Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4859: Tiêu diệt dư nghiệt Tích tộc (1)

“Về sau ngươi tên là Vương Chu đi! Dịch Chu cái tên này quá khó nghe, dẫn ta tìm được Dịch Hâm, giúp ta tiêu diệt hắn, ta cung cấp bảo vật cho ngươi độ đại thiên kiếp lần thứ ba.” Vương Trường Sinh hứa hẹn, hạ nhiều tầng cấm chế.

Hắn rất hài lòng thái độ của Dịch Chu, ngoài ra, hắn quả thật cần Dịch Chu giúp, Dịch Chu là một độc tu, tinh thông độc công, ở một số chỗ nào đó có thể phát huy công dụng.

“Vâng, lão nô tuân mệnh.”

Vương Chu thành thật đáp ứng. Lão lấy ra một tấm lệnh bài hình vuông màu xanh, đưa cho Vương Trường Sinh, cung kính nói: “Chủ nhân, đây là chìa khóa ra vào bí cảnh, nơi này không ít linh dược nhiều năm tuổi, không có chìa khóa, rất khó tiến vào.”

Vương Trường Sinh nhận lấy lệnh bài, thả ra bọn Vương Thôn Thiên, để bọn họ lục soát đi tài vật của tu sĩ Tích tộc, hái lấy linh dược năm tuổi tương đối cao, sau đó bọn họ rời khỏi bí cảnh.

Ngoài bí cảnh, Uông Như Yên đứng ở trên lưng con rối cá voi.

Không gian chấn động vặn vẹo, một chỗ hổng lớn cả trượng bỗng dưng hiện lên, Vương Trường Sinh và Vương Chu bay ra, chỗ hổng nhanh chóng khép lại.

“Phu quân, hắn là?” Uông Như Yên hơi sửng sốt.

“Lão nô Vương Chu, là thủ hạ chủ nhân mới thu, bái kiến chủ mẫu.”

Vương Chu khom mình hành lễ, vẻ mặt cung kính.

“Đi thôi! Dẫn chúng ta đi tìm bọn hắn.”

Bốn người bọn Vương Trường Sinh theo chỗ hổng bay vào trong cơ thể con rối cá voi, cá voi màu lam lặn vào đáy biển, biến mất không thấy nữa.



Thiên Ổ đảo, một gian mật thất.

Dịch Hâm ngồi xếp bằng ở trên một tấm bồ đoàn màu vàng, đôi mắt khép hờ, trên vách đá khắc họa lượng lớn phù văn màu vàng, trong góc có một tòa truyền tống trận lớn hơn trăm trượng.

Đột nhiên, một đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, mật thất kịch liệt chớp lên, kèm theo một đợt tiếng gõ chiêng vang lên, Dịch Hâm cảm giác thần hồn sắp xé rách ra.

“Không ổn, địch tấn công!”

Dịch Hâm biến sắc hẳn, phản ứng đầu tiên chính là địch tấn công. Từ khi bọn họ dọn đến Thiên Ổ đảo, Thiên Ổ đảo chưa bao giờ gặp tập kích, đây vẫn là lần đầu tiên. Hắn không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp lao về phía truyền tống trận, đánh vào một pháp quyết, kỳ quái là, truyền tống trận chưa có bất cứ phản ứng gì.

“Cấm Linh Tỏa Thiên Phù!” Sắc mặt Dịch Hâm trở nên rất khó coi.

Đúng lúc này, mật thất chỗ hắn ầm ầm sụp đổ, một bàn tay che trời mau lam từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Dịch Hâm, đồng thời một bàn tay khổng lồ màu lam trải rộng âm phù huyền ảo đánh vào đầu, phong tỏa đường đi của hắn.

Dịch Hâm đang muốn tránh đi, một tiếng gõ chiêng vang dội cất lên, thân thể của hắn khẽ run, chỗ sâu trong thần hồn truyền đến một cơn đau đớn khó có thể chịu được, cảm giác thần hồn như muốn tán loạn.

Lồng ngực của hắn sáng lên một đạo hào quang vàng óng chói mắt, một màn hào quang màu vàng dày đặc bỗng dưng hiện lên, bảo vệ toàn thân.

Bàn tay khổng lồ màu lam đánh lên màn hào quang màu vàng, truyền ra một tiếng vang trầm, lắc lư một cái, màn hào quang màu vàng bị bàn tay che trời đánh trúng cũng không ngoại lệ.

Đúng lúc này, một mảng hào quang màu đen từ trên trời giáng xuống, bao phủ cơ thể của Dịch Hâm, Dịch Hâm hét thảm một tiếng, cơ thể run lên.

Không gian nổi lên dao động, một bàn tay che trời màu lam bỗng dưng hiện lên, mặt ngoài bàn tay che trời có một con kỳ lân cỡ nhỏ, Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ. Kỳ Lân Diệt Tiên Thủ đánh trúng màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng không chịu nổi nữa, tán loạn biến mất.

Hét thảm một tiếng, thân thể Dịch Hâm nổ tung, một đoạn linh trúc lóe ra hào quang vàng óng bỗng dưng hiện lên, rõ ràng là bảo vật thế kiếp. Thân là thiếu tộc trưởng Dịch tộc, trên người hắn tự nhiên có bảo vật thế kiếp.

Đúng lúc này, mật thất chỗ hắn ầm ầm sụp đổ, một bàn tay khổng lồ màu lam từ trên trời giáng xuống, bổ về phía Dịch Hâm, đồng thời một bàn tay khổng lồ màu lam trải rộng âm phù huyền ảo vỗ thẳng mặt, phong tỏa đường đi của hắn.

Dịch Hâm đang muốn tránh đi, một tiếng gõ chiêng vang dội cất lên, thân thể hắn khẽ run, ở sâu trong thần hồn truyền đến một cơn đau đớn khó có thể chịu được, cảm giác thần hồn như sắp tán loạn.

Trước ngực hắn sáng lên một đạo hào quang vàng óng chói mắt, một màn hào quang màu vàng dày đặc bỗng dưng hiện lên, bảo vệ toàn thân.

Vẫn là bảo vật thế kiếp cao cấp, có thể thế kiếp mấy lần, chẳng qua hắn vừa thế kiếp một lần, cần cách mấy trăm năm sau mới có thể sử dụng bảo vật thế kiếp để thế kiếp lần nữa.

Không gian cách mấy chục dặm sáng lên một đạo hào quang vàng óng, hiện ra bóng người Dịch Hâm, lại là một tiếng gõ chiêng vang lên, thân thể Dịch Hâm run lên, ngũ quan vặn vẹo, cảm giác thần hồn sắp tán loạn.

Chờ hắn phục hồi tinh thần, một bàn tay khổng lồ màu lam trải rộng âm phù huyền ảo đã đến trước mặt hắn, vỗ lên hộ thể linh quang của hắn.

Một tiếng vang trầm qua đi, hộ thể linh quang của hắn tan vỡ, bị bàn tay khổng lồ màu lam vỗ bay đi. Một con thằn lằn cỡ nhỏ vừa rời cơ thể, đã bị một quầng sáng màu xanh bao phủ, thu vào trong một cái bình ngọc màu xanh.

Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đứng lơ lửng ở trên không Thiên Ổ đảo, vẻ mặt lạnh lùng.

Có Vương Chu hỗ trợ, bọn họ thuận lợi tìm được một chỗ cứ điểm khác của Dịch tộc, có hai tu sĩ Hợp Thể, bọn họ cũng là tín sứ, rất trung thành đối với Dịch Hâm, thà chết cũng không muốn thần phục, Vương Trường Sinh đành phải hủy diệt thân thể bọn họ, giam cầm tinh hồn bọn họ lại, tránh cho rút dây động rừng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận