Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6952: Bặc tiên tử

“Xuyên Minh thế nào rồi?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Hắn rất ổn, trước mắt đã đảm nhiệm chức vị quan trọng.”

Vương Nhất Hân nói chi tiết.

Vương Thu Lâm giúp Thiên Thần tiên tử thôi diễn tung tích Tuế Nguyệt Kính, trong đó một tấm Tuế Nguyệt Kính ở Man Hoang tiên vực, Vương Thu Lâm cho tin tức tương đối mơ hồ, phái người nói cho Vương Xuyên Minh vị trí xác thực của Tuế Nguyệt Kính.

Thiên Thần tiên tử bảo thủ hạ ở Man Hoang tiên vực tìm kiếm Tuế Nguyệt Kính, Vương Xuyên Minh cũng tham dự trong đó, thuận lợi tìm được Tuế Nguyệt Kính, lập công lao, địa vị đề cao không ít, về sau lại làm vài vụ lớn, biểu hiện xuất sắc, được cao tầng Diêm La cung tín nhiệm.

Mộ Dung Băng cũng đảm nhiệm chức vị quan trọng, chẳng qua nàng chủ yếu hoạt động ở Hỗn Độn đại lục.

Vương Trường Sinh gật gật đầu. Hắn nghĩ tới cái gì, hỏi: “Đúng rồi, kế hoạch Đông Sơn tái khởi thực thi thế nào rồi?”

“Theo lão tổ tông phân phó, đều sắp xếp tốt rồi, không phải tộc nhân trung tâm của chúng ta, biết địa điểm cũng không có cách nào mở ra cấm chế, cưỡng ép mở ra sẽ chỉ hủy diệt vật bên trong.”

Vương Nhất Hân nói.

Vương gia ở tiên giới, linh giới và phàm giới đều gửi một lô tài nguyên tu tiên, chỗ gửi bố trí nhiều tầng cấm chế, kẻ biết tình huống rất ít, cho dù người ngoài biết địa điểm gửi, cũng không biết mở ra cấm chế như thế nào, cưỡng ép mở ra sẽ chỉ hủy diệt tài nguyên tu tiên bên trong.

Ngoài ra, Vương gia xây dựng càng nhiều thế lực ngoại vi hơn, cao tầng đều là tộc nhân Vương gia, hơn nữa phái tộc nhân tới tiên vực khác thành lập gia tộc, thương hội, tông môn, nhỡ đâu Vương gia gặp đại nạn, những tài nguyên tu tiên này chính là tiền vốn tộc nhân Vương gia Đông Sơn tái khởi.

“Điều tra rõ tình huống Đồng Tu hội chưa?”

Vương Trường Sinh hỏi.

Đồng Tu hội là tổ chức ngaoị vi Hồn Tà Vương bộ lạc nâng đỡ, phụ trách thu thập tình báo cùng tài nguyên tu tiên.

“Đã điều tra xong, Đồng Tu hội ở Thiên Công tiên vực, hội trưởng Quảng Pháp Thượng Nhân là Thái Ất Kim Tiên, Ám đường bên kia đã xếp vào mấy Chân Tiên gia nhập Đồng Tu hội, bọn họ không biết thân phận đối phương, làm việc đắc lực, rất được Quảng Pháp Thượng Nhân tín nhiệm.”

Vương Nhất Hân nói.

“Vậy thì tốt, cứ như vậy đi!”

Vương Trường Sinh thu hồi pháp bàn đưa tin, đi vào một gian mật thất, Tứ Quý Đồ treo ở trên tường.

Ngoài thân hắn nở rộ hào quang màu lam, tiến vào Tứ Quý Đồ, xuất hiện ở trong Côn điện, Ngư Lãng đang nói cái gì với Vương Kiêu Du.

“Lão tổ tông, ngài sao lại tới đây, có việc phân phó một tiếng là được.”

Vương Kiêu Du nhìn thấy Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc.

