Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2396: Uy lực của linh bảo Thiên Quỷ Phiên (1)

Bọn họ còn chưa rơi xuống đất, chim tước lửa màu đỏ đã húc vào trên người bọn họ.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên qua đi, ngọn lửa hừng hực bao phủ bóng dáng ba người bọn Triệu Hằng Bân.

Một cây côn khổng lồ chống trời từ trên trời giáng xuống, như một ngọn núi lớn nguy nga, đập về phía biển lửa màu đỏ.

Ầm ầm ầm nổ, cây côn khổng lồ chống trời nhập vào biển lửa màu đỏ, lửa văng khắp nơi.

Chỉ nghe một tiếng hét thảm, hai thi thể không đầu từ trong biển lửa rơi ra, một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cứ thế ngã xuống. Triệu Hằng Bân từ trong biển lửa màu đỏ bay ra, sắc mặt tái nhợt, trong mắt tràn đầy sợ hãi sắc.

Trấn Linh Hống độc môn thần thông của Trấn Hải Viên uy lực thật lớn, hắn bó tay không có cách nào.

Trấn Hải Viên đứng trên ngọn sóng lớn cao mấy trăm trượng, ngửa mặt lên trời rít gào, trong mắt lộ ra hung quang nhìn Triệu Hằng Bân.

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, Vương Thanh Sơn bay ngược đi, phun ra một ngụm máu tươi lớn, chín cây Thanh Ly Kiếm linh quang ảm đạm, lắc lư lên xuống, hiển nhiên linh tính của Thanh Ly Kiếm bị hao tổn.

Cho dù có hai kiện linh bảo trong tay, Vương Thanh Sơn lấy một địch năm, đối phương còn chuyên môn mang theo pháp bảo dơ bẩn phi kiếm, Vương Thanh Sơn căn bản đánh không lại.

Trên trời truyền đến một tràng tiếng sấm sét thật lớn, một con lôi giao màu bạc dài hơn trăm trượng từ bên trong đám mây sấm chớp bay ra, đánh về phía Vương Thanh Sơn.

Thẩm Hạo Nhiên biến đổi pháp quyết, Sát Huyết Hồ bùng nổ ra hào quang màu máu chói mắt, phun ra ngọn lửa màu máu hừng hực, hóa thành một con mãng xà khổng lồ màu máu dài hơn ba mươi trượng, hướng thẳng đến Vương Thanh Sơn.

Ba tu sĩ Nguyên Anh bọn Diễm Tông ùn ùn khống chế pháp bảo công kích Vương Thanh Sơn, công kích dày đặc phong kín đường lui của Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn hít sâu một hơi, bắt kiếm quyết, Thanh Liên Kiếm bay lên trời, chợt mơ hồ, một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám...

Rất nhanh, mấy trăm kiếm ảnh màu xanh đã xuất hiện ở quanh thân Vương Thanh Sơn.

“Đi.”

Theo một tiếng của Vương Thanh Sơn hạ xuống, kiếm ảnh màu xanh dày đặc bắn nhanh ra bốn phương tám hướng.

Ầm ầm ầm!

Sau một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, các loại linh quang đan xen, sóng khí mạnh mẽ hất bay Vương Thanh Sơn.

Hắn còn chưa đứng vững thân thể, đỉnh đầu sáng lên một đạo hào quang màu bạc, một ngọn núi hào quang màu bạc lập lòe hiện ra, ngọn núi màu bạc chợt toát ra vô số hồ quang màu bạc, hình thể tăng vọt, hóa thành một ngọn núi lớn màu bạc cao hơn trăm trượng, bị vô số hồ quang màu bạc bao lấy, như một ngọn núi thiên lôi.

Ngọn núi lớn màu bạc chưa nện xuống, một mảng lớn hồ quang màu bạc đã bay ra, bổ về phía Vương Thanh Sơn.

Trên người Vương Thanh Sơn lao ra một kiếm ý kinh người, quanh thân chợt toát ra vô số hào quang màu xanh, linh quang lóe lên, hào quang màu xanh dày đặc hóa thành từng đạo kiếm khí màu xanh sắc bén vô cùng, kiếm khí màu xanh dày đặc đón đỡ hồ quang màu bạc.

Ầm ầm ầm!

Một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, hồ quang màu bạc bị kiếm khí màu xanh dày đặc chém vỡ nát, ngọn núi màu bạc nhanh chóng nện xuống.

Vương Thanh Sơn không chút hoang mang, phun ra một ngọn lửa màu xanh, chính là Thanh Liên Nghiệp Hỏa.

Thanh Liên Nghiệp Hỏa vừa hiện thân, nhiệt độ hư không chợt tăng cao.

Thanh Liên Nghiệp Hỏa đánh lên ngọn núi màu bạc, nhanh chóng lan tràn ra, tốc độ ngọn núi lớn màu bạc rơi xuống chậm đi không ít.

Thanh Liên Kiếm nở rộ ra hào quang màu xanh chói mắt, tiếng kiếm ngân vang cao vút, hóa thành một cầu vồng màu xanh đánh về phía ngọn núi màu bạc.

Ầm ầm ầm!

Ngọn núi màu bạc bay ngược đi, mặt ngoài xuất hiện một ít vết nứt nhỏ.

“Phá cho ta!”

Vương Thanh Sơn quát to một tiếng, chín cây Thanh Ly Kiếm hóa thành chín dải cầu vồng màu xanh, lao thẳng đến ngọn núi màu bạc.

Một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, ngọn núi màu bạc bị chém vỡ nát, bụi đất bay lên.

Không gian trên đỉnh đầu Vương Thanh Sơn nổi lên dao động, sáng lên một đạo lôi quang màu bạc, hiện ra một cái bát màu bạc to bằng bàn tay, ngoài thân bát bao phủ lượng lớn hồ quang màu bạc.

Cái bát màu bạc còn chưa hạ xuống, Vương Thanh Sơn hóa thành nhiều đốm sáng màu xanh biến mất.

Vương Thanh Sơn lật bàn tay, một tấm gương hào quang màu vàng lập lòe xuất hiện trên tay, chính là Huyền Hoàng Kính.

Mặt gương sáng lên một đạo hào quang màu vàng loá mắt, phun ra một mảng lớn quầng sáng màu vàng, bao phủ về phía cái bát màu bạc.

Cái bát màu bạc va chạm vào quầng sáng màu vàng, nhất thời hóa đá.

Một mảng lớn kiếm khí màu xanh từ trên trời giáng xuống, chém cái bát màu bạc hóa đá vỡ nát.

Ầm ầm ầm!

Một tràng tiếng nổ thật lớn vang lên, nước biển trong phạm vi mười mấy dặm cuộn ngược, hình thành một màn nước thật lớn, úp ngược Vương Thanh Sơn ở bên trong.

Trên tay bốn người bọn Thẩm Hạo Nhiên đều nắm một cây cờ phướn màu lam nhạt. Bọn họ đã thay đổi sách lược, tính vây khốn Vương Thanh Sơn trước, giải quyết người khác, Trấn Hải Viên quá vướng chân vướng tay, nếu không phải nó vài lần thi triển Trấn Linh Hống, cắt ngang đám người Thẩm Hạo Nhiên làm phép, bọn họ đã giết chết Vương Thanh Sơn.

Thiên Lôi cư sĩ nhìn về phía đám người Vương Thanh Linh, sắc mặt lạnh lùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận