Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5100: Thanh Sơn bế quan trùng kích Đại Thừa

Kim Hiến nhíu mày, nói: “Cửu Diễm Hoa ba vạn năm? Ta lập tức liên hệ trong tộc hỏi một câu, Thạch phu nhân, Long đạo hữu có thể chống đỡ bao lâu?”

“Lấy tình huống của hắn, chậm thì một tháng, lâu thì mấy tháng, ta có biện pháp có thể lùi lại thời gian nguyền rủa này phát tác, cần nhiều loại linh dược điều phối đan dược, đây là danh sách, nhiều lắm chống đỡ ba năm.”

Thiếu phụ váy tím lấy ra một ngọc giản màu tím, đưa cho Vương Như Ý.

...

Kim Yết tộc cùng Vu tộc là quan hệ đối địch, nhiều năm trôi qua, tu sĩ Kim Yết tộc khá quen thuộc đối với chú thuật của Vu tộc, không phải chú thuật quá khó giải quyết, tu sĩ Kim Yết tộc có biện pháp giải được.

Thần thức Vương Như Ý đảo qua, nhíu chặt lông mày lá liễu, nhìn về phía Kim Hiến, nói: “Kim đạo hữu, mời ngươi hỗ trợ, ta chắc chắn thâm tạ.”

“Long phu nhân lời này khách khí rồi, không có các ngươi, lão phu cùng Thạch đạo hữu đã sớm bị giết, Kim Yết tộc chúng ta sẽ toàn lực hỗ trợ.”

Kim Hiến nghiêm mặt nói, tiếp nhận ngọc giản màu tím, thần thức đảo qua, nhíu mày.

Hắn liên hệ tộc nhân, phái bọn họ thu thập tài liệu trên danh sách.

Cửu Diễm Hoa sẽ chỉ sinh trưởng ở trong quần thể núi lửa, hoàn cảnh bình thường không thể bồi dưỡng ra Cửu Diễm Hoa.

Không đến thời gian một chén trà, Kim Hiến đã thu được tộc nhân báo cáo.

“Vương phu nhân, kho báu trong tộc chúng ta không có Cửu Diễm Hoa ba vạn năm, ta phái người đi nơi khác tìm, ngươi yên tâm, chuyện của bằng hữu chính là chuyện của Kim Yết tộc chúng ta.”

Kim Hiến vẻ mặt nghiêm túc.

“Ta biết có một chỗ có thể có Cửu Diễm Hoa ba vạn năm, nhưng nơi đó rất nguy hiểm.”

Thiếu phụ váy tím lộ vẻ mặt khó xử.

“Thạch phu nhân mau nói, chỉ cần có thể cứu phu quân ta, nơi nguy hiểm nữa ta cũng muốn xông vào một lần.”

Vương Như Ý vội vàng mở miệng hỏi, vẻ mặt đầy chờ mong.

“Kim Diễm khư, nơi đó là một chỗ chiến trường thượng cổ, lưu lại không ít cấm chế, rất nhiều núi lửa. Thế này cũng chưa tính là gì, nơi đó là địa bàn của Hư Linh tộc, Hư Linh tộc và Kim Yết tộc chúng ta cũng không hợp nhau.”

Thiếu phụ váy tím chậm rãi nói.

“Cho ta bản đồ Kim Diễm khư, ta lập tức đi tìm Cửu Diễm Hoa.”

Vương Như Ý nghiêm mặt nói.

“Thạch phu nhân, ngươi ở lại chỗ này chiếu cố Long đạo hữu, ta cùng Long phu nhân đi tìm Cửu Diễm Hoa, mặc kệ trả giá bao nhiêu, nhất định phải giải chú thuật.”

Kim Hiến phân phó.

“Kim đạo hữu yên tâm, nếu không phải Long đạo hữu cùng Long phu nhân, huyền tổ phụ đã gặp nạn, ta sẽ chiếu cố tốt bọn họ, các ngươi cẩn thận một chút.”

Thiếu phụ váy tím lấy ra một tấm da thú màu xanh, đưa cho Vương Như Ý, nói: “Đây là bản đồ tuyến đường ta ngày xưa tra xét Kim Diễm khư, đánh dấu màu vàng đại biểu cấm chế, đánh dấu màu đỏ đại biểu có yêu thú mạnh mẽ, đánh dấu màu xanh đại biểu linh dược, hy vọng có thể giúp ngươi.”

“Đa tạ, Thạch phu nhân, trung phẩm thông thiên linh bảo này tặng cho ngươi, cứu được phu quân ta, ta có thâm tạ khác. Ta là một luyện khí sư bậc bảy, chỉ cần có tài liệu, trung phẩm thông thiên linh bảo cùng con rối thú bậc bảy đều có thể luyện chế ra.”

Vương Như Ý cảm ơn một tiếng, lấy ra một cây loan đao lóe ra hào quang màu đỏ, đưa cho thiếu phụ váy tím.

Nàng là bày ra giá trị của mình, nàng sẽ không gửi gắm hy vọng vào Kim Yết tộc nhân nghĩa, người cùng người giao tiếp, ích lợi là thưc tế nhất.

Kim Yết tộc giỏi về chăn nuôi linh thú, không am hiểu luyện khí.

Nàng có thể luyện chế ra trung phẩm thông thiên linh bảo, còn chưa thể luyện chế ra con rối thú bậc bảy.

Thiếu phụ váy tím chối từ, không lay chuyển được Vương Như Ý kiên trì mãi, nàng thu lấy.

Vương Như Ý cùng Kim Hiến rời khỏi, thiếu phụ váy tím lưu lại chiếu cố Long Thanh Phong.

...

Thiên Dương sa hải là một sa mạc thật lớn, cát vàng đầy trời, cuồng phong từng trận.

Hướng tây nam Thiên Dương sa hải, một mảng hải vực xanh thẳm mênh mông vô bờ.

Một hòn đảo thật lớn, từ trên cao nhìn xuống, hòn đảo này giống một con hải ngưu phủ phục ở trên mặt đất, trên đảo có rất nhiều kiến trúc lớn nhỏ không đồng nhất, có thể nhìn thấy một ít tu sĩ đi lại.

Một tòa trang viên diện tích trăm mẫu, Vương Mạnh Bân và Bạch Ngọc Kỳ ngồi ở trong một tòa đình đá, thưởng thức trà nói chuyện phiếm. Bọn họ sau khi rời khỏi Thương Hải, đi theo hai tu sĩ Hóa Thần tới Hải Ngưu đảo.

Hải Ngưu đảo cách Thiên Dương sa hải không phải quá xa, Thiên Dương sa hải cũng có Nhân tộc, nhưng thực lực cũng không mạnh. Thiên Phật tông Diệu Đức đại sư tiến vào Đại Thừa kỳ, thực lực Nhân tộc mở rộng không ít, Hải Ngưu đảo chính là thành lập ở loại tình huống này.

Thiên Phật tông ở Hải Ngưu đảo phái một tu sĩ Hợp Thể Ngọc Thiền Tử tọa trấn, Ngọc Thiền Tử là nhị đệ tử của Diệu Đức đại sư, Vương Mạnh Bân cùng Bạch Ngọc Kỳ từng bái phỏng người này, muốn gặp mặt Diệu Đức đại sư.

Biết được bọn họ là con cháu Thanh Liên đảo Vương gia, Ngọc Thiền Tử nói cho bọn họ tin tức Vương Trường Sinh tiến cấp Đại Thừa, đồng thời cũng nói cho bọn họ Diệu Đức đại sư đang bế quan, không tiện gặp bọn họ.

Hành tung Diệu Đức đại sư là cơ mật cao nhất của Thiên Phật tông, không có khả năng tùy tiện nói cho người ngoài.

Biết được Vương Trường Sinh tiến cấp Đại Thừa, Vương Mạnh Bân cùng Bạch Ngọc Kỳ ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận