Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 2732: Huyền Linh đại lục, Huyền Linh thiên tôn

Dựa theo môn quy của Trấn Hải cung, nếu có tu sĩ phi thăng từ hạ giới đến. Đệ tử trông coi Thăng linh đài phải thành thật tiếp đãi. Nếu đối phương nguyện ý gia nhập Trấn Hải cung, đệ tử trông coi sẽ được trọng thưởng.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cảm nhận được bầu không khí dư thừa linh khí. Tâm trạng nặng nề của hai người rút cuộc cũng có thể buông xuống, thần sắc kích động.

Rốt cuộc cũng có thể phi thăng linh giới. Khổ tu mấy trăm năm, còn không phải vì một ngày này sao?

Vương Trường Sinh nhìn về phía thanh niên áo đỏ, trong lòng cả kinh. Lại có thể là một vị Hoá Thần trung kỳ trông coi nơi đây?

“Tại hạ Vương Trường Sinh, đây là phu nhân của ta, Uông Như Yên. Xin hỏi đạo hữu đây là nơi nào?”

Vương Trường Sinh ôm quyền, thành khẩn hỏi, trong lòng có chút thấp thỏm bất an.

Hắn không có nhiều hiểu biết đối với linh giới, khí linh cũng không nói với hắn quá nhiều.

Thanh niên áo đỏ lấy ra một viên châu hồng quang lập loè, đưa cho Vương Trường Sinh, ý bảo Vương Trường Sinh kích hoạt bảo này.

Hiển nhiên, ngôn ngữ của linh giới không giống Đông Ly giới.

Uông Như Yên nhận lấy viên châu màu đỏ, cẩn thận quan sát. Sau khi xác nhận không có vấn đề, bèn rót pháp lực vào. Viên châu màu đỏ hào quang đại lượng, tuôn ra vô số phù văn màu đỏ. Giống như được sự chỉ dẫn nào đó, vô số phù văn màu đỏ nhập vào bên trong đầu Uông Như Yên.

Uông Như Yên phát ra một tiếng hét thảm, ngũ quan vặn vẹo. Sắc mặt Vương Trường Sinh căng thẳng, vẻ mặt đề phòng.

Hắn nhìn về phía thanh niên áo đỏ, thần sắc thanh niên áo đỏ như thường. Một bộ dáng nhìn mãi đã thành quen.

Một lát sau, Uông Như Yên khôi phục bình thường, nói với Vương Trường Sinh: “Phu quân, không có vấn đề gì. Đây là Phi linh châu, chủ yếu là ghi lại văn tự và ngôn ngữ của linh giới. Rót pháp lực vào là được.”

Vương Trường Sinh gật đầu, rót pháp lực vào Phi linh châu. Vô số phù văn màu đỏ tuôn ra, nhập vào bên trong đầu hắn.

“Tại hạ Liễu Dương của Trấn Hải cung. Ta phụ trách trông coi Thăng linh đài này, không biết hai vị đạo hữu xưng hô như thế nào?

Thanh niên áo đỏ khách khí nói, trong mắt hắn lộ ra vài phần hoang mang.

Thường mà nói, tu sĩ có thể phi thăng đến linh giới ít nhất cũng phải có tu vi Hoá Thần trung kỳ. Hai người này chỉ là Hoá Thần sơ kỳ, lại có thể phi thăng linh giới. Hơn nữa chưa từng nghe nói về việc hai Hoá Thần tu sĩ cùng phi thăng, thật là kỳ quái.

Kỳ quái thì kỳ quái, Liễu Dương cũng không dám chậm trễ. Không nói đến đây là công lao của hắn, phàm là tu sĩ có thể phi thăng linh giới, đều có tiền đồ vô hạn. Có Huyền Linh thiên tôn làm ví dụ, các thế lực đều rất xem trọng tu sĩ phi thăng từ hạ giới.

“Tại hạ và Vương Trường Sinh, đây là phu nhân của ta, Uông Như Yên.”

Vương Trường Sinh chi tiết trả lời.

Liễu Dương lấy ra một mặt pháp bàn thuỷ khí mênh mông, bên ngoài trải rộng phù văn huyền ảo. Hắn ôn hoà hỏi: “Thì ra là Vương đạo hữu và Vương phu nhân, moạ muội hỏi một câu, các ngươi phi thăng từ giới nào? Xuất thân từ thế lực nào? Yên tâm, ta không có ác ý. Những tu sĩ phi thăng từ hạ giới, đều phải ghi lại một ít tư liệu.”

“Trấn Hải cung? Đạo hữu có từng nghe nói đến Trấn Hải tông không?”

Vương Trường Sinh thật cẩn thận hỏi. Hắn không dám tuỳ tiện nói xuất thân của mình, đề phòng người có tâm địa bất chính.

Một đệ tử trông coi Thăng linh đài lại có tu vi Hoá Thần trung kỳ. Có thể thấy được linh giới tàng long ngoạ hổ, bọn họ phải làm việc cẩn thận.

“Trấn Hải tông?”

Liễu Dương hơi sửng sốt. Hắn đột nhiên nghĩ tới cái gì, thần sắc trở nên kích động hẳn. Hắn hít sâu một hơi, bình phục lại tâm tình kích động, sau đó mỉm cười nói: “Đạo hữu nói đến là Trấn Hải tông ở hạ giới sao? Đó là đời trước của Trấn Hải cung chúng ta.”

Nếu Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có xuất thân là Trấn Hải tông thì tốt rồi. Trấn Hải tông hao phí lượng lớn nhân lực vật lực mới giữ lại được ba toà Thăng linh đài, không phải bởi vì hi vọng có tu sĩ Trấn Hải tông phi thăng linh giới sao?

“Nếu Trần sư tổ biết được việc này, khẳng định sẽ trọng thưởng.”

Trong lòng Liễu Dương mừng thầm. Bên trong Trấn Hải cung chia làm hai phái, một phái là tu sĩ bản địa của linh giới. Một phái khác là tu sĩ hạ giới phi thăng linh giới. Hai phái đại biểu cho hai lợi ích, Trần sư tổ chính là hậu nhân của tu sĩ phi thăng linh giới, quyền cao chức trọng.

“Tổ tiên của Vương mỗ xuất thân từ Trấn Hải tông, chúng ta còn trợ giúp trùng kiến Trấn Hải tông. Chúng ta đều đến từ Đông Ly giới.”

Vương Trường Sinh khách khí nói, ánh mắt nhìn chằm chằm Liễu Dương.

“Giúp trùng kiến Trấn Hải tông?”

Liễu Dương hơi sửng sốt, hắn lắc đầu rồi nói: “Vương đạo hữu, Vương phu nhân. Các ngươi chờ một lát, ta đưa tin cho Tôn sư thúc. Tôn sư thúc và ta là hậu nhân của tu sĩ phi thăng.”

“Làm phiền Liễu đạo hữu.”

Vương Trường Sinh lên tiếng cảm ơn. Hắn tạm thời không rõ ràng tình huống của Trấn Hải cung, không tiện nhiều lời.

Lâm lão quỷ trong miệng khí linh, hẳn là một vị đại nhân vật.

Liễu Dương lấy ra một vỏ sò màu lam nhạt, bên trên trải rộng phù văn, tản mát ra một cỗ linh khí dao động mãnh liệt.

Hắn đánh vào đó một đạo pháp quyết, vô số phù văn màu lam trào ra xoay tròn chuyển động ở giữa không trung. Sau đó hoá thành một mặt gương màu lam, mặt gương có thuỷ khí mênh mông.

Thời gian trôi qua từng chút một, cũng không có hình ảnh gì xuất hiện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận