Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 6390: Địch lui (1)

Viên lao tới trước mặt Vương Trường Sinh, vung nắm tay phải đánh về phía Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh không hề sợ hãi, tay phải đeo Diệt Tiên Quyền Bộ, tung một cú đấm, va chạm với nắm tay của Viên.

Hai nắm đấm va chạm, bộc phát ra một luồng sóng khí mạnh mẽ, hư không xé rách ra, xuất hiện lượng lớn vết rách, thiên địa giống như muốn sụp đổ, Viên bay ngược ra ngoài.

Thượng phẩm tiên khí bình thường khó có thể đánh bị thương nặng hỗn độn thú Thái Ất Kim Tiên kỳ, Diệt Tiên Quyền Bộ chủ yếu là tăng cường khí lực của Vương Trường Sinh, chỉ là khí lực, không phải pháp tắc.

Hỗn độn thú tám màu ngoại hình giống hải âu đánh về phía Vương Trường Sinh, một đôi móng vuốt hướng thẳng đến đầu hắn.

Nắm tay trái Vương Trường Sinh nở rộ hắc quang, tung một cú đấm, đánh lên móng vuốt của hỗn độn thú tám màu, truyền ra một tiếng vang trầm, một vòng sáng màu đen thổi quét ra, lướt qua thân thể hỗn độn thú tám màu.

Gai nhọn dày đặc từ sau lưng Vương Trường Sinh bắn nhanh đến, ý đồ đánh lén Vương Trường Sinh.

Tầng tầng côn ảnh thổi quét đến, chặn những gai nhọn này.

Nam Cung Ngọc Lãng, Kim Long Tử và Huyền Linh Thiên Tôn bay ra khỏi Hô Lan thành, bọn họ đều là chân linh đỉnh phong, thân thể mạnh mẽ.

Đám người Nam Cung Ngọc Vũ ra tay đối phó hỗn độn thú bảy màu, Uông Như Yên khống chế tàu Thanh Long, năm khẩu thượng phẩm Diệt Tiên Pháo đồng thời nã pháo, công kích hỗn độn thú bảy màu.

Ba người bọn Huyền Linh Thiên Tôn đều cuốn lấy một con hỗn độn thú tám màu, áp lực của Vương Trường Sinh giảm bớt không ít.

Viên, Tê cùng Liệp đối phó Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh đấu với chúng nó có qua có lại.

Bằng vào Âm Dương pháp tắc, thân thể mạnh mẽ cùng thượng phẩm tiên khí, hỗn độn thú tám màu không làm gì được Vương Trường Sinh.

“Vương đạo hữu, ta lát nữa dùng bí phù vây khốn ba con hỗn độn thú tám màu một đoạn thời gian, ngươi mau chóng thoát thân, cùng Hứa đạo hữu bọn họ đối phó ba con hỗn độn thú tám màu khác.”

Nam Cung Ngọc Vũ truyền âm cho Vương Trường Sinh.

“Không thành vấn đề.”

Vương Trường Sinh đáp ứng.

Viên vung nắm tay đánh về phía Vương Trường Sinh, còn chưa đánh trúng Vương Trường Sinh, hư không đã không chịu nổi luồng lực lượng này, xé rách ra, xuất hiện lượng lớn vết rách.

Nắm tay phải Vương Trường Sinh nở rộ ra một vòng sáng màu đen, nhanh chóng lướt qua thân thể Viên.

Viên hự một tiếng, thân thể run lên, nắm tay phải va chạm với Vương Trường Sinh, nó cảm giác một lực lượng khổng lồ đánh tới, bay ngược ra ngoài.

Từ trước tới nay, thân thể là một ưu thế lớn của hỗn độn thú, một khi bị hỗn độn thú áp sát, tiên nhân rất ít ai là đối thủ, cho dù không địch lại, hỗn độn thú cũng sẽ không quá chật vật. Nhưng ở trước mặt của Vương Trường Sinh, ưu thế thân thể của Viên, Tê, Liệp căn bản không phát huy được.

Một cột sáng màu vàng thô to bắn nhanh đến, bị hình Thái Cực trước mặt Vương Trường Sinh chặn lại, mấy cây gai nhọn từ phía sau Vương Trường Sinh bắn nhanh đến.

Ngoài thân Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, gai nhọn xuyên thủng thân thể hắn, hắn hóa thành vô số hơi nước màu lam biến mất.

Hào quang màu bạc lóe lên, một lá bùa lóe ra hào quang màu bạc không chút dấu hiệu xuất hiện ở bầu trời, tản mát ra một đợt không gian dao động.

“Không ổn, là Không Diễn Khốn Tiên Phù.”

Viên kinh hô, nhận ra bùa này.

Không Diễn Khốn Tiên Phù nổ tung, vô số sợi tơ bạc mảnh khảnh bắn ra, nhập vào hư không.

Một lực lượng không gian mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, Viên, Tê, Liệp nhất thời không thể động đậy.

Huyền Linh Thiên Tôn cầm một cây Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao lóe ra hào quang vàng óng, chiến đấu cuốn lấy một con hỗn độn thú tám màu hình thái thú nhân, con hỗn độn thú tám màu này nắm giữ pháp tắc, tay phải cầm một cây trường côn màu đen.

Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao và trường côn màu đen va chạm, truyền ra tiếng kim loại giao kích, đốm lửa văng khắp nơi.

Hỗn độn thú tám màu mở ra cái mồm như chậu máu, phun ra một ngọn lửa màu đỏ, lao thẳng đến Huyền Linh Thiên Tôn.

Ngoài thân Huyền Linh Thiên Tôn nở rộ hào quang màu trắng, một vòng sáng màu trắng thổi quét ra, nghênh đón.

Vòng sáng màu trắng và ngọn lửa màu đỏ va chạm, bộc phát ra một làn sóng khí mạnh mẽ, vòng sáng màu trắng lóe lên không ngừng, một nắm đấm khổng lồ bay vút đến, đánh lên vòng sáng màu trắng, vòng sáng màu trắng tán loạn trong nháy mắt, lửa hừng hực bao phủ Huyền Linh Thiên Tôn.

Hỗn độn thú tám màu vung trường côn màu đen đập về phía ngọn lửa, một tiếng vang trầm cất lên, Huyền Linh Thiên Tôn bay ngược ra ngoài.

Hỗn độn thú tám màu đang muốn thi triển thủ đoạn khác, một thanh âm dồn dập vang lên: “Cẩn thận Thái Hạo Chân Nhân.”

Vừa dứt lời, một đợt thanh âm sóng triều tận trời vang lên, một con rồng nước màu lam hình thể thật lớn lao tới.

Hỗn độn thú tám màu muốn tránh đi, hai bàn tay lóe ra hào quang màu vàng chui từ dưới đất lên, bắt được hai chân nó, Thổ pháp tắc.

Hỗn độn thú tám màu vung cây côn khổng lồ màu đen đập về phía rồng nước màu lam, đập rồng nước màu lam vỡ nát, nước biển văng khắp nơi, lơ lửng ở giữa không trung.

Một ít hơi nước màu lam đột nhiên ngưng tụ, Vương Trường Sinh hiện ra, xuất hiện ở phía sau hỗn độn thú tám màu, ngón trỏ tay phải của hắn nở rộ hào quang vàng óng, Càn Khôn Tam Chỉ.

Ngón trỏ tay phải của hắn đánh thẳng về phía đầu hỗn độn thú tám màu, sau một tiếng hét thảm, thân thể hỗn độn thú tám màu run lên, ngã xuống, trên đầu có một lỗ thủng to bằng ngón tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận