Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 7304: Tình hình gần đây của gia tộc (1)

Hắn nắm giữ hai loại chí tôn đại đạo, còn có bộ thiên đạo thần khí, đụng tới tên cường giả Đạo Tôn hậu kỳ kia, Vương Trường Sinh cũng không sợ, hắn tự nhiên không giết được đối phương, chẳng qua đối phương muốn giết hắn cũng không dễ dàng.

“Cường giả Đạo Tôn trung kỳ cũng không phải đối thủ của lão tổ tông, kế tiếp di chuyển thoải mái hơn nhiều rồi.”

Vương Mạnh Bân cười nói.

Hắn theo Vương Trường Sinh quay về tiên giới, cũng muốn ở lại tiên giới, gác cửa vào Hỗn Độn hải.

Vương Trường Sinh thu hồi đạo giới cùng Định Hải Châu, bấm pháp quyết, thuyền rồng màu xanh nhất thời sáng lên một đợt hào quang màu xanh chói mắt, hướng về nơi xa bay đi, rất nhanh biến mất ở phía chân trời.

Hơn năm trăm vạn năm sau, đoàn người Vương Trường Sinh về tới tiên giới, Quy Khư Chi Hải quá nhiều cấm chế, còn có lượng lớn cường giả.

Một chuyến trở về này, chỉ riêng Đạo Tôn, bọn họ đã giết sáu vị, một vị trung kỳ, năm vị sơ kỳ, Đạo Tổ thì càng nhiều hơn, nếu không phải các sinh linh cùng cấm chế này tồn tại, bọn họ không cần tới trăm vạn năm, đã có thể chạy về tiên giới.

Vương Huệ Minh thu được báo cáo, lập tức chạy tới.

“Cháu bái kiến lão tổ tông! Lão tổ tông, ngài rốt cuộc đã trở lại.”

Vương Huệ Minh kích động nói.

Đám người Vương Trường Sinh rời khỏi mười mấy ức năm, cao tầng Vương gia đều rất lo lắng, còn cho rằng đám người Vương Trường Sinh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

“Trong tộc không có việc gì chứ? Tiên giới bây giờ như thế nào?”

Vương Trường Sinh hỏi.

“Tiên giới bây giờ vạn tộc tranh phong, toát ra rất nhiều Đạo Tổ thực lực cường đại, chẳng qua Vương gia chúng ta vẫn như cũ là thế lực mạnh nhất, cháu cũng trở thành truyền thuyết rồi.”

Vương Huệ Minh cười nói.

Mười mấy ức năm thời gian, tiên giới đã xảy ra quá nhiều biến hóa, xuất hiện không ít chủng tộc cùng thế lực mới phát, chẳng qua Vương gia vẫn như cũ là thế lực cường đại nhất. Trấn Hải cung, Vạn Linh môn, Nghê gia, Lý gia, Uông gia, Lam gia, Diệp gia, Tào gia, Nam Cung gia các thế lực thực lực tăng vọt, bọn họ là người ủng hộ kiên định của Vương gia.

Tộc nhân Vương gia biết sự tồn tại của đám người Vương Trường Sinh, chẳng qua bọn họ đã trở thành truyền thuyết, cho dù là Vương Huệ Minh, ở trong mắt các tiểu bối cũng là nhân vật trong truyền thuyết.

Trần Nguyệt Dĩnh, Lam Phúc Không, Minh Nhân thiền sư, Diệu Đức đại sư các Đạo Tổ lần lượt bế quan tu luyện, rất ít công khai lộ diện, trở thành nhân vật trong truyền thuyết.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Ngươi phái người giúp đỡ Hải Đường bố trí đạo trận, bố trí ra đạo trận trước.”

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Huệ Minh đáp ứng, lập tức truyền lệnh xuống, chọn lựa trận pháp sư phối hợp Diệp Hải Đường bố trí đạo trận.



Thanh Liên đại lục, một hòn đảo khổng lồ lơ lửng ở bầu trời, có thể nhìn thấy một tấm bia đá màu xanh thật lớn, bên trên có khắc bốn chữ to màu vàng “Thanh Liên tiên đảo” lập lòe phát sáng.

Đây là tộc nhân Vương gia tự mình luyện chế ra, chịu giới hạn bởi tài liệu luyện khí, tòa Thanh Liên tiên đảo này chỉ là thượng phẩm đạo khí.

Góc tây bắc hòn đảo, một đài sen màu xanh thật lớn, một ông lão áo bào xanh sắc mặt hồng hào ngồi ở trung ương, hơn mười vạn đứa bé Vương gia ngồi ở xung quanh, vẻ mặt khác nhau.

“Hơn một tỷ năm trước, tiên giới vẫn là thiên hạ của hỗn độn thú, rất nhiều chủng tộc, thế lực bị hỗn độn thú tiêu diệt, thời khắc mấu chốt, lão tổ tông của chúng ta đứng ra, liên thủ tiêu diệt thủy tổ hỗn độn thú, lúc này mới có cục diện tiên giới vạn tộc như rừng.”

Ông lão áo bào xanh chậm rãi nói.

“Huệ Nhân lão tổ, lão tổ tông bế quan rất nhiều năm rồi nhỉ! Sao sau khi đại đạo chi chiến kết thúc, lão tổ tông không còn lộ diện.”

Một bé trai áo xanh mi thanh mục tú mở miệng hỏi.

“Đúng vậy! Bên ngoài đồn đãi, lão tổ tông thân tử đạo tiêu, sẽ không là thật chứ?”

“Nhiều năm qua như vậy, gia tộc chúng ta tổ chức lễ mừng trọng đại, lão tổ tông đều không lộ diện, Thanh Sơn lão tổ, Thanh Thành lão tổ bọn họ cũng không lộ diện.”

Rất nhiều đứa bé phát biểu ý kiến, bọn họ đều từng thấy bức tranh cao tầng gia tộc bọn Vương Trường Sinh, chưa từng nhìn thấy người thật, cao tầng bọn Vương Trường Sinh đã mười mấy ức năm chưa lộ diện rồi.

“Đừng nghe lời đồn bên ngoài, lão tổ tông rất mạnh khỏe! Sao có khả năng có việc.”

Ông lão áo bào xanh nghiêm mặt nói.

Vừa dứt lời, một đợt tiếng chuông vang dội vang lên, truyền khắp cả Thanh Liên tiên đảo.

“Con cháu Vương gia nghe lệnh, theo ta nghênh đón lão tổ tông.”

Một giọng nam tử vang dội cất lên, tộc nhân Vương gia trên đảo nghe rõ ràng.

“Lão tổ tông đã trở lại?”

Ông lão áo bào xanh đầu tiên là sửng sốt, rất nhanh phục hồi tinh thần lại, vẻ mặt kích động.

Nửa khắc đồng hồ sau, hàng trăm vạn đài sen màu xanh từ Thanh Liên tiên đảo bay ra, trên mỗi một đài sen màu xanh đều có con cháu Vương gia đứng, từ Luyện Khí đến Đạo Tổ đều có, cầm đầu là Vương Huệ Chính.

Mấy trăm vạn đài sen màu xanh lơ lửng trên bầu trời, cực kỳ đồ sộ.

Hư không bay xuống lượng lớn cánh hoa màu xanh, những cánh hoa này không phải là thực thể, mà là hư thể.

Một đạo độn quang màu xanh xuất hiện ở phía chân trời xa xa, nhanh chóng bay tới nơi này.

Không qua bao lâu, độn quang màu xanh dừng lại, hiện ra một chiếc thuyền rồng lóe ra hào quang màu xanh, đám người Vương Trường Sinh, Diệp Hải Đường đứng bên trên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận