Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7160: Vương Trường Sinh xuất quan (1)

Người tầm bảo đều biết Thương Khung đảo là hiểm địa số một Thương Khung tiên vực, chẳng qua rất nhiều người tầm bảo không có bối cảnh mạnh mẽ, vì có thể tiến thêm một bước, chỉ có thể đi hiểm địa tầm bảo.

Một đạo độn quang xuất hiện ở phía chân trời xa xa, nhanh chóng bay tới nơi này.

Độn quang thu liễm, hiện ra bóng người Vương Linh Nhân.

Theo ánh mắt Vương Linh Nhân nhìn lại, có thể nhìn thấy một hòn đảo cực lớn nổi ở trên mặt biển.

“Ruộng bể nương dâu, nơi này thế mà có thêm một hòn đảo.”

Vương Linh Nhân lẩm bẩm.

Nàng tựa như phát hiện cái gì, khẽ nhíu lông mày lá liễu, ngoài thân nở rộ hào quang màu lam, lặn vào đáy biển.

Đến chỗ sâu trong đáy biển, nàng lấy ra một hạt châu lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, hạt châu màu lam hóa thành một màn nước màu lam dày đặc, bao phủ toàn thân nàng.

Một nửa khắc đồng hồ sau, một đạo độn quang màu xanh xuất hiện ở phía chân trời xa xa, nhanh chóng bay tới tới nơi này.

Không qua bao lâu, độn quang màu xanh dừng lại, độn quang thu liễm, hiện ra một đài sen màu xanh thật lớn, Vương Nhất Nhị, Vương Vân Nguyệt, Vương Hoa Duyệt... mười mấy vị Đại La Kim Tiên đứng ở bên trên.

“Nơi này chính là Thương Khung đảo?”

Vương Nhất Nhị nói.

“Không sai, chính là nơi này.”

Vương Vân Nguyệt nói, cầm trên tay một tấm da thú màu xanh.

“Cẩn thận một chút, đừng sơ ý.”

Vương Nhất Nhị dặn dò, khống chế đài sen màu xanh hướng về Thương Khung đảo bay đi.

Ở sâu trong đáy biển, trên tay Vương Linh Nhân nâng một hạt châu màu xanh, khóe miệng giật giật vài cái.

“Ta là có thù oán với Vương gia sao! Ta lưu lại nhiều chỗ hậu thủ, bốn chỗ bị Vương gia phát hiện rồi.”

Vương Linh Nhân nhíu mày nói.

Nàng là Phù Nguyệt Đạo Tổ chuyển thế, nghiêm khắc mà nói là cá thể mới, kế thừa ký ức của Phù Nguyệt Đạo Tổ.

Nàng lưu lại nhiều chỗ hậu thủ ngầm, hậu thủ khác nhau, cường độ cấm chế không giống nhau, đây là thuận tiện mình tới lấy. Một chỗ hậu thủ này là một chỗ hậu thủ mạnh nhất, gửi tài nguyên tu tiên nhiều nhất, lấy tu vi cùng thực lực bây giờ của nàng, cũng không có mười phần nắm chắc phá vỡ cấm chế.

Nàng lộ vẻ mặt trầm ngâm, lấy thực lực bây giờ của nàng, chưa chắc là đối thủ của bọn Vương Nhất Nhị, cho dù đánh thắng được bọn Vương Nhất Nhị, nàng cũng không có mười phần nắm chắc mở ra cấm chế.

Vương Thu Lâm đã tiến vào Đạo Tổ, thuật bói toán càng lợi hại hơn, Vương Linh Nhân ra tay tranh bảo, có xác suất rất lớn bị Vương Thu Lâm thôi diễn ra, vậy không dễ xử lý.

“Mà thôi, lấy địa vị của ta ở Vương gia, tiến vào Đạo Tổ chỉ là vấn đề thời gian.”

Vương Linh Nhân thở dài nói, rời khỏi nơi này.

Có tài nguyên tu tiên của một chỗ hậu thủ này, tu vi của nàng tăng lên nhanh hơn, có thể tiến vào Đạo Tổ nhanh hơn. Nếu không có, tốc độ tu luyện sẽ chậm đi rất nhiều, tiến vào Đạo Tổ chỉ là vấn đề thời gian.



Thời gian thấm thoát, năm trăm vạn năm trôi qua.

Hỗn Độn đại lục, Thanh Liên tiên đảo.

Thanh Liên phong, cửa gian mật thất nào đó mở ra, Vương Trường Sinh đi ra.

Tiên Hỗn đại chiến kết thúc hơn một ngàn vạn năm rồi, Vương Trường Sinh tiềm tu hơn một ngàn vạn năm, bổn nguyên lực càng thêm dư thừa, có thể cân nhắc mở bổn nguyên pháp tắc thứ ba.

Thất Hồng Đạo Tổ cho Vương Trường Sinh một bộ đại trận bậc năm Ngũ Nguyên Hóa Tiên đại trận, có trận này trong tay, Đạo Tổ bình thường mở năm bổn nguyên pháp tắc đầu tiên không thành vấn đề, giống Vương Trường Sinh loại Đạo Tổ mở hai chí tôn bổn nguyên pháp tắc này, không thể chống đỡ hắn mở năm bổn nguyên pháp tắc đầu tiên, mở bổn nguyên pháp tắc thứ ba không có vấn đề.

Dựa theo Thất Hồng Đạo Tổ nói, di tàng hoặc di chỉ của cổ Tiên Đình, có tiên trận lợi hại hơn Ngũ Nguyên Hóa Tiên đại trận, có thể phụ trợ Đạo Tổ mở càng nhiều bổn nguyên pháp tắc hơn.

Vương Trường Sinh đã sớm phân phó xuống, bảo tộc nhân lưu ý di tàng cùng di chỉ của cổ Tiên Đình.

Hắn đi ra ngoài, tới bên ngoài, nhìn thấy Uông Như Yên đang cùng Vương Thanh Bách ngồi ở trong đình đá nói chuyện phiếm.

Vương Thanh Bách đã ngưng tụ ra đạo cơ, chuẩn bị mở bổn nguyên pháp tắc thứ hai.

“Cha, ngài xuất quan rồi.”

Vương Thanh Bách cười chào hỏi.

“Con cô đọng ra đạo cơ rồi chứ? Có việc vui gì sao?”

Vương Trường Sinh thuận miệng hỏi, đi qua.

“Thanh Bách đã sớm ngưng tụ ra đạo cơ, vẫn luôn bế quan tiềm tu, chuẩn bị mở bổn nguyên pháp tắc thứ hai. Một lần này, nó muốn mở Thời Gian bổn nguyên pháp tắc, tới thỉnh giáo ta.”

Uông Như Yên mở miệng nói.

“Cha, bọn Nhất Nhị ở Thương Khung tiên vực phát hiện một chỗ hậu thủ của Phù Nguyệt Đạo Tổ, có hai món trung phẩm đạo khí cùng mười mấy món hạ phẩm đạo khí, còn có hai bộ tiên trận bậc năm, hơn tám ngàn món tiên tài bậc năm, mười tấm tiên phù bậc năm, năm bình tiên đan bậc năm.”

Vương Thanh Bách hưng phấn nói.

“Lại là Phù Nguyệt Đạo Tổ? Tính ra, chúng ta phát hiện ba chỗ hậu thủ của nàng ấy rồi nhỉ?”

Vương Trường Sinh nói.

“Không chỉ thế, bốn chỗ. Trước đó, bọn Nhất Nhị ở đáy biển nơi nào đó của Di La tiên vực cũng phát hiện một chỗ hậu thủ của Phù Nguyệt Đạo Tổ, đạt được hơn ba ngàn món tiên tài bậc năm. Bốn chỗ hậu thủ này của Phù Nguyệt Đạo Tổ, tiên tài bậc năm đạt được cộng lại vượt qua một vạn, quý giá nhất là có hai món trung phẩm đạo khí, trong đó có một món đạo khí phòng ngự.”

Uông Như Yên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận