Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 5421: Linh vực đại viên mãn (1)

Huyết Đao Chân Quân cùng Sở Phượng từ bên trong đi ra, trên mặt tràn đầy nụ cười. Hai người bọn họ liên thủ, tu sĩ Đại Thừa của Huyền Quang đại lục căn bản không phải đối thủ của bọn họ, bọn họ lần lượt cướp sạch năm chủng tộc, chiếm lượng lớn tài nguyên tu tiên.

“Ô La tộc thế mà có ba vị Đại Thừa tọa trấn hang ổ, có chỗ phòng bị, xem ra chúng ta cần đổi một nơi khác, nếu không sớm muộn lật thuyền.

Sở Phượng đề nghị, bọn họ vốn định rời đi Huyền Quang đại lục, nhưng Thanh Liên tiên lữ chiến một trận thành danh, bọn họ lo lắng đụng phải Thanh Liên tiên lữ, lúc này mới tạm thời ở lại Huyền Quang đại lục.

Tổ địa nhiều chủng tộc bị công hãm, dẫn tới chủng tộc khác cảnh giác, tất cả Đại Thừa của Ô La tộc cũng tập trung lại, vẫn như cũ không phải đối thủ của bọn họ.

Thường đứng ở bờ sông sao tránh được ướt giày, Huyền Quang đại lục cách Huyền Linh đại lục không xa, đã tới lúc đổi chỗ khác.

“Có bảo vật phá giới trong tay, chúng ta có thể đi giới diện khác, nghe nói nhiều đại tộc bị đánh tàn phế, ha ha, đây chính là cơ hội phát tài của chúng ta.”

Huyết Đao Chân Quân hưng phấn nói, người không kiếm tiền phi nghĩa không giàu, hắn quen cướp bóc đốt giết rồi, so với bất chấp nguy hiểm đi bí cảnh hoặc hiểm địa tìm bảo, còn không bằng đối phó những chủng tộc truyền thừa lâu đời kia.

Thần thông không gian của Sở Phượng rất lợi hại, đại trận bình thường cũng không ngăn được nàng.

“Chúng ta đi Thiên Linh đại lục trước, thăm dò rõ tình huống giới diện khác, lại chọn mục tiêu cũng không muộn.” Sở Phượng vừa nói, vừa lấy ra một con thuyền bay hào quang màu bạc lấp lánh, đây chỉ là một món trung phẩm thông thiên linh bảo.

Huyền Quang đại lục cũng không giàu có, không có thượng phẩm thông thiên linh bảo loại phi hành.

Sở Phượng đi đến trên con thuyền bay màu bạc, Huyết Đao Chân Quân theo sát phía sau.

Nàng bấm pháp quyết, con thuyền bay màu bạc lập tức sáng lên hào quang màu bạc chói mắt, hướng về không trung bay đi, rất nhanh đã biến mất ở chân trời.

...

Trường Nguyên giới, Trường Nguyên cung.

Một tòa trang viên yên tĩnh, Tần Phong, Tô Vũ cùng một đại hán áo vàng dáng người khôi ngô ngồi trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

“Triệu sư huynh, chuyện xảy ra chính là như vậy, Trần sư muội là bị đối phương ám toán, chính diện giao thủ, Trần sư muội không dễ bị giết như vậy.”

Tần Phong thận trọng nói.

Đại hán áo vàng tên Triệu Đình, Đại Thừa hậu kỳ, thân có Càn Lôi Chi Thể, cũng là kẻ khai khiếu.

“Hừ, núi cao còn có núi cao hơn, còn không phải các ngươi quá mức khinh địch, nếu như là khai khiếu nhiều liền thắng dễ đối phương, thần thông bí thuật, bảo vật cùng linh thú các ngoại vật còn có tác dụng gì?”

Triệu Đình không chút khách khí khiển trách.

“Triệu sư huynh nói đúng, là chúng ta khinh địch, nhưng lần này các ngươi hạ giới, nhất định có thể mã đáo thành công. “Tần Phong cười lấy lòng nói, thực lực Triệu Đình mạnh hơn hắn nhiều.

“Hàn sư muội cùng Lưu sư đệ đã đi tìm Hứa Long, chỉ cần tìm được hắn, hắn khẳng định không chạy được.” Mặt mũi Triệu Đình tràn đầy tự tin.

“Triệu đạo hữu, vì sao không phái nội môn đệ tử xuống?”

Tô Vũ tò mò nói.

Triệu Đình cùng Tần Phong nhìn nhau cười, tựa như cảm thấy việc này rất buồn cười.

“Vạn Bảo môn chúng ta cũng không phải những môn phái nhỏ kia, có tu vi Chân Tiên kỳ, mới là nội môn đệ tử, Kim Tiên là đệ tử trọng điểm bồi dưỡng, Chân Tiên không xuống được, chỉ có thể phái tu sĩ Đại Thừa xuống.”

Trên mặt Triệu Đình tràn đầy tự hào, bọn họ cũng chỉ là ở hạ giới khoe khoang, ở tiên giới Vạn Bảo môn, tu sĩ Đại Thừa căn bản không có chỗ đứng.

“Kim Tiên là đệ tử trọng điểm bồi dưỡng?”

Tô Vũ kinh ngạc nói, nàng giờ mới hiểu được, thực lực Vạn Bảo môn mạnh bao nhiêu.

Triệu Đình lấy ra một tấm pháp bàn hào quang màu xanh lấp lánh, đánh vào một đạo pháp quyết, vô số phù văn huyền ảo bay ra, quay tít một vòng, hóa thành hư ảnh một thiếu phụ váy tím tư sắc hơn người.

“Triệu sư huynh, đã tìm được hắn, ở Hắc Hải giới.”

Hư ảnh thiếu phụ váy tím mở miệng nói.

“Ta biết rồi, chớ kinh động hắn, chúng ta lập tức đi qua.”

Triệu Đình đáp ứng, thu hồi pháp bàn màu xanh.

“Đi, theo ta đi Hắc Hải giới một chuyến, làm thịt hắn. Ta ngược lại muốn xem xem là thần thánh phương nào, có thể giật đồ trên tay Vạn Bảo môn chúng ta.

Triệu Đình vừa nói, vừa lấy ra một con thuyền bay hào quang màu bạc lập lòe, đi lên.

Tần Phong cùng Tô Vũ vội vàng đi lên con thuyền bay màu bạc, Triệu Đình bấm pháp quyết, con thuyền bay màu bạc sáng lên lôi quang chói mắt, biến mất khỏi chỗ ban đầu.



Huyền Dương giới, Thiên Linh đại lục.

Cửu Nguyên thương minh, Tô Hướng Đông, Lạc Phong cùng Tô Kiêm Gia ngồi ở trong một tòa đình đá màu xanh, đang nói cái gì.

“Vạn Bảo môn thế mà phái người hạ giới rồi? Thật hay giả?”

Tô Hướng Đông kinh ngạc nói.

Lạc Phong gật đầu nói: “Thực, đây là điều Diệu Âm tông Trần đạo hữu chính miệng nói, hắn không cần thiết gạt ta, mới từ trên tay Vạn Bảo môn giật đồ, Hứa Long thật là ăn gan hùm mật báo.”

“Vạn Bảo môn ở tiên giới rất mạnh sao?”

Tô Kiêm Gia tò mò nói.

“Chỗ dựa của chúng ta cũng ở Bắc Hải tiên vực, nói như vậy đi, Vạn Bảo môn muốn diệt đi chỗ dựa của chúng ta, không khác lắm nghiền chết một con kiến.”

Tô Hướng Đông giải thích.

Tô Kiêm Gia hít vào một ngụm khí lạnh, chỗ dựa bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo ở trước mặt Vạn Bảo môn như là con kiến, có thể thấy được Vạn Bảo môn mạnh bao nhiêu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận