Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3168: Tạo Hóa Thần Thủy rơi xuống (1)

Liễu Hồng Phất ngàn ân vạn tạ, dẫn theo môn hạ đệ tử bay đến trên lưng Kim Giác Lôi Lân Thú.

Rống!

Kim Giác Lôi Lân Thú hung hăng vỗ cánh, hóa thành một đạo độn quang màu vàng kim xé gió mà đi, biến mất ở chân trời.

Bắc Hải tu tiên giới, Càn Dương đảo.

Càn Dương đảo là đại bản doanh Triệu gia, Triệu gia là thế gia tu tiên cầm cờ đi trước của Bắc Hải tu tiên giới, cao thủ nhiều như mây, tổ tiên phi thăng Huyền Dương giới.

Triệu gia truyền thừa vạn năm, trong tộc có năm vạn tu tiên giả, tu sĩ Nguyên Anh nhiều tới mười hai người.

Triệu Dương Tường là gia chủ Triệu gia, có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ.

Một màn hào quang màu vàng nhạt bao phủ cả Càn Dương đảo, ở dưới ánh mặt trời chiếu, chiếu rọi ra một mảng hào quang màu vàng kim lóa mắt.

Một đám mây máu thật lớn lơ lửng ở trên trời, mấy ngàn tu sĩ đứng ở trên đám mây máu, chỉ riêng tu sĩ Nguyên Anh đã có nhiều tới hai mươi người, cầm đầu là một thiếu phụ váy màu máu dáng người nóng bỏng. Đôi mắt của thiếu phụ váy màu máu là đỏ như máu, trên mặt cùng trên cánh tay có không ít linh văn màu máu, mũi cao tai dài, dáng người dị thường cao lớn.

“Thực cho rằng bằng vào một bộ trận pháp bậc năm, có thể ngăn cản chúng ta sao?”

Thiếu phụ váy màu máu sắc mặt lạnh lùng, ngón tay hướng Càn Dương đảo nhẹ nhàng chỉ một cái, một cầu vồng màu máu bắn ra, nháy mắt đánh lên màn hào quang màu vàng.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, Càn Dương đảo kịch liệt chớp lên, linh quang của màn hào quang màu vàng ảm đạm xuống.

Triệu Dương Tường sắc mặt căng thẳng. Tu sĩ Hóa Thần tự mình ra tay, hộ tộc đại trận không ngăn được mấy lần.

Trong đôi mắt đẹp của thiếu phụ váy màu máu lộ ra vài phần kinh ngạc, ánh mắt nàng khẽ đảo, nói: “Cho Triệu gia các ngươi một cơ hội, thần phục chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi, nếu không hôm nay chính là ngày các ngươi diệt tộc.”

“Lão tổ tông của chúng ta đã phái người hạ giới, tiền bối vẫn là rời khỏi Thiên Hải giới thì tốt hơn.”

Triệu Dương Tường kiên trì nói, vẻ mặt khẩn trương.

“Hừ, nước xa không cứu được lửa gần, chờ bọn hắn chạy tới, Triệu gia các ngươi đã không còn.”

Thiếu phụ váy màu máu sắc mặt lạnh lùng, tay phải nhấc lên, một cái ấn nhỏ màu máu bay ra, nháy mắt phóng to đến vạn trượng, đập về phía Càn Dương đảo.

Triệu Dương Tường sắc mặt tái nhợt, vội vàng rót pháp lực vào trận bàn, nhưng tất cả cái này nhất định là phí công, tu sĩ Hóa Thần khống chế thông thiên linh bảo công kích, bọn họ căn bản không ngăn được.

Một tiếng nổ lớn vang lên, màn hào quang màu vàng tan vỡ, cái ấn màu máu đập về phía Triệu Dương Tường.

Triệu Dương Tường muốn tránh, ngửi được một mùi máu tươi khó có thể chịu được, làm người ta ngửi mà buồn nôn.

Đầu hắn choáng váng nặng nề, đứng cũng đứng không vững.

Mắt thấy cái ấn khổng lồ màu máu sắp nện ở trên người hắn, hào quang màu đỏ lóe lên, một tấm khiên hào quang màu đỏ lập lòe bỗng hiện lên, nháy mắt phóng to, chặn cái ấn màu máu.

“Diệt Triệu gia? Các hạ từng hỏi chúng ta chưa?”

Một giọng nam tử băng lạnh vô tình từ chân trời truyền đến.

Vừa dứt lời, trên bầu trời truyền đến một tiếng phượng hót vang vọng chân trời, một con phượng hoàng màu xanh hình thể thật lớn xuất hiện ở trên trời, đôi cánh mở ra lớn hơn trăm trượng, thế mà là linh cầm bậc năm.

Khổng tước màu xanh lượn ở trên trời, nhấc lên từng cơn sóng lửa màu xanh, rất nhanh, một đám mây lửa màu xanh lớn trăm dặm liền xuất hiện ở trên trời, tản mát ra sóng nhiệt kinh người.

Theo một chuỗi tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, từng quả cầu lửa màu xanh rơi xuống, đánh về phía tu sĩ Huyết Ảnh tộc.

Ba đạo độn quang xuất hiện ở chân trời nơi xa, tốc độ đặc biệt nhanh.

“Không ổn, linh giới phái người xuống.”

Thiếu phụ váy màu máu biến sắc, kinh hô. Nàng không nói hai lời, phất tay áo, cuốn lên mười mấy vị tộc nhân, hóa thành một đạo độn quang màu máu xé gió mà đi, tốc độ cực nhanh.

Quả cầu lửa màu xanh nện xuống dày đặc, tu tiên giả bị quả cầu lửa màu xanh đập trúng, nháy mắt hóa thành tro bụi.

Một trận gió nóng thổi qua, phượng hoàng màu xanh chợt xuất hiện ở đỉnh đầu độn quang màu máu, há mồm phun ra một ngọn lửa màu xanh, hướng thẳng đến độn quang màu máu.

Độn quang màu máu muốn tránh đi, một tiếng phạm âm nặng nề vang lên, độn quang màu máu nhất thời dừng lại.

Tiếng nổ ầm ầm ầm vang lên, ngọn lửa màu xanh bao phủ độn quang màu máu, truyền ra một tiếng kêu thảm thiết của nữ tử.

Hư không nổi lên dao động, một bàn tay màu xanh bỗng dưng hiện lên, bổ về phía biển lửa màu xanh.

Hét thảm một tiếng, thiếu phụ váy màu máu từ trong biển lửa rơi ra, sắc mặt hơi tái nhợt.

Linh văn màu máu ngoài thân nàng rực sáng, thân thể hóa thành một đám sương mù máu, sương mù máu chợt nổ tung, hóa thành mấy ngàn đám, hướng về phía khác nhau bay đi, biến mất ở chân trời.

Đúng lúc này, đáy biển chợt truyền đến một tràng tiếng thú rống đinh tai nhức óc, nước biển kịch liệt quay cuồng, nhấc lên từng trận sóng to ngập trời, một trọng lực cường đại bỗng dưng hiện lên.

Tốc độ của sương mù máu chậm lại, nhanh chóng rơi về phía đáy biển.

Hào quang màu xanh lóe lên, một tòa tháp nhỏ hào quang màu xanh lấp lánh chợt xuất hiện ở trên trời, trên thân tháp khắc hình không ít yêu thú, tản mát ra một luồng linh khí dao động kinh khủng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận