Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6392: Phục kích hỗn độn thú

Hắn tới Hô Lan điện, ngồi ở trên chủ tọa, trên mặt lộ ra nụ cười, đám người Vương Trường Sinh, Tào Viễn Tinh, Kim Long Tử, Huyền Linh Thiên Tôn chia ra ngồi ở hai bên.

Kim Long Tử bị trọng thương, cần điều dưỡng hẳn hoi một đoạn thời gian.

“Chúng ta đã đánh lùi hỗn độn thú công kích, trong thời gian ngắn, bọn chúng hẳn là sẽ không phản công nữa.”

Nam Cung Ngọc Lãng nói.

“Nam Cung đạo hữu, ý ngươi là, hỗn độn thú còn có thể phản công?”

Tào Viễn Tinh nhíu mày nói.

Đây là lần phản công thứ hai của hỗn độn thú rồi, đến đây hai mươi con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, nếu hỗn độn thú tiếp tục vồ ngược, khẳng định sẽ xuất động càng nhiều Thái Ất Kim Tiên hơn nữa.

“Lần tiếp theo vồ ngược, chỉ sợ là hỗn độn thú chín màu dẫn đội đi! Nam Cung đạo hữu, mau cầu viện đi!”

Huyền Linh Thiên Tôn có chút lo lắng nói.

Hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ cao nhất chín màu, hỗn độn thú chín màu ít nhất biến dị hai lần, thực lực hơn xa hỗn độn thú tám màu có thể so sánh.

Nam Cung Ngọc Lãng gật gật đầu, nói: “Ta sau đây một chút sẽ báo cáo lên, cầu viện trong tộc.”

“Nói đi cũng phải nói lại, Nam Cung tiên tử cùng Diệp tiên tử bọn họ đi đâu rồi?”

Vương Trường Sinh tò mò hỏi.

“Bọn họ đi chấp hành một nhiệm vụ rất quan trọng, cụ thể là nhiệm vụ gì, ta cũng không rõ, nhiệm vụ của ta là phòng thủ chặt Hô Lan thành.”

Nam Cung Ngọc Lãng nói.

“Nhiệm vụ rất quan trọng, nhiệm vụ này sẽ không có liên quan với chúng ta ở nơi này ngăn cản hỗn độn thú chứ?”

Vương Trường Sinh nghi hoặc nói.

Hai mươi con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ liên thủ công kích một tòa Địa thành, điều này ở trong lịch sử Nam Cung tiên tộc vẫn là lần đầu tiên. Theo lý mà nói, Nam Cung tiên tộc nên điều động càng nhiều cao thủ hơn trợ giúp Hô Lan thành, cho dù không có cách nào điều động quá nhiều Thái Ất Kim Tiên, ít nhất kiếm thêm mấy mũi thượng phẩm Diệt Tiên Tiễn cùng mấy khẩu thượng phẩm Diệt Tiên Pháo chứ!

Hắn cảm giác Hô Lan thành bị Nam Cung tiên tộc coi là một miếng mồi hấp dẫn hỗn độn thú, nếu thật là như vậy, Nam Cung tiên tộc khẳng định có mưu đồ khác, chẳng lẽ là tiêu diệt bộ lạc hỗn độn thú nào đó?

“Ta quả thật không rõ, không cần thiết giấu diếm, các ngươi đi về nghỉ ngơi trước đi! Ta lập tức báo cáo với Vũ Vi lão tổ.”

Nam Cung Ngọc Lãng nói.

Nghe xong lời này, đám người Vương Trường Sinh không nói cái gì nữa, đứng dậy rời khỏi, quay về chỗ ở nghỉ ngơi.

Nam Cung Ngọc Lãng lấy ra một tấm Truyền Tiên Kính lóe ra hào quang màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, trên mặt gương xuất hiện khuôn mặt Nam Cung Vũ Vi.

“Vũ Vi lão tổ, chúng ta đã đánh đuổi hỗn độn thú tiến công, chém giết mười con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, tổn thất của chúng ta cũng không nhỏ.”

Nam Cung Ngọc Lãng nói.

“Nói kỹ quá trình một chút.”

Nam Cung Vũ Vi phân phó.’

Nam Cung Ngọc Lãng lên tiếng đáp, nói một lần tình huống sự việc.

“Hỗn độn thú tám màu cũng không ngăn được? Không phải lực lượng pháp tắc, quá nửa là bí thuật, thần thông công pháp mang theo không mạnh như vậy, dù sao hắn chỉ là Thái Ất Kim Tiên sơ kỳ.”

Nam Cung Vũ Vi phân tích.

“Một môn bí thuật đó uy lực không nhỏ.”

Ánh mắt Nam Cung Ngọc Lãng nóng rực.

“Đừng có ý đồ với hắn, hắn là chí tôn, bị quá nhiều người chú ý, không cần thiết trở mặt với một vị chí tôn. Đạo thuật mạnh hơn bí thuật nhiều, nếu ngươi nắm giữ một môn đạo thuật loại hình công kích, hỗn độn thú chín màu biến dị hai lần cũng không phải đối thủ của ngươi.”

Nam Cung Vũ Vi phân phó.

So với đạo thuật, bí thuật kém xa.

“Cháu hiểu rồi.”

Nam Cung Ngọc Lãng đáp ứng. Hắn nghĩ tới điều gì, nói: “Đúng rồi, hỗn độn thú nếu phản công lần nữa, dẫn đội chính là hỗn độn thú chín màu, có thể phái người chi viện chúng ta hay không?”

“Ta bảo bọn Tuyết Đường đi qua chi viện ngươi đi! Bọn Trường Thanh hẳn là cũng đã giao thủ với hỗn độn thú, nếu thuận lợi, hỗn độn thú sẽ không phản công nữa.”

Nam Cung Vũ Vi phân tích.

“Vũ Vi lão tổ, Thiên Minh lão tổ còn chưa sống lại sao? Cũng trôi qua nhiều năm như vậy rồi.”

Nam Cung Ngọc Lãng tò mò hỏi.

“Hồi sinh Thái Ất Kim Tiên không dễ dàng như vậy, ngươi đừng hỏi thăm tin tức của hắn, đây không phải chuyện ngươi nên biết đến, thứ ngươi nên biết, sẽ nói cho ngươi.”

Nam Cung Vũ Vi nói.

“Vâng, cháu hiểu rồi.”

Nam Cung Ngọc Lãng đáp ứng.

“Cứ như vậy đi! Đúng rồi, giao hảo Vương tiểu hữu, hắn rất có thể là Linh Lung tiên tử thứ hai.”

Nam Cung Vũ Vi dặn dò.

Nam Cung Ngọc Lãng lập tức đáp ứng, vẻ mặt cung kính, thu hồi Truyền Tiên Kính.

“Chí tôn! Nếu ta cũng có thể tìm hiểu ra một môn chí tôn pháp tắc thì tốt rồi.”

Nam Cung Ngọc Lãng lẩm bẩm, lộ vẻ mặt khát khao.

...

Một mảng thảo nguyên rộng lớn vô cùng, một đội hỗn độn thú đi qua trên thảo nguyên, cầm đầu là hai con hỗn độn thú chín màu, một con ngoại hình giống con gấu khổng lồ, một con ngoại hình giống quạ đen, chúng nó phân biệt tên là Hùng cùng Nhã, phụ trách dẫn đội tiêu diệt Vương Trường Sinh.

Ngoài ra, còn có hơn hai mươi con hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, hỗn độn thú tám màu có tới bảy con.

Sát Cáp Nhĩ bộ điều động hơn hai mươi cao thủ Thái Ất Kim Tiên kỳ, tính diệt trừ Vương Trường Sinh.

Một đợt tiếng mũi tên xé gió chói tai vang lên, Diệt Tiên Tiễn dày đặc từ trong hư không phía trước bay ra, lao thẳng đến bọn họ, ở phía sau Diệt Tiên Tiễn, còn có lượng lớn cột sáng thô to.

Bạn cần đăng nhập để bình luận