Vương Trường Sinh tuần tra Côn đường tương đối thường xuyên, đây là coi trọng đối với Côn đường, cũng cho Vương Kiêu Du áp lực rất lớn.

“Không có việc gì, đến thăm các ngươi một chút, lần trước cho ngươi tâm đắc bồi dưỡng Kim Tu Băng Lân Ngư, đối với các ngươi bồi dưỡng Côn có trợ giúp hay không?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Trợ giúp quá lớn rồi, khiến chúng ta bớt đi không ít đường vòng. Trước mắt có một trăm hai mươi con Côn Thái Ất Kim Tiên kỳ, cao nhất Thái Ất Kim Tiên trung kỳ.”

Vương Kiêu Du lấy ra một quyển sổ màu lam thật dày, đưa cho Vương Trường Sinh.

“Đúng vậy! Có tâm đắc bồi dưỡng của tiền nhân, chúng ta bớt đi đường vòng, giảm bớt phí tổn, cũng tiết kiệm một lượng lớn tài nguyên tu tiên.”

Ngư Lãng phụ họa nói.

Đứng ở trên vai tiền nhân không dám cam đoan nhất định nhìn được xa hơn, ít nhất biết nơi nào có hố.

Mò đá qua sông quá khó, kỹ nghệ khác hoặc tu luyện cũng là như thế.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, sau khi đạt được tâm đắc bồi dưỡng Kim Tu Băng Lân Ngư, hiệu suất Vương Kiêu Du và Ngư Lãng bồi dưỡng Côn đề cao trên diện rộng.

Càn Khôn thành cũng từng bồi dưỡng Kim Tu Băng Lân Ngư, chẳng qua đều là dùng tinh hạch không tinh khiết bồi dưỡng Kim Tu Băng Lân Ngư, chỉ bồi dưỡng ra một con Côn Thái Ất Kim Tiên kỳ. Vương Trường Sinh để tộc nhân dùng tinh hạch tinh khiết bồi dưỡng Kim Tu Băng Lân Ngư, bồi dưỡng ra một trăm hai mươi con Côn Thái Ất Kim Tiên kỳ, số lượng này còn đang tăng lên.

Nếu có thể bồi dưỡng ra một con Côn Đại La Kim Tiên kỳ, vậy thì tốt rồi.

Vương Trường Sinh lật xem một lần quyển sổ màu lam, hỏi một phen bọn họ tình hình hằng ngày bồi dưỡng Côn, bọn họ trả lời chi tiết.

“Các ngươi làm việc đi!”

Vương Trường Sinh trả lại cho Vương Kiêu Du quyển sổ màu lam, tới phụ cận Lôi Trì, chớp lóe sấm rền, từng đạo Hồng Liên Tiên Lôi thô to bổ xuống, rơi ở trên thân Vương Trường Sinh.

Hắn tu luyện thành tiên thể đỉnh cấp, nhục thân đã mạnh hơn rất nhiều, những công kích này chỉ như gãi ngứa.

Vương Trường Sinh nhảy vào trong Lôi Trì, hồ quang dày đặc lao về phía hắn, không có gì ảnh hưởng.

Hắn lặn vào đáy ao, rất nhanh, hắn từ đáy ao bay ra, cầm trên tay hai khối ngọc thạch màu sắc khác nhau.

Đây là vật bổn nguyên!

Hơn năm mươi vạn năm trôi qua, lại đạt được hai vật bổn nguyên.

Vương Trường Sinh chưa mang vật bổn nguyên đạt được đều chia cho tộc nhân, không phải không nỡ, không muốn quá thu hút ánh mắt người ta.

Tính tới trước mắt, bộ phận nhỏ tộc nhân mới nắm giữ đạo thuật, bọn người Vương Vân Phủ, Vương Kiêu Long đều chưa nắm giữ đạo thuật.

Qua mỗi một đoạn thời gian, Vương Trường Sinh liền tiến vào Tứ Quý Đồ, tới Lôi Trì thu thập vật bổn nguyên, tạm thời cất đi, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận