm khổng lồ màu vàng bị kiếm quang màu đỏ chém thành hai nửa, nháy mắt đã đến trước mặt Mộ Dung Nhất Long.

Mộ Dung Nhất Long không hề sợ hãi, nắm tay phải nở rộ hào quang vàng óng, nghênh đón, đánh nát kiếm quang màu đỏ, một dòng dung nham màu đỏ bao phủ thân thể hắn, lấy hắn làm trung tâm, phạm vi mười vạn dặm hóa thành một mảng dung nham màu đỏ.

Một vòng sáng màu trắng sáng lên, bốc lên một làn khói trắng, dung nham nguội đi, hiện ra bóng người Mộ Dung Nhất Long, ngoài thân hắn bao phủ một màn hào quang màu vàng linh quang ảm đạm, tay phải có một vết máu mờ nhạt.

Chỉ một đạo kiếm quang đã đả thương Mộ Dung Nhất Long, có thể thấy được thực lực thanh niên áo đỏ cao.

Một bên khác, hai tay Vương Trường Sinh hướng về hư không vạch một cái, một hình ảnh Thái Cực thật lớn hiện ra.

Kiếm quang màu đỏ đánh lên hình ảnh Thái Cực, hình ảnh Thái Cực nhanh chóng chuyển động, nghiền nát kiếm quang màu đỏ.

“Âm Dương pháp tắc đại thành!”

Thiếu phụ váy vàng kinh ngạc nói, nhìn Vương Trường Sinh thêm một cái.

Uông Như Yên thì triệu ra một cái ô báu lóe ra hào quang màu lam, lơ lửng ở đỉnh đầu, buông xuống một màn nước màu lam, bảo vệ nàng.

Uông Như Yên mặc vào một bộ trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, hơn nữa lấy ra một cây đàn tỳ bà màu lam, ngón tay lướt qua dây tỳ bà, từng làn sóng âm màu lam quét ra.

Kiếm quang màu đỏ khí thế cao vút, thoải mái đánh tan từng làn sóng âm màu lam, chém lên màn nước màu lam, màn nước màu lam lõm xuống, một dòng nham thạch nóng chảy màu đỏ nổ tung, bao phủ bóng người Uông Như Yên, sương trắng tràn ngập.

Không qua bao lâu, một vòng sáng màu trắng thổi quét ra, nham thạch nóng chảy màu đỏ chậm rãi tan đi, màn nước màu lam tan vỡ, Uông Như Yên mặc Hỗn Độn giáp trụ, cũng không có gì đáng ngại.

Trong ba người, Vương Trường Sinh nắm giữ Âm Dương pháp tắc, là thoải mái nhất.

“Kế tiếp là Kiếm pháp tắc, đừng dùng thân thể cứng rắn đối kháng.”

Thanh niên áo đỏ nhắc nhở, vung tay phải, trường kiếm màu đỏ rời tay, lơ lửng ở đỉnh đầu của hắn.

Hắn bấm kiếm quyết, trường kiếm màu đỏ nhẹ nhàng vung lên một cái, một mảng lớn kiếm khí màu đỏ thổi quét ra, lao thẳng đến ba người bọn Vương Trường Sinh.

Kiếm khí màu đỏ dày đặc ở nửa đường kết hợp một thể, hóa thành ba thanh kiếm khổng lồ lóe ra hào quang màu đỏ, trời sập đất nứt, mặt đất xuất hiện ba vết nứt thật lớn.

Thanh kiếm khổng lồ đánh lên hình ảnh Thái Cực, hình ảnh Thái Cực nhất thời tỏa sáng, bắt đầu nhanh chóng chuyển động.

Một tiếng nổ lớn vang lên, thanh kiếm khổng lồ nổ tung, hóa thành vô số đạo kiếm khí màu đỏ sắc bén, lục tục đánh về phía Vương Trường Sinh, đều bị hình ảnh Thái Cực cản lại.

Mộ Dung Nhất Long vung hai nắm đấm, theo một đợt tiếng xé gió chói tai vang lên, những nắm đấm khổng lồ màu vàng bắn ra.

Một đợt tiếng nổ vang lên, thanh kiếm khổng lồ chém vỡ nắm đấm khổng lồ màu vàng đánh tới, nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt Mộ Dung Nhất Long.

Mộ Dung Nhất Long đã mặc vào một bộ trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ, đây là Mộ Dung gia dùng số tiền lớn thu mua được.

Hắn tung một cú đấm, va chạm với thanh kiếm khổng lồ, một tiếng vang trầm cất lên, trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ vỡ ra một lỗ thủng, nắm tay phải Mộ Dung Nhất Long có thêm một vết thương thật dài, mơ hồ có thể thấy được xương. Nếu không phải trung phẩm Hỗn Độn giáp trụ cản lại không ít thương tổn, cái tay này của hắn đã không còn.

Sắc mặt Mộ Dung Nhất Long có chút khó coi, khó trách đối phương không để hắn vào mắt, hai bên chênh lệch không phải lớn bình thường.

Uông Như Yên lấy ra một quả cầu kim loại lóe ra hào quang vàng óng, đánh vào một đạo pháp quyết, quả cầu kim loại nhất thời nở rộ hào quang vàng óng, hóa thành một vệ sĩ giáp vàng hình thể thật lớn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận