Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 1677: Hoàng Long đảo Viên Cương

Hắn vừa quay đầu liền tháy một ông lão hắc tu tóc bạc, thân hình gầy gò bận áo bào đen đứng ở phía sau người. Trên quần áo ông lão áo bào đen cũng có đồ án hình khô lâu màu trắng.

“Đệ tử bái kiến sư phụ.”

Ông lão áo bào đen trừng mắt nhìn Phương Viên một cái, không chút khách khí khiển trách: “Vô liêm sỉ, vi sư dạy ngươi tranh giành cùng Thái Hạo chân nhân sao?”

“Đệ tử không dám, vãn bối không biết là Vương tiền bối. Mong Vương tiền bối thứ lỗi.”

Phương Viên vội vàng xin lỗi Vương Trường Sinh, vẻ mặt sợ hãi.

Thanh Liên tiên lữ ở tu tiên giới Nam Hải không người không biết, không người không hiểu. Hắn đương nhiên nghe nói qua về Thái Hạo chân nhân.

Hắn sớm biết rằng có một ít lão quái vật thích che dấu khí tức, xen lẫn bên trong tu sĩ cấp thấp. Nhưng hắn thật không ngờ mình có thể đụng tới Thái Hạo chân nhân.

“Người không biết không có tội, ngươi lại là đệ tử của Lâm đạo hữu, bỏ đi.”

Giọng điệu Vương Trường Sinh lạnh nhạt, đưa tảng đá màu đen cho Tử Nguyệt tiên tử.

Nói hẳn lên, trước khi hắn kết anh, có cùng Tử Nguyệt tiên tử giết vài tên tu sĩ Kim Đan của Vạn cốt môn

Vạn Cốt chân nhân là môn chủ Vạn Cốt môn, Nguyên Anh trung kỳ. Đánh chó còn phải nể mặt chủ, Phương Viên là đệ tử Vạn Cốt chân nhân, Vương Trường Sinh sẽ không làm khó hắn.

“Lão phu sớm đã muốn kết bằng hữu với Vương đạo hữu. Không đánh thì không quen biết, Vương đạo hữu có tiện dời bước nói chuyện hay không?”

Hai mắt Vạn Cốt chân nhân nhíu lại, mỉm cười nói.

“Nếu Lâm đạo hữu đã mời, tại hại đương nhiên tuân mệnh.”

Vương Trường Sinh cười đáp ứng. biết được là hai Nguyên Anh tu sĩ, đại hán đi chân trần cũng không dám không bán. Tử Nguyệt tiên tử dùng sáu vạn khối linh thạch mua khối khoáng thạch màu đen này.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh, Tử Nguyệt tiên tử và Vạn Cốt chân nhân xuất hiện ở bên trong một toà lầu các màu xanh lợp ngói lưu ly.

Hàn huyên đơn giản vài câu, Vạn Cốt chân nhân vào thẳng vấn đề chính: “Vương đạo hữu, nghe nói ngươi giết một gã Băng viên Nguyên Anh kỳ, không biết có còn thi thể không?”

Vạn Cốt môn am hiểu khu quỷ ngự yêu, hài cốt yêu thú cấp bốn là tài liệu luyện chế cốt thi tuyệt hảo. Nếu là luyện chế thành cốt thi Nguyên Anh kỳ, tương đương với một gã hộ vậ Nguyên Anh kỳ không sợ chết.

...

Nam Hải có tài nguyên yêu thú phong phú, diệt sát một con yêu thú bậc ba không có vấn đề. Nhưng muốn giết một con yêu thú bậc bốn, vậy thì không dễ dàng. Quan trọng nhất là, yêu thú cấp bốn đều hoạt động trong ổ của Yêu tộc, rất ít xuất hiện trong địa bàn của người tu tiên. Nguyên Anh tu sĩ muốn giết yêu thú cấp bốn, hoặc là đi ổ Yêu tộc, hoặc là đi cấm địa hoặc bí cảnh.

Vương Trường Sinh lắc đầu nói: “Lâm đạo hữu tới chậm rồi. Cổ thi thể nộ đã bán cho đạo hữu khác.”

Vạn Cốt chân nhân có chút thất vọng, giọng điệu hắn vừa chuyển, cất lời: “Vương đạo hữu, ngoại trừ Băng viên, ngươi còn có hài cốt của yêu thú cấp bốn nào không? Lão phu có thể lấy đồ vật đổi với ngươi.”

“Đổi? Không biết Lâm đạo hữu tính lấy vật gì đổi?”

Vạn Cốt chân nhân trong lòng vui vẻ, nghe lời nói của Vương Trường Sinh, trên tay hắn hẳn là có hài cốt của yêu thú cấp bốn.

Hắn hơi trầm ngâm, lấy ra mấy chục loại đồ vật, có tài liệu yêu thú, tài liệu luyện khí, tài liệu luyện đan, thậm chí còn có pháp bảo.

“Trong bình ngọc này chứa cài gì? Linh dịch sao?”

Vương Trường Sinh chỉ vào một cái bình sứ màu trắng, tò mò hỏi.

“Bên trong có hơn một trăm cân Canh Lan hàn thuỷ. Đây là một loại linh thuỷ cấp bốn, lấy để luyện đan, luyện khí hay chế phù đều được. Luyện chế pháp bảo thuộc tính băng có thể đề cao một ít xác xuất thành công.”

Tử Nguyệt tiên tử chỉ vào một khối đầu gỗ màu vàng dài tầm nửa thước, rồi hỏi: “Đây là linh mộc gì?”

“Hắc hắc, hai vị đạo hữu hẳn đã từng nghe nói qua về Đại ngũ hành từ lực đi! Đây là một khối Kim từ linh mộc ngàn năm, dùng để luyện chế một món pháp bảo thì dư dả.”

Vạn Cốt chân nhân cười hắc hắc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vương Trường Sinh.

“Bên trong hộp ngọc này chứa cái gì?”

Vương Trường Sinh chỉ vào một cái hộp ngọc lớn bằng bàn tay màu trắng. Hộp ngọc màu trắng dán một tấm phù triện màu bạc, hiển nhiên không phải là đồ vật tầm thường.

Vạn Cốt chân nhân cười mà không nói, cũng không trả lời hắn. Hắn đưa ra nhiều thứ như vậy, Vương Trường Sinh cũng nên xuất ra hài cốt của yêu thú cấp bốn.

Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát, lấy ra một khối hài cốt phi cầm. Bên ngoài hài cốt tráo một tầng thanh quang thản nhiên.

Đây là một hài cốt yêu thú cấp bốn. Đối với Vương Trường Sinh mà nói, chỉ là một món tài liệu luyện khí.

Vạn Cốt chân nhân thấy tình hình như vậy, mở ra hộp ngọc màu trắng, bên trong là một viên cầu hình tuyết trắng, tẩn mát ra một mùi thơm lạ lùng.

“Đây là nội đan của Hàn kình thú cấp bốn hạ phẩm, hiệu quả so với đan dược ngàn năm còn lớn hơn.”

Vương Trường Sinh dùng hài cốt yêu thú cấp bốn, đổi hơn trăm cân Canh Lam hàn thuỷ, một khối Kim từ linh mộc và một khối da thú Hàn kình thú.

“Lâm đạo hữu, ngươi đến sớm hơn chúng ta, không biết có trao đổi hội nào không?”

Tử Nguyệt tiên tử mở miệng hỏi. Vương Trường Sinh kết anh không lâu, kết bạn với không nhiều Nguyên Anh tu sĩ lắm. Không có người dẫn tiến vào, bọn họ không thể tiến vào vòng Nguyên Anh tu sĩ.

“Đương nhiên là có, giờ Dậu đêm nay sẽ có một hội trao đổi. Người khởi xướng hội trao đổi là Diệu Nhật chân nhân của Nhật Nguyệt cung. Nếu hai vị đạo hữu cảm thấy hứng thú, có thể đến Nhật Nguyệt lâi để tham gia hội trao đổi.”

Vạn Cốt chân nhân trao đổi thành công, tâm tình tốt, cười trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận