Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6256: Cơ duyên của Vương Thanh Phong

Ngón trỏ tay phải Vương Thanh Phong nở rộ hào quang màu đỏ, đánh về phía ấn tỳ khổng lồ màu vàng. Một tiếng kim loại giao kích trầm đục vang lên, ấn tỳ khổng lồ màu vàng bay ngược đi.

Vương Thanh Phong bấm pháp quyết, mặt đất trào ra một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ, hướng về bốn phương tám hướng khuếch tán, lượng lớn cây cối hóa thành tro bụi. Ngón trỏ tay phải của hắn hướng về hư không nơi nào đó nhẹ nhàng điểm một cái, một cầu vồng màu đỏ bắn ra, hướng thẳng đến hư không nơi nào đó.

Hào quang màu vàng lóe lên, một ông lão áo bào vàng dáng người béo lùn hiện ra, xem khí tức của lão, là một tu sĩ Kim Tiên hậu kỳ.

Ông lão áo bào vàng không dám đón đỡ, vội vàng lấy ra một tấm khiên lóe ra hào quang màu vàng, che ở trước người.

Cầu vồng màu đỏ đánh lên tấm khiên màu vàng, truyền ra một tiếng vang trầm, tấm khiên màu vàng khẽ nhoáng lên một lần, có thể nhìn thấy một dấu tay rõ ràng.

Một cái cây to che trời sáng lên một đạo hào quang màu xanh, một thiếu nữ váy xanh dáng người yểu điệu hiện ra, cũng là Kim Tiên hậu kỳ. Nàng bấm pháp quyết, một vòng sáng màu trắng càn quét ra, nơi đi qua, hư không cùng mặt đất đều kết băng, vòng sáng màu trắng đón đỡ ngọn lửa màu đỏ lao tới, hai bên va chạm, bộc phát ra một mảng lớn sương mù màu trắng.

Thiếu nữ váy xanh lấy ra một cây sáo ngọc màu xanh, nhẹ nhàng thổi lên, theo một tiếng sáo vui vẻ vang lên, từng làn sóng âm màu xanh quét ra, nơi đi qua, mặt đất nứt toác, xuất hiện từng vết nứt to dài, từng cái cây to che trời chia năm xẻ bảy, hóa thành vô số vụn gỗ.

“Tốc chiến tốc thắng, đừng dài dòng nữa.”

Ông lão áo bào vàng mở miệng nói, bấm pháp quyết, mặt đất hóa đất thành cát, cuồng phong gào thét lao qua, vô số hạt cát màu vàng xoay vù vù, hóa thành những cây đao cát màu vàng thật lớn, chém về phía Vương Thanh Phong.

Vương Thanh Phong phất tay áo, một tấm khiên hình tròn lóe ra hào quang màu đỏ bay ra, che ở trước người.

Đao cát màu vàng dày đặc lục tục đánh lên tấm khiên hình tròn, truyền ra một tràng tiếng vang trầm đục, tấm khiên màu đỏ không chút sứt mẻ. Một sóng âm màu xanh thổi quét đến, Vương Thanh Phong bấm pháp quyết, một bộ chiến giáp màu đỏ bỗng dưng hiện lên, bảo vệ toàn thân, đồng thời trên lưng mọc ra một đôi cánh sắt lóe ra hào quang màu đỏ.

Cái cánh màu đỏ nhẹ nhàng vỗ lên, biến mất khỏi chỗ cũ.

“Cẩn thận hắn đánh lén.”

Ông lão áo bào vàng nhắc nhở, ngoài thân nở rộ ra một đạo hào quang màu vàng, hào quang màu vàng chạm vào mặt đất, mặt đất hóa đá trong tích tắc, đồng thời thi triển phòng ngự cho bản thân.

Hư không ngoài mười dặm sáng lên một đạo hào quang màu đỏ, Vương Thanh Phong hiện ra, sắc mặt lạnh như băng, cổ tay phải hơi gập lại, trên cánh tay hiện ra một chiếc nỏ, đặt chín mũi tên lóe ra hào quang màu đỏ, cái này không phải Diệt Tiên Tiễn, mà là trung phẩm tiên khí.

“Vù vù”, tiếng tên xé gió vang lên, chín mũi tên bắn ra, lao thẳng đến hai người bọn ông lão áo bào vàng.

Bọn họ bị dọa nhảy dựng, đang muốn tránh đi, Vương Thanh Phong lật bàn tay trái, một cái chuông nhỏ màu đen xuất hiện trên tay, lắc nhẹ, đồng thời chân phải sáng lên một đạo hào quang màu vàng, hào quang màu vàng nhập vào lòng đất. Ông lão áo bào vàng và váy xanh thiếu phụ cảm giác một tảng đá lớn ném vào hồn hải của mình, đây là thần hồn tiên khí công kích, đồng thời mặt đất sinh ra một trọng lực mạnh mẽ.

Hai người đều thi triển phòng ngự cho bản thân, mũi tên màu đỏ lục tục đánh lên phòng ngự của bọn họ, truyền ra một đợt tiếng vang trầm. Một hạt châu màu đỏ bay tới, một tiếng sét vang lên, hạt châu màu đỏ nổ tung, một mảng lôi hỏa màu đỏ bao phủ bóng dáng hai người.

Vương Thanh Phong búng ngón tay, hai dải cầu vồng màu đỏ bắn ra, nhập vào trong lôi hỏa màu đỏ, truyền ra hai tiếng kêu thảm thiết. Hai cái Nguyên Anh cỡ nhỏ từ trong ánh lửa màu đỏ bay ra, Nguyên Anh vẻ mặt hoảng hốt, bọn họ vốn muốn giết người đoạt bảo, thế mà lại đá trúng tấm sắt, trên người Vương Thanh Phong thế mà có nhiều tiên khí uy lực lớn như vậy.

Vương Thanh Phong nhẹ nhàng vung tay trái một cái, một đợt tiếng chuông “keng keng keng” vang lên, tốc độ của hai cái Nguyên Anh cỡ nhỏ chậm lại. Hắn lấy ra một cái hồ lô màu đỏ, phun ra một vầng sáng màu đỏ bao phủ hai cái Nguyên Anh cỡ nhỏ, thu vào.

Vương Thanh Phong chính là kho vũ khí di động, trên người có nhiều món tiên khí uy lực lớn, con rối thú và tiên khí kết hợp, lại thêm Càn Khôn Tam Chỉ, tu sĩ Kim Tiên hậu kỳ cũng không phải đối thủ của hắn. Lôi hỏa màu đỏ tan đi, mặt đất có thêm một cái hố khổng lồ bốc ra khói đen, có thể nhìn thấy hai cái vòng tay trữ vật, về phần pháp thân của hai người, đã hóa thành tro bụi.

Vương Thanh Phong vẫy tay một cái, hai cái vòng tay trữ vật bay về phía hắn, rơi ở trên tay hắn. Thần thức hắn đảo qua, hài lòng gật gật đầu, thứ bên trong không ít, thế mà có một tấm Càn Khôn Lệnh.

Những năm qua, Vương gia không thiếu thu thập tình báo Càn Khôn khư, Càn Khôn Lệnh là lệnh bài tiến vào khu trung tâm của Càn Khôn khư, nơi đó cấm chế tầng tầng, không có Càn Khôn Lệnh không thể tiến vào.

Hắn cũng không tính tiến vào khu trung tâm, đó là tìm chết, Thái Ất Kim Tiên chủ yếu ở khu trung tâm tầm bảo, hắn ở ngoại vi tìm kiếm tài nguyên tu tiên là đủ rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận