Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5539: Hàng phục chân linh (1)

Điệp Vi đang muốn làm phép ngăn cản, tiếng đàn dồn dập, phạm âm vang dội, tiếng thú rống quái dị lục tục vang lên.

Nàng cảm giác đầu váng mắt hoa, đứng cũng đứng không vững.

Bốn người bọn Cưu Vô Ảnh cũng chịu ảnh hưởng, khí huyết cuồn cuộn.

Điệp Vi bị nắm đấm khổng lồ màu lam đánh trúng, nhất thời hóa thành sương máu đầy trời, một con Hổ Phượng Điệp cỡ nhỏ bay ra khỏi cơ thể, một luồng hào quang màu đen từ trên trời giáng xuống, bao phủ Hổ Phượng Điệp cỡ nhỏ, cuốn vào trong miệng Vương Thiền không thấy nữa.

Hơn mười vị tu sĩ Đại Thừa bọn Vương Trường Sinh, Uông Như Yên hiện ra, vẻ mặt bọn họ lạnh lùng. Vương Mộng Ly sau khi mở một khiếu, thi triển ảo thuật, uy lực đề cao không ít.

Nàng ở phụ cận Thanh Liên đảo huyễn hóa ra một tòa “Thanh Liên đảo”, Vương Trường Sinh cũng không phát hiện được khác thường, càng đừng nói năm người bọn Cưu Vô Ảnh.

Vương Trường Sinh giơ tay phải, một đạo hào quang màu đen bay ra, nháy mắt biến mất không thấy. Đám người Uông Như Yên ùn ùn triệu ra bảo vật, công kích bốn người bọn Cưu Vô Ảnh.

Cưu Vô Ảnh triệu ra một tấm gương nhỏ lóe ra hào quang màu bạc, đánh vào một đạo pháp quyết, mặt gương tỏa sáng, phun ra một mảng hào quang màu bạc bao phủ về phía bảo vật lao tới.

Huyền Thiên chi bảo Định Linh Kính, có thể định thân bảo vật.

Mười mấy món bảo vật lóe ra linh quang va chạm vào hào quang màu bạc, ùn ùn dừng ở giữa không trung.

Diệt Hồn Bàn hiện ra ở hư không đỉnh đầu bốn người bọn Cưu Vô Ảnh, sau khi xoay vù vù, một mảng lớn hào quang màu đen mảnh khảnh, như những thanh kiếm màu đen sắc bén, lao thẳng đến bọn họ.

Bốn người bọn Cưu Vô Ảnh muốn tránh đi, một luồng lực lượng không gian mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, giam cầm bọn họ, không thể động đậy, đồng thời tiếng đàn trở nên dồn dập.

Trước mặt Diệu Đức đại sư lơ lửng một cái mõ màu vàng, đánh vào một đạo pháp quyết, cái mõ truyền ra từng đợt phạm âm, hắn bắt đầu niệm kinh Phật.

Hào quang màu đen dày đặc lục tục đánh lên trên thân bốn người bọn Cưu Vô Ảnh, truyền ra một đợt tiếng kêu thê thảm, thân thể bốn người run lên, mặt lộ vẻ thống khổ, bọn họ cảm giác thần hồn sắp tán loạn.

Chân linh có thể cứng đối cứng Huyền Thiên chi bảo, nhưng không có cách nào cứng đối cứng thần hồn công kích.

Một đợt thanh âm sóng triều tận trời vang lên, lượng lớn nước biển từ bốn phương tám hướng dâng trào đến, thanh thế to lớn.

Ô Phong há mồm phun ra một ngọn lửa màu vàng, nghênh đón.

Ngọn lửa màu vàng va chạm với nước biển, bộc phát ra một mảng lớn sương mù màu trắng.

Một đạo hào quang xanh lá như ẩn như hiện từ trong sương mù bay ra, lao thẳng đến Ngưu Miểu.

Ngưu Miểu còn chưa kịp tránh đi, phạm âm ghé vào tai hắn vang lên, hắn nhất thời cảm giác pháp lực vận chuyển khó khăn.

Hào quang xanh lá nhập vào trong mắt Ngưu Miểu, truyền ra một tiếng hét thảm, hai tay hắn ôm đầu, ngã xuống.

Cùng lúc đó, Nghê Thiên Long bấm pháp quyết, ngoài thân tràn ra một quầng sáng vàng óng, nhanh chóng lướt qua thân thể ba người bọn Cưu Vô Ảnh.

Thiên Huyễn Thần Quang!

Bọn họ cảm giác một đợt trời đất xoay chuyển, xuất hiện ở một mảng không gian linh khí dư thừa.

“Không ổn! Ảo thuật!”

Cưu Vô Ảnh kinh hãi biến sắc.

Ở trong mắt đám người Vương Trường Sinh, sau khi quầng sáng màu vàng lướt qua thân thể ba người bọn Cưu Vô Ảnh, ánh mắt ba người bọn Cưu Vô Ảnh liền dại ra.

“Bọn hắn đã rơi vào trong ảo thuật, trong thời gian ngắn hẳn là không thể giãy thoát, mau ra tay giết bọn hắn.”

Nghê Thiên Long mở miệng nói.

Ngón trỏ tay phải Vương Trường Sinh sáng lên hào quang màu lam chói mắt, một tiếng xé gió chói tai vang lên, một dải cầu vồng màu lam bắn ra, lưu lại ở trên không trung một vệt trắng, lao thẳng đến Cưu Vô Ảnh.

Ngực Cưu Vô Ảnh sáng lên một mảng hào quang màu bạc lóa mắt, đôi mắt hắn khôi phục bình thường, chỉ thấy ngực hắn có một tấm ngọc bội màu bạc hình tròn, linh khí kinh người.

Huyền Thiên chi bảo Huyễn Nguyệt Bội, bảo vật khắc chế ảo thuật, cướp trên tay đại tộc nào đó.

Ngoài thân Cưu Vô Ảnh nở rộ hào quang màu đen, khôi phục bản thể, hóa thành một con Quỷ Cưu hình thể thật lớn.

Quỷ Cưu há mồm phun ra một làn sóng âm màu đen, đồng thời nhẹ nhàng vỗ cánh, một lốc xoáy xám xịt thổi quét ra.

Sóng âm màu đen và cầu vồng màu lam va chạm, nháy mắt tán loạn, cầu vồng màu lam đánh tan lốc xoáy màu xám, xuyên thủng cánh trái của Quỷ Cưu, máu chảy không ngừng, lượng lớn linh vũ rụng xuống.

Móng vuốt phải của Quỷ Cưu hướng về hư không vỗ một phát, hư không trên đỉnh đầu Vương Trường Sinh nổi lên một trận gợn sóng, một cái móng vuốt chim thật lớn tối đen như mực bỗng dưng hiện lên, bổ về phía thiên linh cái Vương Trường Sinh.

Ngoài thân Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, thân thể biến thành màu xanh nước biển, giống như nước biển ghép lại thành, móng vuốt chim màu đen xuyên thủng thân thể hắn, chưa chảy ra một chút máu tươi nào.

Chính Lập Vô Ảnh, độc môn thần thông chân linh nắm giữ Vương Trường Sinh tu luyện thành, bỏ qua đại bộ phận thuật pháp cùng bảo vật công kích.

Thi triển một thần thông này, một ít bảo vật hoặc thần thông ít thịnh hành mới có thể thương tổn đến Vương Trường Sinh, ví dụ như thần hồn công kích, ảo thuật và Diệt Tiên Châu vân vân.

Đương nhiên, một thần thông này có liên quan với cảnh giới của Vương Trường Sinh, nếu là có người dùng tiên khí đối phó hắn, vẫn có thể giết hắn, nhưng hạ giới không có tu sĩ nào có thể vận dụng tiên khí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận